Thiếu Đế cứ nhìn chằm chằm nàng như vậy, tầm mắt không rời, hơi thở nặng nề, đuôi mắt hẹp dài nhuộm hồng, đâm vào bầu v//ú và n//úm v//ú của Lạc Thù từng chút một, dùng ánh mắt như kẻ xâm lược nhìn từng tấc da thịt của tiểu cung nữ.
Không biết Lạc Thù bị ánh mắt kia của hắn nhìn đến, hay là bị hắn va chạm, cơ thể đều mềm nhũn.
Tay càng lúc càng yếu đi, đầu óc choáng váng, trong mắt tràn đầy xuân sắc.
“Vương thượng.
”
Tiểu cung nữ ôm bộ ngực trắng nõn, ngón tay mảnh khảnh vô thức xoa nhẹ trên v//ú mình, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, giống như năn nỉ kêu hắn.
Nàng quỳ gối nâng nhũ, nhưng ở dưới nước, bầu ng//ực đầy đặn không kẹp được c//ôn th//ịt cứng rắn của Thiếu Đế, ngược lại làm cho hắn càng dựng cao hơn, lỗ s//áo phía trên tràn ra tiền t//inh, nhũ thịt trơn mềm cọ vào g//ậy th//ịt nổi gân xanh và túi t//inh h//oàn nặng trĩu.
Yết hầu của Doanh Chính nhấp nhô, nheo mắt lại, ý đồ dạy cho tiểu cung nữ của hắn, giọng khàn khàn nói: “Cầu Cô giúp ngươi.
”
Tiểu cung nữ sửng sốt, có chút luống cuống nhìn hắn, khi Thiếu Đế một lần nữa dùng cây g//ậy th//ịt kia chọc vào đầu v//ú của nàng, rầm rì một tiếng lại ngoan ngoãn nói: “Vương thượng, van ngài giúp nô tỳ.
”
Nói là cầu xin, nàng nhỏ giọng, nhã nhặn lịch sự nhẹ nhàng nói ra, thấy trái lại không giống như là lời thỉnh cầu của d//âm d//ục khi ho//an á//i, mà giống như là học sinh ham học hỏi thỉnh giáo phu tử của nàng.
Thiếu Đế nở nụ cười, không so đo những thứ này, chỉ đưa tay lục tìm trong đống quần áo rải rác bên cạnh hồ lấy ra một dải thắt lưng bằng da, kiên nhẫn gấp lại mấy lớp, biến thành bộ dáng một sợi dây dài nhỏ bằng phẳng.
Hắn vẫy tay với tiểu cung nữ.
“Đến đây.
”
Tiểu cung nữ hơi nghiêng người về phía trước, dưới gối quá trơn, lại một lần vồ ngã đè lên trên người Doanh Chính, khuôn mặt mềm mại tựa vào ngực hắn.
Thiếu Đế dừng một chút, giơ tay đặt lên vai nàng đỡ nàng đứng dậy, lấy đai da kia ra, thấp giọng ra lệnh cho nàng: “Nâng ngực lên.
”
Tiểu cung nữ nghe lời, nhưng nam nhân vẫn là không hài lòng, chân mày lại nhíu lại yêu cầu nàng nâng cao một chút và ôm chặt hơn nữa, làn da của nàng trắng mềm, làm theo lời hắn nói, chỉ chốc lát sau cặp nhũ kia đã xuất hiện chút vết đỏ.
Thiếu Đế cuối cùng cũng cảm thấy hài lòng, dùng đai da đã gấp lại này vòng từ sau lưng đến trước người tiểu cung nữ, lại vòng một vòng theo hai bầu ng//ực đầy đặn, độ rộng của đai da vừa vặn có thể che đi n//úm v//ú hồng hào của thiếu nữ.
Hắn trói rất chặt, chỉ chừa lại một chút, cuối cùng vòng lại phía sau rồi buộc thắt nút.
Lạc Thù cúi đầu nhìn động tác của hắn, mặt đã đỏ bừng, không ngờ Doanh Chính lại làm như vậy.
V//ú bị đai da buộc lại, mép thịt ngực nâng lên cao đến mức thiếu nữ phải nâng bằng hai tay, Thiếu Đế đưa một lóng tay kéo dây lưng, đầu v//ú vốn mẫn cảm còn bị những đường thêu trên đai da cọ vào.
Tiểu cung nữ cắn môi r//ên r//ỉ, dưới thân đã ướt đẫm, Doanh Chính mới không nhanh không chậm tuốt g//ậy th//ịt vài lần, chậm rãi đẩy hông.
Chen vào giữa hai bầu ng//ực của tiểu cung nữ, đai da buộc hơi chặt, cũng may ngực thiếu nữ trơn mềm, q//uy đ//ầu thô to tiến vào rãnh ng//ực, thân gậy thoáng dùng sức liền hoàn toàn đi vào.
Dư//ơng v//ật của hắn thô dài, hoàn toàn chen vào, nhũ thịt chỉ có thể bao bọc hơn phân nửa thân g//ậy th//ịt màu đỏ tím của hắn, q//uy đ//ầu đi ra một đoạn, gần như đụng vào cằm của tiểu cung nữ.
Nàng đỏ mặt tránh đi một chút, luồng hơi nóng cuồn cuộn không ngừng khiến nàng không dám mở mắt ra.
Thiếu Đế thở phì phò thọc vào rút ra vài lần, cảm giác này hoàn toàn khác với cảm giác tầng tầng lớp lớp hút vào bao bọc bên trong lỗ nhỏ, bóng loáng nhẵn nhụi, mềm mại co giãn, đâm một cái lại khôi phục hình dáng tròn vo ban đầu.
“Lạc Thù, mở mắt.
” Hắn muốn nàng mở mắt ra nhìn, muốn cho tiểu cung nữ này xem hắn làm thế nào để chơi nhũ của nàng.
.