Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ

Cố gia, ba Cố và Cố phu nhân đang nhỏ giọng thảo luận điều gì đó.

"Mấy ngày này có thể có hơi lộn xộn, anh đang cố gắng hết sức để khống chế các tin tức trên mạng."

Cố phu nhân trầm tư một lúc.

"Trước tiên, để con trai tránh đi vài ngày, đợi đến khi sự việc được giải quyết hãy nói."

Ba Cố gật đầu.

Tâm tình của Cố phu nhân có hơi chùng xuống.

"Đây là chuyện quái gì chứ, còn cần phải giấu giếm, sao không thể quang minh chính đại nói ra chứ, em nóng lòng muốn nói cho cả thế giới biết bé ngoan của mình tốt như thế nào."

Ba Cố an ủi bà.

"Đợi thêm chút, đừng làm hỏng tâm tình của con trai, đến lúc đó chúng ta sẽ phát thông báo, mở tiệc, mời tất cả mọi người."

Đến khi Cố Thanh Trì xuống tầng, hai người liền dừng cuộc trò chuyện.

Cố phu nhân ngay lập tức thu lại dáng vẻ điềm tĩnh, bày ra bộ dạng lo lắng.

"Bé ngoan, mẹ thấy gần đây trên mạng thường hay nhắc đến con, nói con thế này, thế kia."

Cố Thanh Trì đang lôi lôi kéo kéo Tiểu Ly Hoa vẫn luôn ôm khư khư mắt cá chân của mình xuống.

Nâng Tiểu Ly Hoa lên, nhìn kĩ một lượt mới vô thức thốt lên một tiếng "à", trông có vẻ rất thờ thẫn, trông có vẻ rất mờ mịt, mở điện thoại lên, cậu rất ít khi vào weibo, hiện tại là càng không thể tìm thấy thứ Cố phu nhân nhắc đến, vẫn là Cố phu nhân giúp lục lại rồi chỉ cho cậu.

Đã vài ngày kể từ khi Cố Thanh Trì từ chối lời mời, lý do mà trong mấy ngày này độ nổi tiếng không giảm là bởi vì một người nào đó không bằng lòng tiết lộ danh tính đưa ra cáo buộc, đăng một đoạn tin vô cùng tức giận.

【Tại sao tất cả các người lại thả haha? Tôi không thể hiểu nổi tại sao các người không chỉ trích cậu ta, cho cậu ta biết sai sót của bản thân mình và khắc phục nó? Tôi thậm chí còn lại tăng giá trên trời, ngoài ra tôi không có nick phụ, nhưng tôi thật lòng biết ơn người này, việc lên án của anh là hoàn toàn có lý và chính đáng. Hình ảnh cũng đã được xử lý để bảo vệ quyền riêng tư của đôi bên, tôi không hiểu có điều gì đáng buồn cười ở đây. 】

Về phần lý do tại sao tiết lộ lại tên của người tung tin, đó là bởi vì tài khoản tung tin đã bị cư dân mạng phát hiện, chính là nick phụ của Đại Ma Vương.

Lý do tại sao mà nick phụ bị phát hiện là do hắn quên không đổi tài khoản khi đăng tin.

Nội dung đoạn tin được lưu về, cùng với ảnh chụp màn hình trước đó, cũng như...., các bình luận bên dưới đều là hahaha.

【Hahahaha, biết rồi biết rồi, chúng tôi đi chỉ trích cậu ấy, @CốThanh Trì.】

【Hahahaha, biết rồi biết rồi, ông không có nick phụ.】

【Hahahaha, biết rồi biết rồi, trời ơi, có mắt như mù, tôi phát hiện ra điểm đáng chú ý nè, lại tăng giá... ông ấy vẫn chưa bỏ cuộc sao? 】

Sau khi đọc xong, Cố Thanh Trì suy nghĩ một lúc, rồi giải thích với Cố phu nhân.


"Không phải, Diệp Lí nói bọn họ giở trò quỷ, thực sự không phải đang nói con."

