Xuyên Thành Dưỡng Mẫu Độc Ác Ta Mở Trường Dạy Học


Lúc này chưa đến giờ cơm, khách không nhiều, hắn gọi đại sư phụ - Triệu Đại đến, bảo phối hợp với Trương Tử Nhược làm món kho.
Nguyên liệu đều đã có sẵn, bắc nồi lên bếp đun nước, cho cánh gà, đùi gà, chân gà, xương vịt...!vào chần qua nước lạnh, sau đó cho thêm hành, gừng, rượu...!để khử mùi tanh, là những việc Triệu Đại vẫn thường làm.
Triệu Đại chẳng thấy thực đơn này có gì lạ, kể cả việc bắc một nồi khác lên luộc trứng cũng tầm thường.
Tinh thần hắn chẳng mấy phấn chấn, chậm chạp thái sợi hành.
Đợi đến khi Trương Tử Nhược lần lượt đọc tên các loại hương liệu thì hắn không còn giữ nổi vẻ mặt bình thản nữa.
"Bát giác, quế bì, hương diệp, hoa tiêu, đinh hương, nhục khấu...!những thứ này đều dùng sao?"
"Đều dùng!" Trương Tử Nhược không chút do dự.
Triệu Đại trừng mắt, cuối cùng không dám xuống tay phối trí.

Hương liệu đắt đỏ như vậy, sao có thể dùng thế được?
Hắn bảo tiểu đồ đệ trông lửa, còn mình thì ra ngoài bẩm báo chưởng quầy.
Chưởng quầy liền theo vào tiểu trù phòng.
Trương Tử Nhược thẳng thắn nói: "Tiền nào của nấy, muốn làm ra món ăn thơm lừng mười dặm, khiến thực khách đổ xô đến, há có thể tiếc rẻ chút gia vị này? Huống hồ, đây mới chỉ là phương thức đơn giản."
Triệu Đại nghe mà thầm líu lưỡi, ôi chao, đây phải là món ăn quý giá đến mức nào đây, mới có công thức đơn giản mà đã dùng nhiều hương liệu đến vậy rồi.
Chưởng quầy thấy Trương Tử Nhược nói năng chắc chắn, lại thấy nàng dùng đồ không tầm thường, trong lòng không khỏi thêm vài phần tin tưởng, bảo Triệu Đại cứ theo lời Trương Tử Nhược mà làm.
Triệu Đại lúc này mới cẩn thận lấy lại tinh thần, vểnh tai nghe Trương Tử Nhược phân phó, mắt không rời khỏi việc đun dầu thắng đường, thêm hành gừng ớt vào phi thơm...
Mỗi một bước đều cẩn thận đối chiếu rồi mới làm.
Cố Vân Hoài không kiên nhẫn chờ đợi, muốn ra ngoài chơi.
Trương Tử Nhược dặn hắn ở trong tiệm, hoặc đi dạo gần đây, đừng chạy lung tung.
Cố Vân Hoài qua loa gật đầu rồi ra phía trước tiệm.
Triệu Đại tuần tự cho trứng đã bóc vỏ, cánh gà, đùi gà vào nồi om.
"Mấy thứ này thời gian om không giống nhau.

Có điều, để ngấm gia vị hơn thì om lâu một chút cũng không sao."
Trương Tử Nhược nói cho Triệu Đại biết mỗi loại nguyên liệu cần bao nhiêu thời gian, để hắn ở lại trông lửa, còn mình thì ra phía trước tìm Cố Vân Hoài.
Cố Vân Hoài từ ngoài đường chạy về, xòe tay ra, bên trong là mấy quả táo đỏ.
Trương Tử Nhược hỏi hắn: "Lấy ở đâu ra vậy?"
"Chơi đẩy cối xay táo với người ta thắng được." Cố Vân Hoài giơ tay lên, đưa cho nàng, "Cho người."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui