Editor: Mộc An ChiNgoài ra lúc giặt quần áo, rửa chén đũa, bà nội cô cũng thích dùng nước giếng, tuy rằng máy giặt, máy rửa chén càng tiện lợi hơn, bà ấy cứ nói ít đồ vật nhỏ không cần tốn điện, dùng nước máy giặt rửa cũng tiện hơn, thật ra chỉ là bà cụ đã quen sống tiết kiệm, lại có thể nói đó là một thói quen trong cuộc sống, chính là thích dùng nước máy.
Hơn nữa, Lâm Khinh Khinh sinh sống ở nông thôn từ hồi còn nhỏ, cho nên đồ vật thường dùng ở nông thôn không có thứ cô không biết sử dụng.
Sức Lâm Khinh Khinh nhỏ, muốn đổ đầy thùng nước lớn trong phòng bếp, cô phải xách tới mười thùng nước nhỏ.
Chờ thùng gỗ lớn đầy nước, cô tìm giẻ lau, đầu tiên lau sạch cái bàn bốn góc ở phòng khách, sau khi lau sạch lại lau thêm lần nữa, sau đó ôm tất cả quần áo, chăn sạch sẽ trong phòng đến để trên chiếc bàn bốn góc, còn quần áo dơ trong phòng cũng mang ra, sau đó chất đống trong một góc phòng khách, cuối cùng là quét phòng.
Cô lau qua những thứ có trong phòng ngủ như bàn nhỏ, ba chiếc giường, cùng với mặt đất, cho đến khi trên giẻ lau không xuất hiện tro bụi đen đen cô mới yên tâm.
Đương nhiên, nhà họ Lục cũng không có nhiều giẻ lau như vậy, là cô xé rách quần áo của nguyên chủ làm giẻ lau.
Khi bọn họ xuất viện về đến nhà mất khoảng một tiếng rưỡi, bây giờ cũng không biết là mấy giờ, nhưng Lâm Khinh Khinh ước chừng, ít nhất cũng đã qua hơn một tiếng.
Cô không đụng đến quần áo dơ trong phòng khách, dù sao ném ở trong góc từ từ giặt, chăn trên giường nguyên chủ đã nửa tháng chưa thay, cô cảm thấy dơ nên cũng thay ra.
Sau khi lau dọn xong chỗ nghỉ ngơi buổi, cô cũng lười để ý ngoài phòng khách, cô không biết khi nào Lục Thừa mới trở về, đối với cô mà nói việc quan trọng nhất bây giờ là chuẩn bị một chiếc giường để vào phòng bên cạnh, miễn cho sau khi Lục Thừa quay về lại xấu hổ.
Tuy rằng bên này vẫn còn một cái giường nhỏ một mét, nhưng bởi vì không có tủ quần áo, cho nên nếu chuyển cái giường này qua phòng bên kia, vậy quần áo và chăn sạch sẽ không có chỗ để.
Cho nên, trước mắt thứ cô cần chuẩn bị nhất chính là giường hoặc tủ quần áo.
So sánh giữa hai cái, để quần áo và chăn sạch trên giường rất dễ bám bụi, cho nên cô vẫn nghiêng về lựa chọn mua một cái tủ quần áo đặt ở trong phòng, dọn chiếc giường trống sang phòng bên cạnh cho mình ngủ.
“Tiểu Hải Từ, mẹ muốn đi tìm thím Tần của con, con dẫn đường cho mẹ được không?” Vừa rồi lúc cô quét dọn vệ sinh phòng, bé con liên tục vắt khô giẻ lau đưa cho cô, bận rộn không thôi, hiện tại đã lau dọn phòng sạch sẽ, cậu bé đang dẩu mông rửa tay bằng xà phòng.
“Dạ.
” Lục Hải Từ đang rửa tay, cậu nghe được mẹ nói, vội vàng đứng dậy.
“Đi thôi.
” Lâm Khinh Khinh vươn tay về phía cậu bé.
Lục Hải Từ sửng sốt: “Dạ.
” Âm thanh lảnh lót lại vang lên, ngoan ngoãn đưa tay mình cho mẹ.
Khu người nhà quân nhân lớn không nhỏ, chẳng qua để đi từ nhà họ Lục đến nhà họ Vu phải mất vài phút đi đường, bởi vì hai nhà một ở đầu một ở cuối khu người nhà.
Khu người nhà là ba mảnh sân nối liền nhau, nhà họ Lục ở sát bên trong nhất, bên phải còn có hai nhà khác.
.