Cố phu nhân, người hiểu rõ đây là gì, thậm chí còn hiểu hơn cả Cố Thanh Trì:......

Cố Thanh Trì cảm thấy mình nắm chắc những điểm mấu chốt một cách hoàn hảo, sau khi trấn an Cố phu nhân, liền xách Tiểu Ly Hoa muốn rời đi.

Cố phu nhân vội vã nói.

"Bé ngoan, mẹ thấy người cái người ngoại quốc đó hình như khăng khăng muốn con làm người mẫu, ông ta là ai vậy? "

Cố Thanh Trì lại ngồi xuống, Diệp Lí trước đó đã thông báo cho cậu một tiếng, cậu cũng chỉ biết sơ sơ là có việc này, còn những vấn đề cụ thể thì hoàn toàn không rõ, bây giờ đang cầm điện thoại, vẻ mặt nghiêm trọng, nghiêm túc tìm kiếm Bách khoa toàn thư trực tuyến Baidu, đọc từng thứ một cho Cố phu nhân nghe.

"Mẹ rất thích thương hiệu này, cũng thường xuyên mua, người này thật lợi hại, hóa ra là nhà thiết kế chính của họ, vậy người đó là nhà thiết kế sao? Tại sao lại muốn mời Bé ngoan?"

Cố Thanh Trì lại bắt đầu tìm kiếm, sau đó nói cho Cố phu nhân.

"Các nhà thiết kế muốn người mẫu thử quần áo, đi catwalk, chụp ảnh."

Cố phu nhân vô cùng ủng hộ.

"Ôi, vậy Bé ngoan có thể làm người mẫu đi catwalk cho một người lợi hại như vậy! Thật đỉnh, đến lúc đó mẹ có thể giữ một phần bản sao hình ảnh không?"

Cố Thanh Trì không chút do dự đồng ý.

"Mẹ thấy trên mạng nói, phải ra nước ngoài chụp ảnh, mẹ hơi say máy bay, hay là bảo anh trai cùng con đi có được không?"

Cố Thanh Trì hoàn toàn quên mất rằng Cố phu nhân thường xuyên ra nước ngoài một thời gian để mua sắm, cậu chỉ quan tâm đến việc đưa cho Cố phu nhân một loại kẹo bạc hà của hãng Amway.

Kẹo bạc hà này mới đầu là Tạ Lục Dữ tìm cho Cố Thanh Trì, Cố Thanh Trì cảm thấy hiệu quả rất tốt, nên tiếp tục mua.

"Nó rất hữu ích, ngậm vào liền không buồn nôn nữa, khi bị đau đầu thì cũng rất hữu dụng."

Mãi cho đến khi Cố Thanh Trì ôm Tiểu Ly Hoa đi ra khỏi phòng khách, mới phát hiện có điều không ổn.

Cuối cùng, vẫn là thành thật nhắn tin cho Diệp Lí, hỏi xem người đó có còn muốn mời cậu nữa không.

Diệp Lí rất nhanh liền trả lời.

【Còn, càng nhanh càng tốt, nhận không? Tôi lập tức đặt vé máy bay cho cậu. 】

Cố Thanh Trì vô cùng kín đáo khoe khoang về anh trai.

【Không cần, anh trai sẽ đi cùng tôi, anh ấy sẽ sắp xếp ổn thỏa. 】


*

Ngay khi Cố Thanh Trì và Cố Tạ rời đi, ba Cố không còn gì phải lo lắng do dự nữa, Hành động của ông cũng trở nên dứt khoát hơn, ông đã đứng trong giới kinh doanh nhiều năm như vậy, ra tay xử lý việc cũng vô cùng nhanh chóng.

Khi Cố Thành nộp đơn khiếu nại, Cố lão phu nhân đã nổi trận tam bành và đập rất nhiều đồ đạc.

Có Cố lão phu nhân, Cố Thành liền cảm thấy an tâm, đợi đến khi Cố lão phu nhân đi đến chỗ Cố Tựu để phát hỏa, lập tức nhân cơ hội thể hiện lòng hiếu thảo của mình, dùng chút lời ngon lời ngọt của mình lấy một chút tiền từ Cố lão phu nhân để làm việc gấp trước.

