Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Trên mạng bàn tán đến gà bay chó sủa, heo mập trong chương trình thì kêu ré loạn xạ lên.

Các khách mời đã sớm biết về tình cảm giữa Lục Ngôn Triệt và Ngụy Tâm Di, thấy chuyện này cũng không trách, họ đều là người từng trải qua sóng to gió lớn, yêu đương mà thôi, không có việc gì to tát cả.

So với chuyện này, bọn họ càng quan tâm chuồng heo trước mắt hơn.

Dưới sự hướng dẫn của Lục Ngôn Triệt, chuồng heo đã được xây xong, đã ra dáng ra hình đàng hoàng, có thể cho heo vào ở.

Nhưng ba con heo mập không thích ở chỗ này lắm, chúng nó càng thích ở trong sân nhỏ hơn, không có việc gì thì có thể đến bồn hoa kế bên ủi cái trắng mà Trần Tiện Tri vất vả trồng được.

Đây là ba con heo hướng đến tự do.

Đạo diễn Du hắng giọng.

"Lúc tôi tuyên bố nhiệm vụ của chương trình cũng đã nói rõ, cần để cho ba con heo này chịu vào ở trong chuồng heo, nếu chúng không chịu có nghĩa là nhiệm vụ của mọi người thất bại."

"Nham hiểm!"


Lục Yên Yên trừng mắt nhìn đạo diễn Du.

"Nếu không có người xua vào, mấy con lợn này chắc gì chủ động đi vào chuồng heo! Ông chỉ giỏi chơi chữ thì có!"

"Hắc hắc hắc..."

Đạo diễn Du cười to.

"Đây là quy định rồi!"

Lục Yên Yên rất không phục, Liễu Minh Khiêm vỗ vỗ bả vai Lục Yên Yên, nói. "Chúng nó không vào thì không vào, không cần làm khó đạo diễn Du."

"Đúng vậy,' Trần Tiện Tri không chút kiêng dè nói."Dù sao nếu không đổi được nguyên liệu nướng BBQ, chúng ta còn có heo mà, chọn đại một con g.i.ế.c cũng sẽ có thịt ăn!"

Heo:!

Giang Minh Khải gật đầu phụ họa: "Ngay cửa thôn có một nhà đồ tể, chúng ta có thể đổi một phần thịt heo để nhờ họ g.i.ế.c heo dùm!"

Heo:!!

Lâm Trà hưng phấn xoa xoa bàn tay bé nhỏ: "Ngoại trừ thịt dùng để làm thịt xiên nướng, còn có thể cắt thịt ba chỉ ra chiên trong mỡ lợn, giò heo thì làm giò heo kho Đông Pha, da heo chiên giòn thì trộn với rau để dành ăn khuya,..."

Heo:!!!

Mọi người nghe thấy Lâm Trà miêu tả mà thèm.

Còn heo nghe Lâm Trà miêu tả thì muốn khóc.

Nó chạy vào chuồng heo.

Đạo diễn Du: "..."


Cư dân mạng cười điên:

[Hahaha, cái nhóm người này đáng sợ ghê!]

[Giò heo kho Đông Pha quả thật rất ngon! Tôi cảm giác với tài nấu nướng của Lâm Trà thì nhất định sẽ làm được!]

[Đúng vậy! Tài nấu ăn của Trà Trà siêu tốt! Mỗi lần nhìn thấy cô ấy nấu cơm, tôi cảm thấy cực kì thèm ăn, chỉ có thể gọi đồ ăn ngoài để an ủi tâm hồn đói khát của tôi!"

[Lầu trên đừng thèm, heo heo khóc rồi!]

[Heo: Tôi đã chịu đựng sức nặng mà cuộc sống này không thể chịu đựng được]]

[khách mời của nhóm khách mời: Không con heo nào có thể sống sót thoát khỏi căn phòng thư giãn]...

Cuối cùng đạo diễn Du cũng đồng ý giao nguyên liệu nướng cho khách mời.

Nguyên buổi chiều ai cũng mệt mỏi nên quyết định về phòng tắm rửa trước, sau đó tụ tập ra sân cùng nhau nướng thịt.

Phía sau căn phòng thư giãn là căn nhà gỗ nhỏ nơi mà các khách mời cư trú, tổng cộng có bốn phòng. Lúc trước, Trần Tiện Tri ở cùng một phòng với Liễu Minh Khiêm, Giang Minh Khải ở cùng với Chu Trạch Hủ trong một phòng, một mình Lâm Trà một phòng.

Hiện giờ, Ngụy Tâm Di ở chung phòng với Lâm Trà, Lục Ngôn Triệt ở cùng phòng với Giang Minh Khải, còn Lục Yên Yên ở một mình.


Dù sao Lục Yên Yên cũng là đại tiểu thư, lại còn là CEO của Thiên Diệu, xứng đáng được ở một phòng riêng!

Nửa tiếng sau, mấy vị khách mời tắm rửa xong đến sân nghỉ ngơi.

Một giá nướng thịt được bày ra trong sân, trên bàn ăn bày một loạt mỹ thực dùng để nướng đầy hấp dẫn.

Ngoài ra còn có rượu dâu tây được nhà hàng xóm kế bên tặng.

Các khách mời vây quanh giá nướng, đốt than lửa, chuẩn bị cho bữa tiệc nướng buổi tối.

"Liễu lão sư, lão sư có thuốc phun đuổi muỗi không?"

Lục Yên Yên đã tắm rửa sạch sẽ bước ra, mặc bộ quần áo ở nhà thoải mái, hai cánh tay trắng như hai củ sen tràn đầy vết muỗi cắn.

Liễu Minh Khiêm đang quét tương cho thịt nướng, quay đầu lại nhìn cánh tay của Lục Yên Yên.

"Tôi không có, cô đi hỏi Lâm Trà xem, hình như cô ấy có."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận