Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi Không Sao Đã Có Không Gian Linh Tuyền


Cô dang tay ôm chặt cô bé vào lòng, nhẹ nhàng an ủi: "Hi Hi ngoan, đừng khóc, mẹ ở đây, mẹ cũng rất nhớ con, mẹ yêu con nhiều như vậy, sao có thể không cần con được? Ngoan nào, đừng khóc, sau này mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con, ngoan nào! "
Một bên Tống Lăng an ủi Hi Hi, một bên cô vỗ nhẹ vào lưng cô bé, muốn để cô bé cảm nhận rõ ràng sự ấm áp và tình yêu mà cô dành cho cô bé.

Ở thời mạt thế, trẻ em là báu vật quý giá nhất, trẻ em cũng là hy vọng của tương lai.

Bất kỳ ai bắt nạt phụ nữ mang thai và trẻ em đều sẽ phải chịu hình phạt nghiêm khắc nhất.

Mặc dù Tống Lăng không phải nguyên thân nhưng cô đã tiếp nhận được toàn bộ ký ức của nguyên thân, lại thấy cô bé đáng yêu như vậy ôm mình khóc lóc tủi thân, trong lòng cô cũng đau theo.

Hà Kỳ Hàng nhìn hai mẹ con đang ôm nhau, đáy mắt thoáng qua một tia không kiên nhẫn, lạnh lùng nhắc nhở: "Tống Lăng, Hi Hi cũng đã đưa cho cô rồi, cô mau lại đây ký tên, nhận luôn giấy chứng nhận ly hôn đi.

"
Tống Lăng nắm tay Hi Hi đến trước cửa sổ làm việc, không chút do dự ký vào đơn xin ly hôn.


Sau khi thấy bọn họ đã ký tên, nhân viên làm việc lấy giấy chứng nhận ly hôn đã in ra, lấy con dấu to ra đóng dấu đỏ, rồi đưa cho bọn họ một cách vô cảm: "Xong rồi.

"
Mẹ Hà thấy bọn họ đã làm xong thủ tục ly hôn, trong lòng rất vui.

Bà ta nhìn Tiểu Hi Hi một cái, rồi lại giả vờ nói với Tống Lăng rằng: "Tống Lăng, sau này cô chăm sóc Hi Hi cho tốt, nếu có chuyện gì thì cứ gọi điện cho chúng tôi, chúng tôi có thể giúp thì nhất định sẽ giúp.

"
Tống Lăng cười nhạt: "Bà Hà khách sáo rồi, tôi và Hà thiếu gia đã ly hôn, tôi thấy cũng không cần dây dưa với nhau nữa, sau này cũng không cần gặp lại, chúng ta! sau này không gặp lại!"
Nói xong, Tống Lăng liền ôm Tiểu Hi Hi, thẳng lưng, bước ra ngoài.

Mẹ Hà nhìn theo bóng lưng của Tống Lăng, khí thế mạnh mẽ, không khỏi hơi nhíu mày.


Người phụ nữ trước nay trước mặt bà ta luôn luôn răm rắp nghe lời, sao tự nhiên lại trở nên mạnh mẽ thế này?
Thật lạ!
Thấy mẹ Hà còn vẻ luyến tiếc nhìn mẹ con Tống Lăng đi xa, Hà Kỳ Hàng bực dọc nói: "Mẹ, vất vả lắm con mới ly hôn được với cô ta, mẹ kệ chuyện sống chết sau này của họ, đi thôi!"
Lời nói chua ngoa của Hà Kỳ Hàng đã kéo suy nghĩ phiêu lãng của mẹ Hà trở về.

Hai mẹ con cùng lên xe.

Hà Kỳ Hàng cầm tờ giấy chứng nhận ly hôn mới toanh, trong lòng vui như mở cờ.

Cuối cùng hắn ta cũng được giải thoát rồi! Sau này cũng không còn ai làm phiền hắn ta nữa!
Hà Kỳ Hàng và bà Hà đắm chìm trong niềm vui, cho rằng từ nay về sau, họ sẽ được sống những ngày tháng tốt đẹp và hạnh phúc hơn.

Tuy nhiên, họ không hề hay biết, có một luồng khí đen đang lặng lẽ chui vào não của họ.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận