Xuyên thành mèo của nhân vật phản diện

Vẻ mặt Tiểu Đường Cao nghiêm trọng trở lại phòng khách, ngậm máy tính bản mà Phó Minh Minh để lại về phòng.
Cậu phải xem kỹ mình nên làm gì bây giờ, không thể để Phó Kiêu càng chạy càng xa trên con đường phạm tội trái pháp luật.
Bóng dáng bé mèo giống như đám mây nặng trĩu.
Haizz!!! Mình chỉ là mèo con mà rầu thúi ruột vì Phó Kiêu.
Anh tắt điện thoại, đau đầu xoa xoa thái dương, thư ký Trương mới gọi điện thoại tới nói tra được Đặng Huy lấy danh nghĩa công ty đầu tư một khoản kinh doanh xi măng ở hải ngoại xảy ra vấn đề.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù Đặng Huy là nhân vật nhỏ nhưng sau lưng khoản kinh doanh kia lại có dấu vết nhúng tay của đám người cũ cùng công ty.
Ánh mắt anh thâm trầm, đã đến lúc cần phải chỉnh đốn chữa trị một số căn bệnh mãn tính của công ty.
Trong phòng nghiêm túc tìm tòi giải quyết phương án, Tiểu Đường Cao cúi đầu nhìn tiến độ thay đổi cốt truyện bỗng nhiên tăng tới 20, nghi hoặc nghiêng đầu.
Tiến độ thay đổi cốt truyện thật kỳ quái, cậu vẫn chưa làm gì mà chẳng hiểu sao tăng lên, tăng đến mức cậu hơi hơi chột dạ.
Nhưng giá trị thân mật với Phó Kiêu lại sắp đầy rồi.
Mình có nên biến thành người không?
Thôi quên đi, quan tâm nhiều làm gì.
Đôi mắt Tiểu Đường Cao xanh thẳm nghiêm túc nhìn chằm chằm máy tính bản, cái chân vỗ một cái, trên thanh công cụ tìm kiếm của máy tính bản thình lình viết......
# Xây người thành xi măng vứt chìm xuống biển bị phán quyết bao nhiêu năm #
Phó Kiêu đi ra thư phòng, phát hiện cục lông Tiểu Đường Cao vốn ở trên sô pha không thấy đâu.
Anh hỏi quản gia: “Tiểu Đường Cao đâu? Không ở xem TV?” Gần đây bé mèo mải mê xem TV, thường xuyên nhìn thấy nó nằm ở trên sô pha vô cùng chăm chú xem phim truyền hình.
Anh thấy bộ phim có hơi quen mắt, hình như là đài truyền hình thuộc Tinh Thần.
Không biết phim gì mà khiến cho Tiểu Đường Cao mê mẩn như vậy.
Quản gia tiếc nuối nói: “Tình yêu pha lê mới chiếu hết hai tập hôm nay rồi.”
Động tác bưng ly nước ngưng lại, anh nhướng mày ngẩng đầu nhìn quản gia.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cả ông ấy cũng nói ra được tên bộ phim. Còn biết mỗi ngày chiếu hai tập.

Đúng là ngoài dự kiến của anh.
Quản gia híp mắt cười nói: “Lớn tuổi rồi xem phim truyền hình hở tí cho xây người thành xi măng vứt chìm xuống biển cũng cảm thấy rất thú vị.”
 
*

Sau khi ăn cơm chiều xong, Tiểu Đường Cao ăn một bồn đầy ắp bự chảng xong, thoả mãn nằm ngửa tứ chi ở trên bàn, cái bụng tròn tròn trướng trướng, ợ no một cái.
Tiểu Đường Cao ăn uống vô cùng tốt, ăn cái gì với bé mèo cũng đều là một chuyện cực kỳ hưởng thụ, mỗi lần ăn, đôi mắt nó sáng lấp lánh, cùng ăn cơm với nhau, Phó Kiêu cảm thấy khẩu vị ăn uống ngon hơn rất nhiều. Tiểu Đường Cao ăn ở trên thảm nhưng mỗi lần ăn xong sẽ chạy đến dưới chân anh, bò vào lòng ăn vạ, quậy đến mức anh không thể nào ăn cơm tiếp được.
Vì thế Phó Kiêu dứt khoát để bé mèo ngồi ăn trên bàn.
Đồng hồ quả lắc vang lên bảy tiếng ở phòng khách.
Đôi mắt Tiểu Đường Cao lóe sáng lên, đứng bật dậy, nhảy từ đầu gối anh xuống đất, ngậm chân anh kéo đi qua một bên.
Phó Kiêu đi theo Tiểu Đường Cao vào phòng khách.
Tiểu Đường Cao quen cửa quen nẻo nhảy lên sô pha, dùng chân ra hiệu bảo anh ngồi xuống.
Phó Kiêu nghi hoặc ngồi bên cạnh Tiểu Đường Cao, cậu hài lòng vỗ vỗ điều khiển từ xa.
TV mở ra.
Trên màn hình thình lình chiếu.....
Chương trình phổ biến pháp luật quy mô lớn “Nhà nước pháp quyền trực tuyến”!

*

Sau khi cùng Tiểu Đường Cao xem xong ''Nhà nước pháp quyền trực tuyến'' khó hiểu, Phó Kiêu ôm bé mèo để lên bàn, thay thuốc cho nó.
Mở ra tầng tầng lớp lớp băng gạc, nhìn thấy vết máu rỉ ra thấm vào miếng băng, anh nhíu nhíu mày, bé con yếu đuối thế này, bình thường té ngã đều tìm mình nhõng nhẽo, mà bây giờ bị thương một lỗ lớn như vậy còn không biết đau đến cỡ nào.
Dường như nhhận ra anh đau lòng.

Tiểu Đường Cao nằm bò, ngửa đầu dùng chóp mũi cọ cọ mặt anh.
Hơi hơi ướn ướt mang theo chút nóng hôi hổi.
Giống như đang an ủi anh, bảo anh đừng đau lòng.
Phó Kiêu băng bó vết thương nhiều lần thật tốt rồi nhìn bé mèo: “Tiểu Đường Cao, sau này gặp được nguy hiểm thì phải đi tìm anh biết chưa?” Thế giới con người quá nguy hiểm, lúc này Tiểu Đường Cao may mắn nhưng nếu lần tiếp theo, con dao gọt hoa quả kia tổn thương không phải chân mà là bụng hoặc là chỗ khác càng trí mạng hơn thì sao?
Anh không chắc bé mèo có nghe hiểu không nhưng anh vẫn muốn nói ra.
Đôi mắt Tiểu Đường Cao xanh thẳm hơi hơi cảm động......
Có phải cậu nên thử tin tưởng Phó Kiêu nhiều hơn một chút?

*

Trong khoảng thời gian Tiểu Đường Cao dưỡng thương đều là những ngày thần tiên.
Ngoài việc cung cấp ba bữa ăn phong phú mỗi ngày, ông quản gia còn cho cả trà bánh và hoa quả dồi dào vào buổi sáng và buổi chiều, cá khô trong phòng bếp càng để cậu tha hồ ăn.
Fans Phó Minh Minh sau khi biết cậu bị thương, đau lòng gửi tới một đống đồ ăn vặt, đồ chơi và đồ ăn mèo.
Cái kho rỗng của cậu lại lần nữa đầy lên.
Mỗi ngày cậu chỉ cần làm ba chuyện ăn, ngủ và xem "Tình yêu pha lê".
Phó Minh Minh đã hoàn toàn buông bỏ gánh nặng mình là streamer trò chơi mà sa vào streamer thú cưng, mỗi ngày live stream Tiểu Đường Cao dưỡng thương hằng ngày, mấy ngày nay weibo của bé mèo cũng đăng tải những bức ảnh dễ thương khi ngáp, duỗi người và ngủ..
Dẫn tới ngày nào fans weibo cũng ồn ào yêu cầu phát lương ở weibo cô.
Nhưng tài khoản Tiểu Đường Cao đã không còn nằm trong tay cô.
Còn những ảnh chụp đó có phải do chú họ đăng không, cô nghĩ cũng không dám nghĩ chứ đừng nói chi đi hỏi.
Buổi chiều 5 giờ, đám đạn bình luận đã quen thuộc tác phong làm việc và nghỉ ngơi của một người một mèo bắt đầu lấp đầy màn hình.
【 5 giờ rồi 】
【 Hôm nay lại xem thêm một tập ''Tình yêu pha lê'' 】

