Trong một căn phòng không to cũng chẳng nhỏ , có một bóng người cô gái đang ngồi chăm chú đọc một cuốn sách .
Cô gái đó tên là Thư Kỳ , vì trong một lần đi cửa hàng sách cô đã thấy được một cuốn tiểu thuyết có tên nhân vật phụ trùng với tên cô nên đã nhất thời mua về đọc thử.
Vừa đọc hết cuốn tiểu thuyết mà cô đã không kìm chế được cảm xúc mà bực tức thốt ra những lời nói hoa mĩ.
" Trời ơi , cái tình tiết gì vậy , nam nữ chính ngược nhau vừa vừa phải phải thôi chứ , cứ thích đuổi bắt nhau rồi còn nữ phụ nữa đã thằng nam chính nó không thích đến nỗi thể hiện ra mặt luôn mà cũng không ngộ ra để rồi chết thảm."
" Haiz chết tiệt , tiền của tôi ơi vì một phút nhất thời không nghe lí trí mà bay hết tiền tiêu vặt tháng này luôn chứ ."
Tôi cứ thế đề nén cơn khó chịu trong lòng mà đánh một giấc dài.
Có lẽ ông trời đã nghe được mắng của tôi mà đã cho tôi một chuyến xuyên không vào cuốn tiểu thuyết đầy máu chó này.
Xui xẻo thay lại xuyên thành nữ phụ độc ác.
Chắc ông trời đây muốn thách thức tôi coi có vượt qua được số mệnh này không chứ gì .
khi tôi vừa mở mắt dậy , đập vào gương mặt tôi là một căn phòng to lớn với tông màu chủ đạo là tím pastel và màu trắng tinh khiết.
Phòng rất ngăn nắp , ngay lúc đó trong đầu liền xuất hiện một cảm giác không ổn mà bắt đầu khám phá xung quanh, miệng không ngừng cảm thán:
" Quao ! Nội thất căn phòng này nhìn xịn xò vãi ta, không lẽ xuyên không rồi , ha ha ha cũng thú vị đấy.
"
Đứng trước tấm gương lớn thì tôi liền không khỏi giật mình :
" Toan ! Toan thật rồi ! Sao lại xuyên thành nữ phụ có số mệnh chết thảm thương trong cuốn tiểu thuyết này vậy." - Đang cố gắng giữ cho tâm trạng bình tĩnh lại rồi nghĩ thầm :" không được , bà đây sẽ cứu rỗi cái mệnh xấu số này, bà quá trẻ để ngủm , và còn rất nhiều điều muốn làm trên đời nhưng mà có điều gương mặt này đẹp quá ta.
ha ha ha ,...!( nụ cười dần mất nhân tính :)) )
Một cô gái đứng trước gương với thân hình nóng bỏng , mái tóc đen dài qua vai cùng với nó là đôi mắt tím đầy quyến rũ và tô điểm thêm một đôi môi hồng nhẹ như màu của cánh hoa đào.
Tất cả đặc điểm đó đã làm cho Thư Kỳ ( nữ phụ ) mang lên người một nét đẹp bí ẩn , ma mị , thoạt nhìn qua có vẻ rất khó có thể tiếp xúc được.
Nếu như cô nhớ không lầm thì nguyên chủ có ba mẹ iu thương vô cùng , còn là một gia đình tài phiệt , sỡ hữu cho mình một tập đoàn X có tiêng trong nước và kinh doanh một số khu du lịch nghỉ dưỡng gần các bãi cát xinh đẹp.
Các yếu tố đó đã tạo cho gia đình nữ phụ có một chỗ đứng cao trong giới thượng lưu này .
Vậy là Thư Kỳ cô đây đã chắc chắn xuyên vào tiểu thuyết thật rồi , nên để tránh cái chết đến gần với mình , điều đầu tiên cô cần làm là hủy hôn ước với tên nam chính này.
Một tiêu chí được đặt ra là " tránh xa cái đám nam nữ chính càng xa càng tốt " .
Cứ thế cô lật đật chạy đi lấy một bộ quần áo thoải mái mặc vào .Kế đến là bới tóc thật cao thành đuôi ngựa rồi đi gặp ba mẹ nguyên chủ .
Vừa bước xuống lầu tôi liền thấy một người đàn ông và một người phụ nữ tầm trung niên đang ngồi ăn bánh uống trà.
Không nghĩ ngợi nhiều đây chính là ba mẹ cô mà cất tiếng nói :
" Ba mẹ , con có chuyện này muốn nói với hai người.
"
Ba cô : " Ừ , xuống đây ngồi chung với nhau rồi nói con gái.
"
Ngồi xuống ghế sô pha đầy mềm mại , bĩnh tĩnh và dõng dạc nói lên từng chữ một cách trôi chảy :
" Ba mẹ , con muốn xin phép hai người cho con hủy hôn ước với anh Tuấn Lãng ( nam chính) ạ.
"
Vừa nghe xong , hai người còn đang thưởng thức trà thì liền bị sặc xụa , mắt mở to nhìn về phí Thư Kỳ đầy ngạc nhiên mà nói :
" Con có chắc chưa , suy nghĩ kĩ nha con gái , hm,...!hay là thằng nhóc đó đã làm gì cho con buồn à ? Để ba mẹ xử đẹp nó cho được không ?"
Chỉ nghe những câu nói đó cũng đã làm cho trái tim cô cảm giác thật ấm áp , đúng là tình cảm gia đình là mãi mãi mà .Thư Kỳ cười tươi và nói : " Dạ anh ấy không làm chuyện gì cho con buồn cả.
Chỉ là con cảm thấy giữa chúng con có cái gì đó không hợp nhau nên con muốn dừng lại ngay bây giờ ạ.
"
Nét mặt mẹ Thư Kỳ đầy dịu dàng mà nói : " Nếu con đã nói vậy thì ba và mẹ đều ủng hộ và sẽ báo chuyện này với gia đình bên kia.
Thật tốt khi con đã nhìn nhận và trưởng thành hơn con gái cưng của mẹ à.
"
Ngay tại lúc đó , lòng cô đang tưng bừng hát hò , múa ca như vừa thắng được một trận đấu.
Cả ngày hôm ấy cô làm việc gì đều cảm thấy thật nhẹ nhàng , thoải mái biết bao.
HẾT CHƯƠNG :33