Vân Bội không để ý đến người phụ nữ trung niên kia, thừa cơ bà ta không nhìn thấy động tác của mình, dựa vào trực giác, cô liền thò tay vào trong gối đầu đang kê mông.
Vân Bội từng làm thu ngân siêu thị vài năm lúc còn trẻ, vừa sờ đã biết thứ dưới gối là tiền giấy, mệnh giá không lớn, nhưng được cái là có một tập dày.
Trong lòng Vân Bội bỗng hiện lên một con số chính xác, 245 tệ 4 hào 6 xu.
Cô rốt cuộc cũng ý thức được vì sao lúc trước mình lại cảm thấy quen thuộc như vậy.
Bởi vì đây là cốt truyện trong một cuốn tiểu thuyết.
245 tệ 4 hào 6 xu là toàn bộ số tiền tích cóp mà Vân Vệ Quốc - cha của nữ phụ độc ác trong cuốn tiểu thuyết "Con nhà họ Quý", cùng vợ đi làm thuê nửa năm qua kiếm được.
Cũng là một tình tiết rất quan trọng trong truyện.
Sở dĩ Vân Bội nhớ rõ ràng như vậy, là vì nữ phụ độc ác trong đó lại trùng hợp có cái tên giống hệt cô.
Cô là trẻ mồ côi từ nhỏ, căn bản không có tiền đi học, cô rất ngưỡng mộ những người có học thức, bụng đầy chữ nghĩa, cô thích đọc tiểu thuyết, vì vậy sau khi lớn lên nảy ra ý định trở thành nhà văn, cô tìm đọc rất nhiều bảng xếp hạng của các trang web tiểu thuyết trực tuyến, lúc bấy giờ "Con nhà họ Quý" là cuốn tiểu thuyết có tổng số lượt tặng thưởng cao gấp 5 lần so với truyện xếp thứ hai.
Với tâm thế học hỏi, cô đã trả phí để tải xuống toàn bộ cuốn sách.
Đọc xong thật sự khiến người ta phải trầm trồ!
Cô bỗng nhận ra rằng, giữa một kẻ mù chữ như mình và một người có học thức chân chính còn cách một khoảng cách rất xa.
Sau khi đọc xong tác phẩm của người ta, cô cầm bút lên căn bản không thể viết ra được một câu hoàn chỉnh và trôi chảy.
Vân Bội từ đầu đến cuối đều rất tâm đắc với một câu nói: Kiến thức của con người là vô giá, nhưng chúng ta có thể thông qua tiền bạc - thứ hữu hình để bản thân có được thêm nhiều kiến thức vô giá hơn.
Sau khi trải qua kỳ thi tốt nghiệp cấp ba dành cho những người học bổ túc, chân chính bước chân vào giảng đường đại học, cô trở nên tự tin hơn.