Xuyên Thành Nữ Phụ Ta Đây Sẽ Thay Đổi Số Mệnh Này


Một buổi chiều thứ sáu , khi cô vừa đi làm về thì mẹ cô đã đưa cho cô một tấm thiệp.

Nói với cô :

" Chuẩn bị trang phục đi con gái.

Hình như sắp có một bữa tiệc giới thượng lưu sắp tổ chức á.

Mong tới hôm đó để mẹ có thẻ thấy con gái cưng lộng lẫy , tỏa sáng ra sao.

Háo hức quá à.

"

Cô cầm lấy tấm thiệp rồi về phòng thay đồ thật nhanh , tiếp đó là nằm một cách lười biếng trên chiếc giường to lớn.

Mở nội dung tấm thiệp ra xem mà vô thức đọc thành lời :

" Tổ chức vào buổi tối chủ nhật lúc 7h00 tối , yêu cầu là cần mặc trang phục dạ hội và kèm theo đó là mặt nạ che mặt.

Quao ! Nghe hấp dẫn quá ta.

"

Nói rồi cô nằm ngủ một giấc tới trưa.

Tỉnh giấc dậy cô cũng không ngạc nhiên mà từ từ thay đồ đồ rồi ngồi ăn trưa một chút cho lót dạ.

Sau đó cô lái chiếc xe cưng của mình chạy đến khu trung tâm thương mại lớn nhất đất nước.

Vừa vào khu vực mua sắm là cô đã chạy tới cửa hàng bán đầm dự tiệc .

Nhân viên cửa hàng : " Xin kính chào quý khách.

"

Thư Kỳ gật đầu : .


Nhân viên cửa hàng : " Cho hỏi quý cô đây muốn tìm loại đầm kiểu gì ạ ? "

Thư Kỳ cũng nói ra mong muốn : " Đầu tiên là nó phải thoải mái khi mặc , sau đó là nó phải tinh tế nhưng cũng không kém phần bí ẩn và quyến rũ.

"

Nhân viên cửa hàng : " Vậy cô đợi một chút , tôi sẽ đem cho cô các mẫu đầm như vậy.

"

Hết một tiếng đồng hồ lựa đầm thì cuối cừng cô cũng chọn cho mình một chiếc đầm đầy ưng ý.

Chiếc đầm ấy được làm bằng loại vải chất lượng nên tạo ra được độ bóng.

Nó có màu đen và khi mặc thì sau lưng được khoét sâu hơn nữa lưng một chút nhưng luồng qua nó là những sợ dây đính các viên kim cương nối lại thành từng chữ x trông rất đẹp mắt.

Phần trước thì theo kiểu cúp ngực vào ôm chặt toàn thân nên có thể làm lộ ra dáng một cách dễ dàng.

Cuối cùng là cái khiến cô ưng nhất chính là phần dưới váy được làm một cách tinh tế giúp cô có thể khoe đi đôi chân trắng trẻo , đầy đặng và đễ dàng lái xe hơi khi ngồi.

Chốt đơn xong thì cô chọn đại một cửa hàng bán đồ trang sức.

Bước vào cửa hàng là tràn ngập trong mắt cô hoàn toàn là các trang sức đầy lấp lánh , thời trang đang được bày ra .

Có lẽ thu hút sự chú ý của cô nhất là sợi dây chuyền hình mặt trăng màu tím đầy đáng yêu.

Đi đôi với nó là đôi bông tay hình ngôi sao cũng có màu tương tự nhưng hình như chúng nó như cất được thành tiếng mà cứ kêu gọi " mua chúng tôi đi chị gái xinh đẹp ơi , làm ơn " vang vọng trong đầu cô mãi.

Nên cô đã chốt đơn em nó nhanh chóng mà không cần suy nghĩ .

Thư Kỳ : " Tôi chọn bộ này , cô tính tiền giúp tôi nhé.

"

Cùng lúc đó một cô gái có tóc màu hồng phấn , dáng người nhỏ nhắn và đôi mắt màu xanh ngọc đã bước lại gần cô mà nói giọng đáng thương :

" Chị gì ơi , chị có thể nhường bộ trang sức này cho em được không , em nghĩ nó sẽ hợp với em hơn ạ.


Với lại e thấy bên ngoai kia còn rất nhiều kiểu dáng hợp với chị hơn á.

Chị nhường em nhá.

"

Đầu cô liền nhảy số phân tích xem đây là nhân vật nào trong cuốn tiểu thuyết này đây.

Mà sao con nhỏ này nó vô duyên quá vậy ta , hình như giống giống một người nào đó thì phải.

Khi mãi mê suy nghĩ thì một tiếng gọi của một người cô gái , vẻ mặt hiền từ.

Ăn mặc đơn giản , trên tay à cầm một đống giỏ sách đựng đồ hiều khó khăn chạy tới :

" Tiểu thư Phương Hoa ơi , đợi tôi với.

Cô đi nhanh quá tôi đi theo không kịp.

"

Trong lòng cô bây giờ muốn chạy đi thật nhanh để tránh nhỏ nữ chính này quá , sao trái đất lại bự như vậy mà vẫn gặp được vậy.

Rất nhanh cô đã lấy lại bình tĩnh mà cất giọng lành lùng nhìn về phía cô gái đang tỏ vẻ ngây thơ vô số tội :

" Làm em thất vọng rồi , chị thích cái bộ trang sức này và khi chị muốn thì chị phải có nên em gái đây không may mắn gặp chị rồi.

Tiếc quá à.