【 Lại một ngày si mê nam thần Dung Hàng 】
【 Vậy mà tôi lại cùng một con mèo xem phim drama trên live stream, ôi tôi sa đọa rồi.】
Một người một mèo đã ở sô pha chờ TV phát sóng trước mặt từ lâu.
Phó Kiêu về nhà nhìn thấy cảnh như vậy........
Một người một mèo cực kỳ chăm chú nhìn chằm chằm màn hình TV.
Mà trên TV, khuôn mặt Dung Hàng anh tuấn thâm tình nói với nữ diễn viên: “Em có biết tôi yêu em rất nhiều không?”
Anh cúi đầu, mỗi ngày Tiểu Đường Cao vốn sẽ nghênh đón mình ở cửa, sẽ giống như quả đạn pháo vọt vào lòng mình, mà nhiều ngày qua không còn thấy nữa, từ lúc Tiểu Đường Cao say mê bộ phim truyền hình, mỗi ngày anh về nhà bé mèo đều đang xem phim.
Phó Kiêu cảm thấy khuôn mặt Dung Hàng trên màn hình kia, vô tình khiến người ta ghét.
Mà Minh Minh ngồi ở bên cạnh đã lớn rồi, song mỗi ngày đều ở nhà mang theo Tiểu Đường Cao xem TV, không có tí ti kế hoạch gì dành cho bản thân.
Tuy nhiên, anh nhíu nhíu mày, anh nhớ rõ có tiết mục TV mà mấy đài truyền hình ở Tinh Thần đều muốn có, không bằng cho cái đài này vừa lúc điều chỉnh thời gian chiếu một chút.
Âm thầm hạ quyết định, Phó Kiêu đi qua.
Tiểu Đường Cao hoàn toàn không chú ý, đôi mắt xanh thẳm gần như dính chặt lên TV.
Dưới ánh mắt anh, Phó Minh Minh run rẩy nói: “Chú về rồi ạ.” Không biết sao cô cảm thấy bây giờ chú họ hơi khiến cô sợ hãi.
Phó Kiêu ung dung thản nhiên ngồi ngay ngắn trên sô pha nói: “Lúc trước, anh họ gọi điện thoại cho chú, anh hy vọng cháu có kế hoạch cho bản thân sau này.” Cả nhà Phó Minh Minh đều phát triển ở nước ngoài, ngoại trừ cô.
Chỉ có Phó Minh Minh không muốn đi nước ngoài nên ở lại trong nước, mới nhờ Phó Kiêu chăm sóc một chút.
Vẻ mặt cô buồn rầu nói: “Vâng ạ.” Cô làm streamer, thật ra ba ba vẫn không đồng ý, ở thế hệ bọn họ luôn cảm thấy cái nghề streamer không phải là cái nghề đứng đắn, luôn muốn ép cô ra nước ngoài du học, giữa cô và ba ba có một lần cãi nhau không vui. Hiện tại thật vất vả, hai người đều ăn ý giữ nguyên không đề cập tới vấn đề này nên mới tốt lên một chút, mà ba ba lại bắt đầu nói đến chuyện này, cô chẳng còn lòng dạ nào mà xem TV nữa.
Anh tiếp tục nói: “Lần sau gặp mặt thì nói ra kế hoạch cho chú nghe đi.”
Ngoài mặt Phó Minh Minh ngoan ngoãn gật gật đầu nhưng trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, một tuần à không một tháng cô sẽ không tới nhà chú họ đâu!
Cô hết hứng thú chuẩn bị chuồn đi.
Khi đi về, Phó Kiêu ngồi ở trên sô pha, ôm Tiểu Đường Cao vào lòng, nói ẩn ý khác với Phó Minh Minh: “Tính cách anh họ tuy cũ kỹ nhưng rất quan tâm đến cháu, cháu chỉ cần nói rõ ràng kế hoạch đời mình thì chưa chắc anh họ không đồng ý.”
Bước chân cô ngừng lại, chú họ đang ủng hộ mình sao?
Cô còn nhớ lần đầu tiên tìm chú, là lúc cô tỏ rõ thái độ rồi sau đó cãi nhau ầm ĩ với ba ba, ba ba giận dữ đóng băng toàn bộ thẻ của cô, cô đành kiên trì tìm tới ông chú mà mình chỉ gặp mấy lần.
Tuy chú không nói gì nhưng vẫn cho cô ở mấy ngày, mấy ngày sau còn bảo ông quản gia đem một cái tài khoản streamer thuộc Tinh Thần cho mình.
Mắt cô sáng rực lên, cô thật sự rất thích cái nghề streamer này, có lẽ cô nên ngẫm lại sau này bản thân nên đi như thế nào mới tốt?
Tiểu Đường Cao nằm nhoài trong lòng Phó Kiêu, lắc lắc cái đuôi còn Phó Minh Minh đi khi nào thì cậu hoàn toàn không phát hiện.
Trong cái đầu nho nhỏ của cậu chỉ có một chuyện........

Dung Hàng đẹp trai quá đi !!!!!
Sao lại có một người đàn ông hoàn mỹ như Dung Hàng chứ! Chỉ thua Phó Kiêu một tý thôi.
Sau cơm chiều, anh ôm Tiểu Đường Cao ra ngoài tản bộ.
Không biết vì sao vết thương trên chân Tiểu Đường Cao tuy đã khép lại nhưng vẫn không thể xuống đất, ngày thường chỉ có ba cái chân đáng thương hix hix khập khiễng đi tới.
Tính tình bé mèo hoạt bát, thích nhất đi bên ngoài nên trong khoảng thời gian này Phó Kiêu ăn xong cơm chiều, sẽ mang Tiểu Đường Cao đi bên ngoài tản bộ.
Trên bãi cỏ, Tiểu Đường Cao hưng phấn dùng chân đi vồ con bướm.
Bé mèo trắng ngây thơ chân chất vồ con bướm xinh đẹp, anh bất giác cười.
Meo meo meo..........
Tiếng mèo con khe khẽ tinh tế khiến cho Phó Kiêu chú ý.
Anh cúi đầu nhìn, là mấy bé mèo con mới sinh không lâu, chúng run run rẩy rẩy cọ cọ dưới chân anh, mà mẹ chúng là con mèo Mướp thường xuyên đến trong sân ăn đồ ăn mèo, cũng chỉ ngẩng đầu nhìn anh rồi tiếp tục cúi đầu liếm lông mình.
Từ sau đêm hôm đó, Phó Kiêu cứu mèo con Tam Thể, anh cảm thấy rõ thái độ đàn mèo đối với anh tốt hơn rất nhiều.
Có đôi khi đi tản bộ ở trên đường, sẽ có mèo dừng lại chào hỏi với anh còn cọ tới cọ đi dưới chân anh.
Thân thiết giống như này thì rất ít.
Lúc trước Phó Kiêu không được đám thú cưng thích, chỉ có Tiểu Đường Cao là ngoại lệ, ngoại trừ bé mèo, anh chưa từng gần gũi với mấy con mèo khác.
Mèo con dưới chân anh tò mò vươn chân giẫm tới giẫm lui trên giày da.
Trong mấy con mèo, chỉ có bé mèo trắng cực kỳ hoạt bát, tò mò vươn chân, vỗ vỗ ống quần anh, không hiểu sao làm cho anh nhớ lúc Tiểu Đường Cao vừa mới đến bên anh, cũng không lớn hơn con mèo này bao nhiêu.
Anh quay đầu thấy Tiểu Đường Cao đang ở trong bụi cỏ chơi vui vẻ, mới ngồi xổm xuống, hơi hơi chột dạ bế mèo con lên để trong lòng bàn tay mà nó cũng không tránh né, ngẩng đầu lên nhìn anh còn dùng cái đuôi cọ cọ lòng bàn tay.
Phó Kiêu vươn tay trêu đùa mèo con, rồi sau đó thả lại trên mặt đất, thở phào nhẹ nhõm, xoay người lại nhìn.
Xa xa trong bụi cỏ, Tiểu Đường Cao đối diện hướng anh ngồi xổm, vẫn không nhúc nhích, đôi mắt hạnh xanh thẳm nghiêm túc chăm chăm nhìn anh, giống như tra hỏi từ lương tâm.
Ánh mắt kia dường như đang nhìn một kẻ phụ lòng vô lương tâm thay đổi thất thường.
Phó Kiêu chẳng hiểu sao chột dạ, vội vàng bước nhanh đi qua.
Bé mèo trắng lạnh lùng xoay người sang chỗ khác, chìa mông đối diện anh.
Quả nhiên Đại Tất Thối có mèo ở bên ngoài!!!
Tưởng cậu không ngửi thấy mùi mèo khác còn vương trên ống quần chắc?
Hừ! Đồ tồi!!!!!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận