Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Cô ấy cũng chỉ có một chút sở thích nho nhỏ này mà thôi!

So với bệnh trĩ của Liễu Minh Khiêm và thời gian không dài của Giang Minh Khải cũng với cái đầu hói của Chu Trạch Hủ kèm theo heo mẹ của Trần Tiện Tri... Không biết tốt hơn bao nhiêu lần!!!

Nhưng cô ấy cũng không muốn để cho người khác biết!

Hu hu hu hu!

Lâm Trà thật đáng ghét!

Lâm Trà nhíu chặt mày, yên lặng khép lại hệ thống ăn dưa.

[Đại tiểu thư tối hôm qua thật sự là... ]

Lục Yên Yên: Làm cái gì chứ, làm cái gì! Thích xem thứ này thì làm sao vậy! Cô ấy chỉ là trộm xem một chút, làm sao so được với cái miệng rộng của cô đem đi tuyên truyền khắp nơi này...

[Xuất sắc quá!!!]

Lục Yên Yên:???


[Thật là! Tiểu thuyết này tốt như vậy! Làm sao cô có thể xem một mình như thế chứ!"

[Tôi thực sự muốn tải xuống tất cả danh sách truyện của cô! Chết tiệt, một số cuốn sách phải vượt tường lửa đọc! Hu hu hu, hệ thống thật rác rưởi vì sao lại không có tính năng download? Còn không thể chia sẻ danh sách truyện nữa. |

Hết lần này tới lần khác, truyện của Giang Minh Khải và Trần Tiện Tri xem đều có thể tải xuống, chỉ có truyện của đại tiểu thư là không được.

Nhưng ai muốn xem kỹ năng đàn ông nên thế nào và cách đỡ đẻ cho heo mẹ chứ.

[A a a a hệ thống còn chỉ có đoạn trích! Muốn xem! Thật muốn xem a a a]

Hiện trường các quý cô ở đây phấn chấn hơn trước.

Vốn đây đúng là một chuyện khiến cho Lục Yên Yên phải ngượng c.h.ế.t chết nhưng đại tiểu thư nghe được Lâm Trà cũng thích xem thì đột nhiên cảm thấy: Ngượng c.h.ế.t cái con khỉ.

Thích xem loại truyện này thì làm sao chứ!

Loại truyện này là đỉnh nhất.

Mà những người đàn ông ở hiện trường vốn trộm chê cười, đột nhiên sắc mặt biến đổi, không biết nên tả sao.

Lâm Trà và Lục Yên Yên thản nhiên như vậy khiến cho bọn họ có chút ngượng ngùng, nụ cười vừa rồi cũng trở nên hèn mọn, hiện tại càng đỏ mặt hơn.

[Đại tiểu thư chỉ xem truyện người lớn mà thôi!]

[Liễu lão sư đang xem bệnh trĩ của mình]

[Giang Minh Khải đang nghiên cứu "thằng nhỏ" của mình]

[Chu Trạch Hủ đang cãi nhau với anti fan!

[Trần Tiện Tri đang xem cách heo mẹ đẻ con]


[Thấy thế nào cũng là đại tiểu thư bình thường nhất!]

Lục Yên Yên gật đầu lia lịa.

Đúng rồi! Đương nhiên là cô ấy bình thường nhất!

Các khách mời khác: "..." Gặp quỷ rồi chứ nhỉ...

Lâm Trà còn đang đào sâu dưa của Lục Yên Yên nhưng Lục Yên Yên không sợ hãi.

Cô ấy thậm chí còn cảm thấy bản thân có thể chia sẻ danh sách đọc cho Lâm Trà!

Chị em tốt thì phải cùng nhau chia sẻ sách người lớn!

Đúng lúc này một bàn tay trắng nõn thon dài như ngó sen đột nhiên khoác lên vai Lục Yên Yên.

Người phụ nữ mặc một chiếc váy dài màu trắng hoa nhỏ, đội một chiếc mũ rộng vành bãi biển, nửa dựa nửa ôm Lục Yên Yên.

"Xem tiểu thuyết thì có gì hay! Chị đây mang em đi thực chiến nha! Có thích đàn ông tính chiếm hữu cao không? Hay là muốn phục tùng? Hay là để cho bọn họ coslay thành nhân vật bọt biển và sao biển cũng có thể nha..." Lục Yên Yên quay đầu nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh, ánh mắt chậm rãi mở to.

"Ngưng tỷ!"

Ôn Vãn Ngưng. Khách mời thường trú cuối cùng của "Cuộc sống thư giãn" cuối cùng cũng tới!


Ôn Vãn Ngưng nhàn nhã cười, ánh mắt dời đi quét mắt nhìn các khách quý còn đang luyện Thái Cực quyền trước mặt.

Hơn nữa cô ta cũng chú ý đến Lâm Trà trốn sau lưng các khách mời làm nền.

Trước khi tham gia chương trình Ôn Vãn Ngưng nhận được không ít tin nhắn wechat của Lục Yên Yên và Liễu Linh Nhi, bọn họ không ngừng kể rõ chuyện hệ thống ăn dưa của Lâm Trà.

Trước khi đi tới chương trình giải trí cô ta đã thấy được hệ thống của Lâm Trà nhắc nhở: [Độ hảo cảm với Ôn Vãn Ngưng: 36]

Ôn Vãn Ngưng nhìn lướt qua Lâm Trà. Đối phương có một khuôn mặt thanh thuần, dáng người lung linh hấp dẫn, rất phù hợp thẩm mỹ trên mạng hiện tại.

Nhìn thấy Ôn Vãn Ngưng xuất hiện, tiếng lòng Lâm Trà bùng nổ.

[Oa oa oa oal]

[Có khách mới! Là chị gái xinh đẹp!]

[Ôi ôi ôi, chị gái trước mặt thật xinh đẹp! Trên thế giới này sao lại là người đẹp như vậy!]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận