Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Phiên Bản Thế Thân


Ngày hôm nay trời trong xanh, mặt nước long lanh, gió thu nhè nhẹ.

Trong phủ Bạc Quốc Công, Bạc đại thiếu gia nhà họ Bạc mới từ sáng sớm đã cho gọi mọi người đến đại sảnh bàn bạc.

Bao gồm có Bạc Yến, thê tử của hắn là
Tô Dung Dung, Lưu quản gia trong hầu phủ và còn sự có mặt của Thu Yên nữa.
Mới đầu Bạc Yến cùng với mọi người đều tỏ ra khỏ hiểu, không rõ là hắn gọi tất cả tới là có mục đích gì.

Sau đó mọi người mới nghe hắn hòa nhã giải thích.
" Hôm nay ta phiền mọi người tới đây là vì muốn bàn bạc một chuyện.

Bạc phủ chúng ta trước nay phụ thân vẫn luôn giao cho ta sổ sách kinh doanh hàng hóa thương vụ.

Ta tính sắp tới là đông vụ rồi, cho nên muốn đi một chuyến Quý Châu bàn vụ làm ăn này với ông chủ Dương nổi tiếng ở đó.

Ta cho gọi Lưu quản gia tới là muốn nhờ ông trong thời gian ta đi vắng quản thúc việc trong phủ này ".
Lưu quản gia đứng ở một bên, nhận lệnh mà cúi đầu ngay thẳng trả lời.
" Vâng! Nô gia nhất định sẽ dốc lòng vì Bạc phủ ".
" Có câu này của ông thì ta yên tâm rồi! ".
Bạc Cung Thương hài lòng gật đầu.
Bạc Yến ngồi ở một bên không có hứng thú tới chỉ để nghe việc làm ăn kinh doanh trong nhà.

Hắn không kiên nhẫn, quay ra khàn giọng ca ca mình.
" Ca! Chuyện huynh đi Quý Châu thì có liên quan gì tới ta mà từ sớm đã phải cho người gọi ta tới đây? ".
Bạc Cung Thương biết rõ tính tình nóng vội của người đệ đệ này.

Hắn chỉ cười ôn nhã, nhẹ giọng mà lên tiếng.
" Tất nhiên là có liên quan rồi.


Bằng không sao ta lại phải gọi đệ đến đây.

Bạc Yến, đệ cũng không còn nhỏ nữa, hiện tại cũng nên cùng ta gánh vác một phần sự nghiệp cơ đồ của Bạc phủ.

Lần này ta là muốn đệ cùng ta đi tới
Quý Châu để học hỏi việc thương buôn ".
Bạc Yến hắn vốn dĩ từ nhỏ đã hình thành tính cách mạnh mẽ, hào sảng.

Cho nên chỉ muốn theo chân phụ thân hắn ra chiến trường đánh trận.

Vì thế mà việc kinh doanh của Bạc phủ đều toàn quyền giao lại cho ca ca hắn là
Bạc Cung Thương.

Bạc Yến hắn cũng chẳng mấy hứng thú với thương vụ của gia tộc mình.
Nhưng hiện tại ca ca hắn lại muốn hắn nối gót đi vào con đường thương nhân.

Đối với một người học võ từ nhỏ như hắn là chuyện không thể nào.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Bạc Cung Thương, Bạc Yến vừa nghe như vậy liền lập tức phản đối quyết liệt.
"Ta không đi! Ta không thích giống như huynh, chỉ suốt ngày vùi đầu vào đống sổ sách mà kiếm tiền.

Thật nhàm chán! ".
Bạc Cung Thương cũng không quá bất ngờ khi nghe đệ đệ của hắn nói như vậy.

Hắn chỉ cười khẩy một tiếng, lại quay sang chỗ Tô Dung Dung nhìn cô ta mà nhẹ giọng.
" Vậy sao? Lần này ta còn muốn dẫn theo Dung nhi đi cùng, để nàng ấy được ngắm nhìn cảnh đẹp ở Quý Châu.
Nếu đệ đệ đã không muốn đi vậy...!".
Tô Dung Dung vốn còn ngồi ở một bên yên tĩnh lắng nghe, lại bất ngờ khi Bạc Cung Thương nói muốn đưa theo cô ta đi cùng.

Kì thực Tô Dung Dung trong lòng đã có vài phần rung động.

Cô ta không nghĩ rắng Bạc Cung Thương lại quan tâm mình như vậy.

Đối xử với cô ta thật tốt!
Nhưng chung quy thì cô ta vẫn chưa thể nào tiếp nhận được tình cảm của hắn dành cho mình.
Mà Bạc Yến vừa nghe thấy Bạc Cung Thương nói Tô Dung Dung cũng sẽ đi.

