Khóe miệng Cố Dạng giật giật một cái, đúng là vẫn chỉ là một cậu nhóc học lớp tám.
Hơn nữa, ai xử đẹp ai cũng chưa chắc đâu à.
Nguyễn Tuyết Linh đang định xóa Cố Cần ra khỏi nhóm thì đúng lúc này trong nhóm xuất hiện một thông báo mới: [Cố Cần đã rời khỏi nhóm chat.
]Cố Phái: [Hừ! Coi như chị ta biết điều! Chị à, chị ta dám đẩy chị xuống cầu thang, chờ em trở về sẽ báo thù cho chị!]Cố Phái thích chơi game thể thao điện tử, hai tháng nay nghỉ hè nhưng đều ở trong câu lạc bộ, bây giờ vẫn chưa về nhà.
Cố Dạng nhớ mang máng là Cố Cần có một thân phận khác nữa là đại thần trong làng thể thao điện tử.
Đây là lúc Cố Phái bái thần tượng, thế mà lại ép Cố Cần ra khỏi nhóm, vậy thì sau này để cậu ấy cầu xin kéo người vào đi.
Thấy Cố Phái nói vậy, cô âm thầm trợn mắt một cái: “Báo thù gì cơ? Cố Cần không đẩy chị, là chị tự ngã.
]Cố Triệu Minh: [Dạng Dạng à, ngày mai là bố về nhà rồi.
]Cố Dạng gửi một cái icon ‘ngoan ngoãn’.
Lúc này Cố Triệu Minh gửi cho cô một phát hai trăm nghìn tệ.
Hai mắt Cố Dạng sáng lên: [Cảm ơn bố ạ!]Cố Triệu Minh gửi tin nhắn thoại đến: [Con gái à, mấy ngày nay đã để con phải ấm ức rồi.
Mẹ con đã nói cho bố biết chuyện nhà họ Tiết từ hôn rồi, bố nhất định sẽ lấy lại hôn ước đó cho con! Chuyện trên mạng con cũng không cần phải lo lắng, chỉ vài ngày thì đám cư dân mạng sẽ quên thôi, bất kể như thế nào thì con mới là con gái ngoan mà bố yêu nhất! Còn có cái đồ vô ơn Nguyễn Yên kia nữa, nó dám tính kế con như vậy, khi nào về bố sẽ đóng băng hoạt động của nó…]Tâm trạng Cố Dạng rất phức tạp, mặc dù tam quan của cha mẹ Cố không đúng đắn, nhưng mà còn chiều chuộng cô hơn cả con gái ruột nữa, đừng nói là Cố Cần kém xa cô mà ngay cả Cố Phái thì cũng không so được với cô.
Cô nhớ là trong tiểu thuyết gốc, nhà họ Cố nhà tan cửa nát, công ty của Cố Triệu Minh phá sản, gánh nặng chồng chất, đứng trước nguy cơ phải vào tù, Cố Triệu Minh trải qua nỗi đau tang vợ tang con, tinh thần sụp đổ, cuối cùng nhảy lầu tự sát từ tòa nhà Cố Thị.
Lúc đọc tiểu thuyết gốc, nhìn thấy loại người độc ác này gieo gió gặt bão thì đương nhiên là cô cảm thấy rất đã, nhưng mà bây giờ thì… cô cười không nổi.
Vì để tránh kết cục bi thảm, Cố Dạng quyết định trước tiên phải chỉnh lại tam quan của bọn họ cho đúng đắn.
Thế là cô gửi một tin nhắn thoại, giọng điệu dịu dàng chậm rãi, lời nói rõ ràng: [Bố à, hôn ước với nhà họ Tiết coi như xong rồi đi, con không thích Tiết Đạc.
.