----
Nếu là nguyên thân thì lần này nhất định trúng kế, sẽ nghĩ cách làm gì đó để cứu vãn, nhưng càng làm nhiều chỉ càng thêm sai.
Nhưng Hạ Đào không phải nguyên thân, cô không muốn làm phản diện đối chiếu tổ, cũng không muốn làm thân với nữ chính.
Hơn nữa bây giờ cô thực sự rất buồn, không muốn để ý đến nữ chính.
Bây giờ cô cảm giác linh hồn mình đã chết rồi.
Chỉ cần nghĩ đến sau này mở mắt ra không nhìn thấy căn nhà rộng 100m2 của mình mà lại căn nhà nhỏ ọp ẹp không cách âm này, cô chỉ muốn chết quách đi cho rồi.
Hạ Đào nhắm mắt, nín thở một lúc rồi mở mắt chui ra khỏi chăn!
Được lắm, vẫn là căn nhà đất tồi tàn bốn bức tường bong tróc này.
Hu hu!
Người lao động muốn có một căn nhà riêng thật không dễ dàng gì!
Cô đã tiết kiệm rất lâu mới trả được tiền đặt cọc, tự tay trang trí căn nhà nhỏ, chỉ còn thiếu một chút là trả hết khoản vay, có thể yên tâm hưởng thụ.
Nhưng bây giờ thì sao?
Cô không chỉ phải lo lắng về vấn đề cơm áo gạo tiền sắp tới, mà còn phải lo lắng nếu một ngày nào đó cô xuyên về, khoản vay chưa trả hết của cô có khiến cô bị đưa vào danh sách đen vì trễ hạn hay không!
"Á á! "
Ông trời ơi, ông hại tôi!
Hạ Đào bực bội chui ra khỏi chăn đấm mạnh vào gối, ép mình bình tĩnh lại.
Có thể xuyên về hay không không còn là chuyện quan trọng, bây giờ việc cấp bách là phải nghĩ cách sống tốt trong thời đại này.
Đã quyết định buông xuôi thì đương nhiên không thể tiếp tục như cốt truyện, cứ đối đầu với Triệu Xuân Hiểu, cuối cùng bị Triệu Xuân Hiểu hãm hại chết thảm.
Cô không muốn trở thành vai phụ bị đánh bại, bị coi như bàn đạp, cuối cùng chết thảm trong truyện ngược.
Đã qua một thời gian cô cũng không phát hiện ra hệ thống hay ngón tay vàng gì, điều đó có nghĩa là kế tiếp cô chỉ có thể dựa vào chính mình.
Bây giờ cần tính toán xem làm sao để rời khỏi nhà họ Triệu, tránh xa Triệu Xuân Hiểu.
Hiện tại là năm 1975, nghĩa là còn hai năm nữa cả nước sẽ khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học!
Kiếp trước không được vào trường đại học danh tiếng nhất vẫn luôn là một điều tiếc nuối của cô, nhưng giờ coi như ông trời cho cô một cơ hội, nếu cô chuẩn bị kỹ càng, không phải không có khả năng vào học!
Hạ Đào hơi phấn khích, nếu có thể thi đỗ vào trường đại học danh tiếng nhất, đến Bắc Kinh, có lẽ cô còn có thể tranh thủ lúc giá nhà còn rẻ, mua vài căn nhà.
Căn nhà chưa trả hết tiền vay trước khi xuyên qua có là gì nữa chứ, cô còn có cơ hội sở hữu những căn nhà lớn hơn!
Nhưng hai năm nữa mới đến kỳ thi tuyển sinh đại học, cô không muốn hai năm này lại dính líu đến câu chuyện của Triệu Xuân Hiểu, tốt nhất là nhanh chóng chuyển ra khỏi đây.