Không hiểu sao ngay khi nhìn tới nụ cười trên khóe miệng của Bạc Cung Thương hơi nhếch lên.

Bạc Yến lại cảm giác như đang bị khiêu khích.

Hắn khó chịu lại đem lòng hiếu thắng trỗi dậy ở bên trong mà cất giọng.
" Nếu đại ca đã nói như vậy thì người làm đệ đệ như ta đây vẫn nên làm theo thì hơn ".
Bạc Cung Thương thấy cá đã cắn câu.

Hắn ở trong lòng có đến bảy phần vui mừng mà cười khẽ.

Lại nhẹ nhàng nói.
" Vậy thì tốt.


Còn có...!nếu đã là đi chung thì chi bằng đem theo cả Trịnh cô nương cùng đi với chúng ta.

Cũng tiện để cô ấy nhìn ngắm phong cảnh ở Quý Châu ".
Thu Yên từ nãy đến giờ vẫn luôn ngồi ở một chỗ cuối cùng cũng bị nhắc tên.

Cô giật mình nhìn sang chỗ Bạc Cung Thương.

Chỉ thấy hắn nhìn mình mà cười khẽ, không rõ ý tứ là gì.

Nhưng lại khiến cho cô có cảm giác như hắn đang suy tính chuyện gì đó.
Bạc Yến cũng nhìn về phía Thu Yên thấy được gương mặt ngây ngốc của cô, hắn khẽ nhíu mày nói.
"Yên nhi nàng ấy thân thể vốn không được tốt.

Thường dễ bị cảm khi gặp gió.

Vẫn là nên để nàng ở lại phủ thì hơn ".
Thu Yên lại đem cặp mắt to tròn linh động quay sang nhìn Bạc Yến.

Lại nghe được Bạc Cung Thương hắng giọng nói một cầu với mình.
" Thật vậy sao, Thu Yên? Vậy thì tiếc quá! Vốn dĩ phong cảnh ở Quý Châu rất đẹp, hẳn là cô sẽ thích khi tới đó ".
Thu Yên nghe được lời này của hắn, cứ có cảm giác như hắn là đang muốn dụ dỗ mình.

Ngay khi cô còn đang ngờ vực nhướn mày thì ở bên trong hệ thống đã lên tiếng nhắc nhở.
[Kí chủ, tôi nghĩ cô nên đi.

Bởi vì cô có thể thông qua cách trao đổi hàng hóa ở đây, từ việc làm ăn của Bạc Cung Thương không chừng có thể kiếm tiền ở đây được đó! ].
" Thật sao?".

Thu Yên hai mắt phát sáng, đối với hệ thống mà cao hứng.
Cô không do dự liền quay sang nhìn Bạc Cung Thương mà vui vẻ mở miệng.
" Được a! Ta có thể đi chứ, A Yến? ".
Nói rồi, cô liền quay sang chớp chớp mắt, ra chiêu như làm nũng hắn.

Với cái sự dễ thương này của cô thì có một trăm Bạc Yến cũng không thể từ chối nổi.

Bạc Yến bị cái dáng vẻ kiều mị này của cô mê hoặc, ngày mặt ra một giấy sau liền ậm ừ đáp lại.
"À...ừm.

Nàng thích là được ".
Thu Yên nhận được lời đồng ý từ hắn, nụ cười trên khóe môi càng thêm tươi tắn hơn.

Bạc Cung Thương cùng Bạc Yến đồng thời đều bị nụ cười trong trẻo, kinh diễm của cô làm cho mê mần.

Đến chính Tô Dung Dung lúc này đưa mắt để ý đến Bạc Yến cũng dễ dàng nhận ra ánh mắt không được bình thường của hắn đang nhìn Trịnh Thu Yên.
Bỗng chốc Tô Dung Dung có cảm giác bất an, như thể cả thế giới trong mắt đều đang sụp đồ vậy.

Mặc dù biết rõ
Trịnh Thu Yên bây giờ đang ở bên Bạc Yến.
Ngay từ lúc đầu khi nhìn thấy Trịnh Thu Yên, cô ta còn có chút choáng ngợp, nhiều hơn là kinh ngạc khi thấy một nữ nhân có dung mạo tương tự mình.

Nhưng càng nhìn kĩ thì laih cảm thấy cũng không giống lắm.

Thậm chí là còn có phần nhuận sắc hơn Tô Dung Dung.
Tô Dung Dung mới đầu còn có nhiều phần tự tin.

Tự cho rằng Bạc Yến là tìm một nữ nhân có dung mạo giống với mình là để chọc tức mình.

Nhưng nhìn vào biểu cảm hiện giờ của Bạc Yến.

Lại khiếm cho Tô Dung Dung sinh ra cảnh giác nhiều hơn.

Đây hẳn là trực giác của nữ nhân đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận