Xuyên Thành Nam Phụ Dự Phòng Trong Niên Đại Văn


Ngoại truyện Từ Kiều Kiều“Bụp!” Từ Kiều Kiều mặt không cảm xúc mà tắt tv, trong lòng tràn đầy hối hận.“Đang yên lành tắt tv làm gì? Đi rửa chén đi, đứng ở đây làm gì, cả ngày đều trưng bộ mặt cá chết đó.

Thật xui xẻo!” Người đàn ông gắt gỏng nói.Năm đó sau khi Từ Kiều Kiều bị Quý gia đưa vào ngục giam, chờ sau khi cô ta ra tù thì đã là 5 năm sau.


Khác với lần vào tù thứ nhất, những ngày tháng ở trong tù lần này, mỗi ngày cô ta đều trải qua hết sức gian nan.

Cũng vì tất cả sự gian nan, cũng đã mài mòn tất cả những kiêu ngạo cùng lòng dạ độc ác của cô ta.Sau khi ra tù, Từ Kiều Kiều không có nghề nghiệp gì, liền bị ba mẹ cô ta giới thiệu cho người chồng hiện tại.

Người này là một người nông dân trung thức, lúc đầu cô ta không phục, đã bỏ chạy vài lần, nhưng mỗi lần đều bị chồng cô ta bắt về.

Chỉ cần lần nào bị bắt trở về thì lần đó cô ta liền sẽ bị đánh đập.Mỗi lần người đàn ông này đánh cô ta đều hạ tử thủ, sau khi bị đánh vài lần thì Từ Kiều Kiều kiều cũng không dám chạy nữa.


Chỉ có thể an ổn mà sống ở bên cạnh người đàn ông này, không dám có suy nghĩ chạy trốn nữa.Bây giờ cô ta lại nhìn thấy Từ Tiểu Hoa ở trên tv đầy vinh quang xinh đẹp, thậm chí cô ta còn sinh ra hoài nghi, Tiểu Hoa thật sự là Tiểu Hoa mà cô ta từng quen biết sao.Nửa đêm tỉnh giấc, cô ta thậm chí còn từng hoài nghi, thất sự cô ta từng trải qua kiếp trước sao? Không thì tại sao, bây giờ cô ta sống lại mà cuộc sống còn tệ hại hơn cả kiếp trước?Rõ ràng trong giấc mơ của cô ta không phải thế này? Sự nghiệp thành công, cuộc sống vinh quang, những người đàn ông anh tuấn tất cả đều phải là của cô ta mới đúng.Nhưng giấc mơ và hiện thực cách biệt nhau quá lớn, sự chênh lệch quá lớn là cho nội tâm cô ta bị dày vò đau đớn.

Mới chỉ có hơn bốn mươi mà hai bên tóc mai của cô ta đã bạc trắng, thậm chí đến lưng cũng đã gù xuống.So sánh với Tiểu Hoa cùng Tô Cẩn Ngôn, thật sự là khác biệt một trời một vực.Cô ta cũng đã không còn tính tình cao ngạo, tự coi mình hơn người trước kia nữa, cô ta sớm đã hối hận.Nếu như lúc trước cô ta không đem hôn sự của mình thiết kế đẩy qua cho Tiểu Hoa, thì có phải cuộc sống hiện giờ của cô ta đã khác rồi không?Nhưng bây giờ hối hận có tác dụng gì sao? Nếu như có thể trọng sinh lần nữa thì tốt rồi? Chỉ là ông trời sẽ không cho người thích đi đường tắt bất kỳ một cơ hội nào.Mà cô ta vĩnh viễn cũng không thể nào hiểu được, trên đường này chỉ có dựa vào bản thân mình mới đáng tin nhất.—--------------------------------------------------------------------------------GÓC GIỚI THIỆU TRUYỆN MỚIMình đang edit một bộ mới, cũng là một bộ điền văn thập niên 70Mọi người có rảnh thì ghé đọc đọc thử nha.THẬP NIÊN 70: THANH NIÊN TRÍ THỨC KIỀU DIỄM ĐƯỢC THÁO HÁN NUÔNG CHIỀUVĂN ÁNĐại tiểu thư kiều khí Lâm Đường Đường xuyên vào một quyển niên đại văn, may mắn được trói định vào một hệ thống dùng cảm xúc để giao dịch.Tuy rằng có thể tùy tiện mua vật tư, nhưng lập tức liền phát hiện bản thân mình là một pháo hôi sắp hết xuất diễn!Vì tránh cho bản thân tuổi xuân chết sớm, Lâm Đường Đường liền theo dõi một tháo hán cường tráng nhất trong thôn.Tháo hán có người ba bị què chân, 3 đứa em trai kéo chân sau, cả một nhà đều dựa vào tháo hán mà sống.

Đã hơn hai mươi tuổi mà còn chưa cưới được vợ, bởi vì ai cũng sợ gả qua, vừa phải làm vợ vừa phải làm mẹ.Cho nên khi Lâm Đường Đường dáng người nóng bỏng, gương mặt kiều diễm tuyên bố phải gả cho tháo hán, tất cả mọi người đều nổ tung.Lâm Đường Đường lớn lên sống không hề yên phận, còn ham ăn biếng làm, ngay cả bản thân mình chiếu cố còn không xong.


Càng miễn bàn đến phải chiếu cố cả một nhà già trẻ lớn bé, người trong thôn đều nói cô gả qua không đến nửa tháng thì liền sẽ bỏ chạy.Hơn nữa tháo hán nay thân thể cả người cường tráng như trâu, nhưng tính cách lại u ám nặng nề, bị đánh ba gậy cũng không kêu ra một tiếng, vừa thấy thì liền biết không phải là người biết thương vợ.Tất cả mọi người đều không tin hai người họ có thể thành.Nhưng mà, tháo hán âm u nặng nề không chỉ nở hoa, mà anh còn đem vợ mình nâng niu ở trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan.

Sống ngày càng tốt, một bước vào thành hai bước thì lên thủ đô, cuối cùng còn bước lên TV trở thành người thắng nhân sinh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận