"Chị tìm được cho em hai kịch bản mới hả?"
Hạ Tuyết vô cùng ngạc nhiên khi trời mới vừa sáng, chị Kiều đã gọi cô đến công ty.
Ban đầu nghe cô ấy nói đã giúp cô lấy được hai kịch bản tốt, cô còn cho rằng cô ấy nói đùa vì sau chuyện ở lễ trao giải, mức độ yêu thích của cô đã giảm hơn một nửa.
Suốt nửa tháng liền không hề có kịch bản nào tìm đến.
Ngay đến quảng cáo cũng không có.
Khác hẳn với Hà Lạc Tâm, cô ấy cực kỳ bận rộn.
Hạ Tuyết nghe người trong công ty nói mỗi ngày Hà Lạc Tâm chạy đi chạy lại hai đoàn phim, buổi tối còn tham dự thêm mấy sự kiện, danh tiếng cực kỳ nổi trội.
Có thể thấy, khoảng cách giữa cô và Hà Lạc Tâm ngày càng xa.
"Đúng vậy, khó lắm chị mới tranh thủ tìm được kịch bản cho em, tuy nhiên đây chỉ là vai phụ và còn phải tham gia casting nữa.
Nhưng đây cũng xem như người ta đã cho em cơ hội."
Chị Kiều vui vẻ nói.
Cô là một người quản lý có tâm, bất kể là nghệ sĩ nào dưới trướng, cô cũng dốc sức lo cho tiền đồ của họ.
Mặc dù Hạ Tuyết từng rất xấu xa, độc ác, nhưng chị Kiều vẫn cố gắng giúp đỡ, một phần cũng vì cô ấy đã không còn như trước nữa.
Hai kịch bản lần này là cô dốc hết công sức, tận dụng mối quan hệ của mình để xin được, dù rằng biên kịch đã nói phải casting để xem thực lực.
Hạ Tuyết rất tiếng bộ, lại tiếp thu, học hỏi nhanh nên chị Kiều tin cô ấy sẽ nhận được vai diễn.
"Chỉ cần có kịch bản tốt, em đóng vai phụ cũng không sao, casting cũng là cơ hội để em chứng minh thực lực của mình, chị Kiều, cảm ơn chị đã tạo cơ hội cho em."
"Em không cần phải cảm ơn chị, sau này em đừng tự tạo rắc rối cho mình là được rồi.
Lần này cũng vì chuyện Mễ Ly giết người quá chấn động nên chuyện của em mới bị đè xuống, Phương Phương cũng không dám bám lấy em ăn vạ, vì vậy em mới có thể yên ổn mấy hôm nay.
Chị cũng nhắc lại, chị không thích người trong nội bộ đấu đá với nhau!"
Chị Kiều nhấn mạnh câu cuối.
"Em biết rồi, sẽ không có những chuyện ngu xuẩn như vậy xảy ra nữa đâu."
Vì em đâu phải là nguyên chủ nữ phụ độc ác trong nguyên tác!
Lời này Hạ Tuyết chỉ nghĩ trong đầu không nói ra ngoài miệng.
"Em biết thì tốt, em xem qua hai kịch bản này đi, rồi cảm thấy cái nào phù hợp với em hơn thì nói với chị, chị sẽ liên hệ bên đó để chỗ casting cho em."
"Vâng!"
(.......................)
Hai kịch bản lần này của Hạ Tuyết một cái là hiện đại, còn một cái là cổ trang dạng nhạc kịch.
Một cái lấy chủ đề học đường, còn một cái vẫn là dạng cung đấu quen thuộc.
Hạ Tuyết xem qua kịch bản thứ nhất, vai diễn chị Kiều tranh thủ cho cô là vai nữ hai, vốn là một tiểu thư cành vàng lá ngọc, tính cách ôn hòa, từng giúp đỡ nam chính rất nhiều trong việc học tập, cũng là người hướng nam chính đi theo con đường tốt.
Vai nữ phụ này rất yêu nam chính, nhưng nam chính lại chỉ xem cô ấy như bạn thân, không hề có chút tình cảm gì.
Chưa dừng lại ở đó, khi nữ chính xuất hiện bước vào đời nam chính, nữ phụ lại trở thành vật cản đường trong chuyện tình giữa hai người kia, nữ chính của phim là người không tốt đẹp gì, lúc đầu để chia rẽ nam chính và nữ phụ cũng không từ thủ đoạn.
Sau khi thành công rồi, nữ phụ trở nên lạnh lùng, tâm cơ đối chọi lại thì bị nữ chính tỏ ra yếu đuối lấn át, khiến người xung quanh càng ghét nữ phụ nhiều hơn.
Mãi về sau nữ chính mới thay đổi và nhận lỗi với nữ phụ, tuy nhiên, lúc này đã quá muộn khi mà nữ phụ lún sâu vào vũng bùn tội lỗi.