"

Nói xong , cô không ngần ngại tính tiền thật nhanh nhưng cô chủ đây còn tốt bụng tặng thêm cho cô một cái vòng tây ngôi sao băng đầy đáng yêu trước con mắt nữ chính.

Cô ta nhìn Thư Kỳ đi ngang qua mình như muốn ăn tươi nuốt sống Thư Kỳ mà nhỏ giọng chửi rủa cô :

" Đáng ghét , cô ta không nhường mình bộ trang sức đó.


A , tức quá đi ! "

Thư Kỳ cô đây cũng chẳng sợ , hiên ngang đi lướt qua.

Vừa đi vừa vui trong lòng vì hôm nay cô thật may mắn khí đc chủ tiệm tặng thêm quà và thấy được diện mạo nữ chính Phương Hoa.

Người thì đẹp đấy mà cái nết hơi kì.

Có lẽ đi mua sắm cũng lâu nên cô quyết định chạy đến khu chợ đêm nổi tiếng mà trong sách từng để cập đến để trải nghiệm ăn tối tại đó.

Do trời cũng tối rồi nên có rất nhiều người đến nơi đây vui chơi.

Bầu không khí đầy nhộn nhịp nhưng mà sao hôm nay là ngày gì mà nhiều cặp đôi tình nhân phát cơm chó quá vậy.

Bởi vì cô đang tận hưởng nên phút chóc cô đã chạy qua rất nhiều quày hàng để thử từng món ăn.

Cuối cùng ghé lại quày bán gà nướng muối ớt mà gọi :

" Bà ơi cho cháu hai xiêng gà nướng muối ớt ạ.

"

Bà lão ngồi nướng nhẹ nhàng , chậm rãi lấy hai xiêng gà vừa nướng xong còn nóng hổi đưa vào tay cô rồi cất giọng ấm áp :

" Của cháu gái đây , của cháu hết 10 tệ.

"

Cô vui vẻ lấy trong túi ra số tiền cần trả mà hai tay lễ phép đưa đến cho bà cụ.

Đưa xong , cô tính đi thì thấy từ xa một đám hình thù trong rất hung dữ , tất cả đều xâm hình , hung hắc đến quày bán nhỏ của bà cụ mà đạp ghế , bàn.

Một tên ở giữa chắc là tên cầm đầu mà tiến lên rằng giọng nói :

" Này bà già , chừng nào bà mới chịu trả tiền cho chúng tôi đây , hay bà có tin là tôi phá nát cái quán của bà không ? "

Hắn kiêu ngạo hất cằm như ra hiệu đàn em mình làm nhiệm vụ.

Mặc cho bà lão có quỳ xuống đất cầu xin thì hắn :

" Các anh cho tôi xin thêm một tuần nữa thôi , tôi chắc chắn sẽ trả hết tiền đã nợi các anh mà , tại vì mấy bữa nay con trai tôi bị tai nạn xe nên cần tiền gấp nên tôi mới không có tiền trả cho các anh , tôi cầu xin anh tha cho tôi.

"


Hắn coi lời nói như gió rồi một phát đạp cho bà cụ một cú khiến bà ngã lăn ra đất mà ôm bụng , nét mặt tái nhợt.

Cảm thấy không ổn nên lòng trắc ẩn cô hiện lên kêu cô cứu người.

Dù đứng trước đám to con đó có một chút sợ nhưng cô vẫn bình tình nói lớn cho tụi kia vừa đủ nghe :

" Này , có dừng lại chưa.

"

Tên cầm đầu hung hăng đến gần cô , giọng điệu khinh thường : " Này cô em , tôi khuyên em nên đi ra chỗ khác chơi cho tụi tôi làm ăn.

"

Thư Kỳ không vòng vo vào thẳng vấn đề : " Bà ấy nợ các anh bao nhiêu tiền ? Tôi trả.

"

Hắn nói to rõ : " năm mươi nghìn tệ , trả nổi không đấy.

"

Không chần chừ cô lấy trong túi ra một sắp tiền , đếm đến khi đủ thì dừng lại vì thật may lúc cô đi mua sắm cô không sài tiền mặt mà sài thẻ nên giờ coi như đủ để trả cho đám ác kia.

Nhận được tiền hắn liền trở mặt , vui vẻ đỡ bà cụ dậy rồi cùng một đám biếng mất lập tức.

Bà cụ đầy cảm kích đã cám ơn cô rối rích rồi còn tặng cho cô thêm chục cây gà nướng.

Cô có từ chối nhưng bà vẫn kiên quyết nên cô đành nhận lấy , không muốn thấy cảnh bà bị đám đó ăn hiếp nữa nên cô đã dúi vào tay bà một sắp tiền rồi nói :

" Đây là tấm lòng của con , con muốn bà nhận nó , với lại bà cứ yên tâm con làm kiếm được nhiều tiền lắm.

Vậy nha , thưa bà con về , lần sau rảnh con sẽ đến quán bà ăn tiếp nha , đồ ăn của bà rất ngon ~~~ "

Cô không biết , một người đàn ông mặc một bộ vest đen tỏa ra khí chất lạnh lùng mà khẽ cười nhếch mép mà nói với đám đàn em ban nãy cô gặp :

" Từ nay về sau , nếu bà lão kia có mượn tiền thì cứ từ từ để bà ấy trả.

Tao không muốn tui bây ra tay với bà lão ấy nữa , nghe chưa ? "

Cả đám vẻ mặt hoảng sợ mà liện tục gật đầu như cún , Và có chút ngạc nhiên khi chưa từng thấy đại ca mình nay lại có lòng thương người như vậy .

HẾT CHƯƠNG ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận