Xuyên Thành Mẹ Kế Ta Mang Manh Bảo Phất Nhanh


“Ừm, được rồi.

”“A Trạch, không được nổi cáu với muội muội.

” Trình Kì An dạy bảo nói.

“Con không…” Đại Bảo vừa định phản bác.

“Ngươi nếm thử chút đi, ngon lắm.

” Không đợi cậu nói lại, một ngụm canh cá đã chui vào miệng cậu.

Thịt cá mềm, nước dùng thơm ngon, vị cay tinh tế, hương vị đúng tuyệt không thể tả.

Đồng tử Trình Tư Trạch sáng ngời, lại không được tự nhiên nghiêm mặt nói, “Cũng được.


”Nhưng giây tiếp theo, cậu đã bắt đầu ăn nhiều cơm, ăn rất ngon.

Tống Vãn Khanh liếc mắt nhìn cậu, khẽ nhấc mày, cười thầm.

Sau khi người một nhà ăn uống no say, Tống Vãn Khanh nghiên cứu sách nấu ăn, phát hiện mặt trên đó còn ghi nơi sản xuất! Không chỉ có thế, nó còn có thể theo suy nghĩ của nàng để cho nàng biết nguyên liệu nấu ăn nàng cần có gần đấy hay không.

Nói cách khác, sau này nếu nàng muốn tìm nguyên liệu nấu ăn gì, chỉ cần có nó là tìm được.

Theo như cái này thì, làm giàu chỉ trong tầm tay!Sắc trời dần dần tối, mọi người vội vàng tắm rửa xong rồi đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, mặt trời lên cao, chân trời nhiễm một tầng màu sắc xinh đẹp.

Vì mau chóng từ nghèo khó trở nên khá giả hơn, Tống Vãn Khanh mang theo cái sọt đi đến ngọn núi phía sau.


Mà Trình gia chưa ở riêng, Trình Kì An theo thường lệ phải giúp đỡ Trình gia, cho nên không đi cùng nàng được.

Cùng lúc đó, tại nhà lão Trình.

“Ngươi nói cái gì? Tiểu tiện nhân đó có thức thức ăn ngon như vậy à?” Trình Lão gia đập mạnh xuống bàn gỗ, bàn rung lên, rơi xuống một ít vụn gỗ.

Hôm qua, sau lúc đó Diệp Thiến vẫn luôn âm thầm quan sát động tĩnh của nhà Tống Vãn Khanh, phát hiện bọn họ không biết lấy từ đâu ra rất nhiều đồ tốt.

Nhà bọn họ nghèo như vậy, chắc chắn là lén trộm tiền gia chủ để mua cái mới!“Đúng nha, ngày xưa ca ca Kì An chỉ hái chút rau dại để ăn, từ khi nữ nhân kia tới mà lại ăn thịt cá, chuyện này nhất định có uẩn khúc.

” Diệp Thiến kéo tay Lão nương Trình gia, ẩn ý nói: “Thường ngày ca ca Kì An rất nghe lời a di nói, chắc chắn nữ nhân kia dùng thủ đoạn gì đó, mới khiến hắn làm chuyện sai trái như vậy!”“Còn nữa, hôm qua a di không biết đó thôi.

Nữ nhân kia kéo ca ca Kì An đến làm việc cho nhà khác, chẳng những nói ca ca Kì An là của nàng ta mà còn nói rằng sau này lão Trình gia cũng là của nàng ta thôi.

”“Nếu a di không ra mặt, nói không chừng sau này nữ nhân kia còn có thể bảo ca ca Kì An làm ra chuyện xấu đó.

” Ả tức giận bất bình, trong mắt tràn đầy mưu kế.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận