"Truy nguyệt" : "Cái này cũng không tệ lắm nha."
Tiết Giai Duyệt: . . .
Ban thưởng nát như vậy, chỗ nào giống 10 vạn kim tệ? Pháp khí công kích chỗ nào? Tọa kỹ cao cấp chỗ nào?
Thời điểm trước lúc cô hoàn thành nhiệm vụ này, hệ thống đều ban thưởng cô ba vạn kim tệ, không được coi là nhiều, nhưng cũng không tệ lắm, chí ít có thể mua được không ít đồ vật, phần thưởng một đôi nhẫn tình yêu là quỷ gì? Cô cùng "Truy nguyệt" trong trò chơi cũng không phải tình lữ, quả thực buồn cười . Đây chắc chắn là BUG , là BUG!
1
"Truy nguyệt" dường như không biết tình huống này, còn thật cao hứng, ở khung chat trò chơi nhắn cho Tiết Giai Duyệt, "Cậu giúp mình hoàn thành nhiệm vụ, mình sẽ đem đồ vật kia tặng cho cậu."
"Không muốn." Tiết Giai Duyệt nhanh chóng trả lời.
"Truy nguyệt" vội vàng hỏi: "Vì sao? Đây là hệ thống ban thưởng mà."
Tiết Giai Duyệt: "Chúng ta cũng không phải tình lữ. Cậu cầm đi."
"Truy nguyệt" chờ trong chốc lát mới nhắn lại, "À."
Tiết Giai Duyệt trả lời: "Mình muốn hạ, 88."
Đợi lúc "Truy nguyệt" bên kia về "88", Tiết Giai Duyệt liền trực tiếp hạ tuyến.
Tiết Giai Duyệt từ trong trò chơi ngước lên, giương mắt liền thấy Hứa Ngạn Văn ánh mắt sáng rực mà nhìn cô.
"Làm sao vậy?" Tiết Giai Duyệt kỳ quái hỏi.
Hứa Ngạn Văn hỏi: "Chơi xong rồi?"
Tiết Giai Duyệt "Ừ" một tiếng.
Hứa Ngạn Văn lại hỏi: "Chơi vui không?"
Tiết Giai Duyệt nở nụ cười, "Cũng được, gặp được một Chiến Sĩ lạ ."
"Em thêm rồi?"
"Thêm."
"Sau đó thì sao?"
"Giúp hoàn thành nhiệm vụ ghép hình."
Hứa Ngạn Văn dường như hứng thú, " Hoàn thành nhiệm vụ sao? Được ban thưởng gì?"
Tiết Giai Duyệt nghĩ đến ban thưởng liền thấy không ổn, khoát tay một cái nói: "Không nói được."
Lúc này bác sĩ Dương mới tới kiểm tra cho Hứa lão gia tử, hỏi thăm tình huống thân thể Hứa lão gia tử, vừa vặn liền chuyển hướng chủ đề trò chơi Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn.
Bác sĩ Dương làm kiểm tra xong cho Hứa lão gia tử, Hứa Ngạn Văn hỏi: "Ông của tôi thế nào?"
"Hai ngày này quan sát tình huống còn tốt, mười giờ sáng ngày mai làm giải phẫu." Bác sĩ Dương đem phẫu thuật thu xếp cẩn thận cùng Hứa Ngạn Văn và Tiết Giai Duyệt nói qua một lần.
Đợi khi bác sĩ Dương giao phó xong rời đi, Hứa lão gia tử liền đối Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt nói: "Ngày mai làm giải phẫu, buổi tối hôm nay các cháu cũng không cần ở chỗ này trông coi, trở về chung cư nghỉ ngơi, ngày mai lại tới."
Tiết Giai Duyệt không yên lòng thân thể Hứa lão gia tử, không chịu đi, nói: "Ông, cháu muốn ở lại cùng ông."
Hứa lão gia tử khoát khoát tay, "Ông không cần mấy đứa ở cùng, A Trân ở lại chăm sóc ông là được, các cháu hôm qua đã trông ông một đêm, hôm nay trở về nghỉ ngơi thật tốt."
Đang nói chuyện, ngoài cửa có người đẩy cửa tiến vào, chính là con trai thứ hai Hứa lão gia tử cùng hai con dâu, cha mẹ Hứa Ngạn Lâm trở về gấp.
"Cha, người thế nào rồi? Bác sĩ nói thế nào?" Hứa Nhị Thúc vừa vào cửa, cũng nhanh bước chạy vội tới bên giường, đem Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn đẩy xuống phía sau.
Hứa lão gia tử không vui quét Hứa Nhị Thúc một chút, sắc mặt chìm xuống, trách cứ: "Anh còn biết đến xem tôi a? Không thấy tôi chết rồi, anh có phải thấy đáng tiếc hay không?"
"Cha, người nói những lời nói không hay như thế làm cái gì, con đây không phải nhận được tin tức, liền vội vội vàng vàng từ nước ngoài trở về rồi sao?" Hứa Nhị Thúc nhìn sắc mặt Hứa lão gia tử, tiếp tục nói: "Con cũng là thật lo lắng cho người."