Hạ Tuyết đọc qua kịch bản cảm thấy không ngấm nổi nhấn vật nữ chính, chả trách chị Kiều lại giúp cô dành vai nữ hai.
Từ lúc sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên Hạ Tuyết biết còn có một kiểu nữ chính thảo mai, giả tạo như thế.
Nhân vật nữ phụ này cũng rất hay, có rất nhiều đất diễn và không gian để phát huy.
Hạ Tuyết lại xem đến kịch bản thứ hai.
Đây là một bộ phim cổ trang kết hợp với thể loại nhạc kịch, từng câu thoại mang hơi hướm của âm nhạc, đã vậy còn kèm theo mấy câu hát diễn tả tâm trạng nhân vật lúc buồn, vui, đau, khổ.
Nội dung đại khái là dạng cung đấu thường thấy.
Vai diễn chị Kiều chọn cho cô là vai nữ ba, một phi tần dịu dàng, lương thiện...!luôn bị các phi tần khác ức hiếp.
Vai này luôn chịu đựng mọi bất công không có phản kháng, mãi đến khi nữ ba bị nữ hai hại sảy thai mới thay đổi.
Nữ ba không về phe của bất kỳ ai trong cung, một mình một ngựa, nữ ba tự trả đũa những kẻ hãm hại mình, sau khi loại bỏ hết mấy kẻ đó, nữ ba quay sang đối đầu với nữ chính...
Vai diễn này cũng quá bình thường, điểm nổi trội lớn nhất là diễn tả nội tâm nhân vật bằng lời hát, mấy đoạn nữ ba trở nên độc ác cũng rất hay, nhất là đoạn cuối khi bị nam chính xử tử, vẫn ngẩng cao đầu, ung dung đón nhận cái chết chứ không hề khóc lóc cầu xin.
Hạ Tuyết để hai kịch bản qua một bên, cô nằm trên sofa ngẩm nghĩ.
Cả hai vai diễn đều có cơ hội phát huy, được yêu thích và có thể được đề cử giải thưởng nữ diễn viên phụ vào lễ trao giải năm sau.
Nếu cô diễn tốt cũng có thể tìm cho mình hướng đi mới.
"Đang đầu về việc chọn kịch bản à?"
Hoắc Đình Kiêu đặt ly sữa nóng xuống rồi nâng đầu Hạ Tuyết lên để cô gối đầu lên đùi mình cưng chiều hỏi.
"Đúng vậy, hai kịch bản lần này tuy rằng nội dung không mới nhưng vai diễn lại có tính đột phá.
Em rất phân vân không biết nên chọn cái nào."
"Không biết chọn thì em cứ từ từ, bình tĩnh mà chọn lựa, thời gian nhận vai còn nhiều không? Nếu không gấp thì em cứ nghiền ngẫm xem bản thân thích vai diễn nào hơn rồi từ đó đưa ra quyết định đúng đắn."
"Thời gian casting của hai kịch bản này còn hơn một tuần nữa.
Giả như thời gian quay có thể cách xa một chút thì em sẽ chọn cả hai, khỏi ngồi đây đau đầu lựa chọn."
"Em cứ từ từ suy nghĩ đi.
Đừng vội vàng quá!"
"Vì chuyện lần trước xảy ra trong lễ trao giải khiến danh tiếng của em bị tuột dốc, em muốn có lại tiếng tăm giống lúc đầu, không gấp sao được!"
Hạ Tuyết ủ rũ.
"Chuyện gì rồi cũng sẽ qua thôi.
Đưa anh xem kịch bản đi, anh coi qua rồi sẽ cho em lời khuyên, biết đâu làm vậy sẽ khiến em đưa ra quyết định đúng đắn!"
"Ý này cũng hay đó." Hạ Tuyết ngồi dậy cầm hai kichk bản trên bàn đưa cho Hoắc Đình Kiêu: "Anh lựa chọn giúp em đi!"
"Không thành vấn đề."
Hoắc Đình Kiêu cầm lấy hai kịch bản, tốc độ xem của hắn rất nhanh, chẳng mấy chốc mà đã xem xong cả hai kịch bản đó.
"Anh thấy thế nào?"
"Anh cảm thấy em nên chọn kịch bản cổ trang."
"Vì sao phải chọn nó?"
"Kịch bản này kết hợp với nhạc kịch, sẽ đem đến sự mới lạ cho cả diễn viên lẫn người xem.
Anh thấy em nên thử sức với nó."
Hoắc Đình Kiêu nói.
Thật ra là hắn muốn được nghe Hạ Tuyết hát nhạc kịch nhiều hơn.
"Em cũng thấy như vậy." Hạ Tuyết đồng tình, cô cầm kịch bản cổ trang nhạc kịch, xem tới xem lui một lúc lâu, rồi nói tiếp: "Em sẽ nghe lời anh, chọn kịch bản này!"