Nhưng người đàn ông trung niên đã coi sự im lặng của cô là cam chịu, liếc cô một cái đầy phức tạp, trên mặt hiện lên vẻ thương hại.
Muốn trách thì phải trách cô sinh ra quá xinh đẹp, mẹ đẻ mất sớm, cha tái hôn, căn bản không quan tâm đến đứa con gái này, cho nên mới đem cô như một món hàng, “Bán” cho Trần Tam thiếu nổi tiếng ăn chơi trác táng trong giới thượng lưu ở Thủ đô tinh.
Lại nghĩ đến thủ đoạn và hành vi tra tấn người khiến người ta giận sôi của Trần Tam thiếu, thật sự là làm cho người ta cảm thấy tiếc hận.
Suy xét một lát, người đàn ông trung niên rốt cuộc mới mở lời một cách uyển chuyển: “Cô Ân, Trần Tam thiếu sẽ không bạc đãi cô đâu, dù sao cũng đã bỏ ra hẳn một trăm triệu tinh tệ mới đổi được cô, sau này cô cứ yên tâm ở đây, có việc gì cần thì nói với tôi! ”
Một trăm triệu tinh tệ?
Đổi được?
Sẽ không bạc đãi cô??
Những thông tin này cộng lại, quả thực có hơi vượt quá dự đoán của Ân Chỉ Thư.
Cô nhất thời không biết nên chê một trăm triệu tinh tệ cũng có thể mua được cô, hay nên kinh ngạc vì có người dám bạc đãi cô.
Nhưng bỏ qua những điều này, mấy câu đối thoại này cũng đủ để Ân Chỉ Thư nhận ra thêm nhiều điều bất thường.
Giọng nói của cô tuy không thay đổi, nhưng âm điệu lại quá mềm mại và dễ thương.
Mái tóc dài màu trà sữa uốn sóng lớn xõa xuống của cô cũng có chút khác thường.
Ngoài ra, thái độ và ánh mắt của người đàn ông phía trước đối với cô cũng rất kỳ lạ.
Giống như hoàn toàn không biết cô là Thanh Trừng Cơ Giáp Sư mạnh nhất Đế Quốc, mà là một đóa hoa mỏng manh chỉ cần đụng vào là vỡ.
“Có thể đưa cho tôi một chiếc gương được không?” Ân Chỉ Thư suy nghĩ một chút, thử dò xét theo lời của đối phương: “Nếu là vậy, tôi muốn để lại cho Trần Tam thiếu một ấn tượng tốt, chứ không phải là bộ dạng mệt mỏi như thế này.
”
Con tàu vũ trụ vừa lúc này đã dừng lại, Ân Chỉ Thư đi theo người đàn ông trung niên, dọc theo hành lang bước thẳng vào một căn phòng.
Một căn phòng có giường, màu sắc phối hợp vừa nhìn liền mang theo mười phần mập mờ không rõ!.
Phòng ngủ.
Chiếc gương vừa rơi vào tay cô, Ân Chỉ Thư vừa lúc nở một nụ cười lịch sự với người đàn ông trung niên, đối phương gần như theo bản năng lùi lại cửa, đúng lúc sắp đóng cửa thì mới giật mình phản ứng lại hành động vừa rồi của mình.
Tại sao hắn lại phải lùi ra?
! Thôi vậy.
Thiếu nữ thoạt nhìn tinh tế nhu nhược như thế, biệt thự của Trần Tam thiếu khắp nơi đều có vệ sĩ, nơi này lại là tầng ba, chẳng lẽ hắn còn phải sợ cô bỏ trốn sao?