"Đúng vậy a, cha, chúng ta nhận được tin tức liền vội vã từ nước Mỹ gấp trở về." Hứa Nhị thái thái cũng bận bịu hoà giải.
Nghe nói như thế, Hứa lão gia tử càng tức giận, trừng Hứa Nhị Thúc cùng Hứa Nhị thái thái một chút, hừ một tiếng, nhìn sang Hứa Ngạn Văn, nói: "Con không phải nói bọn hắn đi thành phố G khảo sát hạng mục sao? Làm sao bọn hắn mới từ nước Mỹ gấp gáp trở về."
Hứa Ngạn Văn trước đó vì an ủi Hứa lão gia tử, liền nói Hứa Nhị Thúc cùng Hứa Nhị thái thái đi thành phố G khảo sát hạng mục, nào biết được hắn nói qua cho Hứa Nhị Thúc, Hứa Nhị Thúc lại không nói qua với Hứa Nhị thái thái, để Hứa Nhị thái thái nói lộ ra miệng.
Hứa Nhị Thúc lập tức liền trừng Hứa Nhị thái thái một chút, quay đầu cùng Hứa lão gia tử giải thích, "Chúng con là đi thành phố G một chuyến trước, sau đó phát hiện nước Mỹ có một công ty kỹ thuật tân tiến hơn chút, báo giá cũng rẻ, cho nên liền đi nước Mỹ, khảo sát tình huống."
"Đúng đúng đúng, chính là như vậy, chúng con đi nước Mỹ cũng là vì khảo sát hạng mục." Hứa Nhị thái thái lúc này cũng phản ứng kịp, tranh thủ thời gian nói thuận theo Hứa Nhị Thúc.
Hứa lão gia tử là người thông minh như vậy, tin tưởng hai người này mới là lạ, Hứa Nhị Thúc cùng Hứa Nhị thái thái là ai, bay đi nước Mỹ khảo sát hạng mục gì đó có quỷ mới tin, khẳng định là ra ngoài du lịch, Hứa Ngạn Văn gọi điện thoại mới vội vội vàng vàng gấp gáp trở về, gấp gáp trở về còn chưa nhất định là vì thăm ông, nói không chừng là vì kế thừa di sản của ông, không ngờ không thấy ông chết, nghĩ tới những thứ này người liền không vui vẻ, trầm mặt đối với vợ chồng Hứa Nhị Thúc nói: "Được rồi, tôi còn không biết các người nghĩ như thế nào sao? Tôi là cha anh, anh nhếch cái mông lên, thả cái rắm gì tôi đều biết."
Hứa Nhị Thúc xấu hổ.
Hứa Nhị thái thái cười theo nói: "Cha, cũng không thể nói như vậy, chúng con là thật lòng quan tâm thân thể của người, cho nên vội vội vàng vàng gấp trở về xem người."
"Đã quan tâm tôi như vậy, thế buổi tối hôm nay hai anh chị ở lại chăm sóc tôi." Hứa lão gia tử lên tiếng nói.
"Cái này. . ."
"Không được sao?" Hứa lão gia tử nhìn ra Hứa Nhị thái thái do dự, bà ta cùng Hứa Nhị Thúc là vợ chồng, suy nghĩ gì làm cái gì cặp vợ chồng đều là cùng nhau, Hứa lão gia tử sẽ không cảm thấy là hai người bọn họ người nào có chủ ý.
"Không phải." Hứa Nhị Thúc nhìn ra Hứa lão gia tử không vui vẻ, vội vàng nói: "Con là sợ chúng con chăm sóc không tốt."
"Có cái gì mà không tốt? Anh là con trai tôi, chăm sóc tôi là đương nhiên, tôi cũng không có ý kiến, vậy mà anh còn có ý kiến a?" Hứa lão gia tử khí hận hận nói: "Người ta Ngạn Văn cùng Giai Duyệt đêm qua chăm sóc tôi một đêm, chúng nó làm được, các người lại làm không được?"
Hứa Nhị thái thái tranh thủ thời gian lôi kéo quần áo Hứa Nhị Thúc, nhắc nhở hắn nhớ kỹ mục đích bọn họ tới đây, làm ra dáng vẻ thuận theo nói: "Chúng con làm được, làm được, cha, người yên tâm, chúng con nhất định chăm sóc người thật tốt, hôm nay liền ở lại chăm sóc người."
Hứa lão gia tử nhiều di sản như vậy, vì dỗ Hứa lão gia tử cao hứng, ở trước mặt Hứa lão gia tử tìm kiếm cảm giác tồn tại, coi như chăm sóc không tốt cũng phải nỗ lực chăm sóc, không thể để cho Hứa lão gia tử chỉ nhớ rõ Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt , làm thế nào cũng phải để Hứa lão gia tử nhớ kỹ đứa con trai Hứa Nhị Thúc này mới được, bọn hắn còn có Hứa Ngạn Lâm, vì tương lai Hứa Ngạn Lâm cũng phải tranh một chút.
Hứa lão gia tử cũng không đi tìm hiểu nguyên nhân thực sự đến cùng bọn hắn ở lại, ông hiện tại cũng không có quá nhiều tinh lực cùng bọn hắn giằng co, chỉ cần có người ở lại là được.
"Ngạn Văn, cháu cùng Giai Duyệt buổi tối hôm nay trở về chung cư nghỉ ngơi, ông ở chỗ này có Nhị thúc cùng Nhị thẩm cháu chiếu cố, cũng không cần các cháu khổ cực như vậy, các cháu còn phải đi làm." Lão nhân đều quan tâm tiểu bối, mặc kệ tiểu bối đã lớn lên độc lập, phần quan tâm kia bất cứ lúc nào cũng tồn tại .Hứa lão gia tử biết mình sinh bệnh, Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt thật sự rất lo lắng, hai người trẻ tuổi thực tình đối tốt với ông, ông cũng không muốn để bọn nó quá cực khổ, dù sao hiện tại có vợ chồng Hứa Nhị Thúc ở chỗ này, có thể sai sử hai người này, không cần vất vả Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt.
Hứa Nhị thái thái bây giờ muốn ở trước mặt Hứa lão gia tử kiếm hảo cảm, đi theo liền tốt tính đối Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn nói: "Lão gia tử nói đúng, mấy đứai về trước đi."
Tiết Giai Duyệt đối Hứa Nhị thái thái không có cảm tình gì, Hứa Ngạn Lâm có thể lớn thành như thế , không thể không kể công lao của Hứa Nhị thái thái , bà ta có không ít ở sau lưng nói xấu Tiết Giai Duyệt , nói Tiết Giai Duyệt là dã nha đầu do ông lão nhặt về, để Tiết Giai Duyệt gả cho Hứa Ngạn Văn, quả thực chính là ông lão hồ đồ . Con mình thì không chịu bồi dưỡng chiếu cố , còn đối tối với một dã nha đầu như vậy .
"Gia gia, con ở lại bồi người." Tiết Giai Duyệt cũng không yên tâm Hứa Nhị Thúc cùng Hứa Nhị thái thái chiếu cố Hứa lão gia tử, có trời mới biết bọn hắn có nghiêm túc làm việc hay không , đến lúc đó lỡ làm sai chuyện, lại nói những lời không xuôi tai, làm Hứa lão gia tử càng thêm tức giận .
Hứa lão gia tử rất thích Tiết Giai Duyệt, liếc nhìn nàng một cái liền biết nàng đang suy nghĩ gì, cười nói: "Không có chuyện gì, cháu cùng Ngạn Văn trở về đi , ông ở chỗ này còn có Trân tỷ cùng bác sĩ y tá trông coi, rất tốt, mấy đứa ngày mai lại tới."
Nói xong lại đối Hứa Ngạn Văn nói: "Cháu còn không mau mang Giai Duyệt trở về, muộn như vậy rồi, về sớm một chút nghỉ ngơi."
Hứa Ngạn Văn đương nhiên biết tâm tư củaHứa lão gia tử. Ông muốn bọn hắn trở về, hắn cũng liền thuận theo ý của lão gia tử, kéo tay Tiết Giai Duyệt , cùng Hứa lão gia tử tạm biệt, "Gia gia, vậy chúng cháu đi về trước, ngày mai lại tới thăm người."
Hứa lão gia tử nhìn Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt nắm tay nhau, trong lòng phi thường hài lòng, ông biết hai người bọn họ sẽ càng ngày càng tốt . Hứa Ngạn Văn nói cái gì mà một mực xem Tiết Giai Duyệt làm em gái, chẳng lẽ em gái cũng không phải là tình cảm ? Em gái cũng có thể lâu ngày sinh tình, lâu chính là tình yêu, nhìn xem hiện tại hai người có bộ dáng thân mật như thế nào , nguyện vọng của ông hẳn là có thể rất nhanh liền thực hiện được .
"Đi đi." Hứa lão gia tử khoát khoát tay, hận không thể mau ném Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt đi.
Hứa Ngạn Văn nắm tay Tiết Giai Duyệt ,cô đành phải cùng Hứa lão gia tử nói tạm biệt rồi rời đi .
Hứa Nhị thái thái nhìn chằm chằm bóng lưng Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt , tròng mắt đen nhánh bên trong nổi lên tia oán hận , Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt thế mà tình cảm trở nên tốt như vậy rồi? Lúc trước Hứa Ngạn Văn không phải hận không thể tránh xa Tiết Giai Duyệt sao? Từ lúc nào mà thái độ của Hứa Ngạn Văn đối với Tiết Giai Duyệt thay đổi rồi ? Không được, Hứa Ngạn Văn cùng Tiết Giai Duyệt nếu tình cảm tốt, vậy kế hoạch làm sao bây giờ? bà không thể để cho hai người bọn họ như vậy được!
Hứa Ngạn Văn nắm tay Tiết Giai Duyệt rời đi , căn bản không biết Hứa Nhị thái thái suy nghĩ gì trong lòng, hắn chỉ cảm thấy tay Tiết Giai Duyệt tay rất mềm, cứ mực như thế nắm không thả .