Bị đòi nợ cũng chẳng sao, việc của công ty cũng không quan tâm, chút sản nghiệp đó, Cố Thành đã sớm không không xem ra gì, cũng vì quan tâm đến Cố lão phu nhân nên mới không dám nhắc đến nhiều.

Ông ta không có cách nào làm gì được Cố Tựu, Cố Tựu luôn không thể phớt lờ Cố lão phu nhân, ngay cả khi gia đình Cố Tựu đang trong giai đoạn khủng hoảng nhất, cũng sẽ vẫn quan tâm. Cố Tựu sẽ không để ý đến số tiền ít ỏi mà đổi lại được sự yên tĩnh.

Hôm nay, ông ta vẫn như thường mời mọi người đến câu lạc bộ chơi, lắng nghe những lời nịnh hót của đám bạn bè suốt ngày làm chuyện xấu, bên ngoài thì hào nhoáng bên trong lại thối nát.

Ông ta còn chưa hút hết một điếu thuốc, bên ngoài liền có mấy cảnh sát trang bị đầy đủ tiến vào.

"Ông chính là Cố Thành?"

Cố Thành lúc này cũng hơi hoảng hốt, hạ hai chân đang vắt chéo xuống.

"Đúng, sao thế? Đừng có đụng vào tôi, có chuyện gì xảy ra?"

"Ông bị tình nghi có dính đến một vụ lừa đảo tài chính, cần mời ông đi theo chúng tôi một chuyến hỗ trợ công tác điều tra."

Một số cảnh sát hành động gọn gàng, phớt lờ sự vùng vẫy của ông ta, trực tiếp áp giải đi.

Mấy tên bạn xấu còn lại chỉ biết đưa mắt nhìn nhau.

Không kẻ nào biết chuyện gì đang xảy ra, mỗi năm ngành tài chính đều có thêm người tham gia, tội danh tội phạm lừa đảo tài chính là nhiều nhất, có lúc còn có thể thâm nhập vào cả một công ty.

Khi chuyện của Cố Thành đến tai Cố lão phu nhân, Cố lão phu nhân vẫn đang ăn sáng, bát cháo đang cầm trên tay không vững mà rơi xuống, cháo vương vãi khắp nơi.

Những người thuộc thế hệ của Cố lão phu nhân, dù cay nghiệt và xấu tính đến đâu, nhưng đối với những cơ quan nhà nước vẫn tự nhiên mà sinh ra cảm giác sợ hãi, nửa điểm nóng giận ngày thường lúc này cũng không thấy.

"Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại vào đồn cảnh sát, đúng rồi, gọi điện thoại cho Cố Tựu, bảo nó nhanh chóng đưa người ra, ngay cả em trai mình xảy ra chuyện mà người anh lớn lại không biết!"

Cổ Tựu biết, chẳng những biết, mà còn biết rất rõ ràng. Trước đó ông không có động tĩnh gì, chính là chờ đợi ngày này, đây mới chỉ là bắt đầu.

Chuẩn bị lâu như vậy, bây giờ ông sắp chính thức giải quyết rồi.

Cố Thành vừa bị bế đi, rất nhiều người không thèm quan tâm, lần lượt từng người tìm đến đòi nợ. Cố lão phu nhân và vợ của Cố Thành lúc này mới biết, ông ta ở bên ngoài nợ rất nhiều tiền.


Nhiều trong số đó là vay nặng lãi.

Người phụ nữ kia bực mình muốn chết...., bây giờ thậm chí có tính đến việc ly hôn thì bà ta vẫn phải gánh một nửa số nợ.

Giá cổ phiếu của Cố gia trước đó đã giảm mạnh, cổ phiếu cũng không bán được giá tốt. Cái hố mà Cố Thành đào ra quá lớn, căn nhà cũ của Cố gia đã bị Cố lão phu nhân bán đi, người hầu nghỉ việc.

Cố lão phu nhân vô cùng gấp gáp, tự mình đến công ty, Cố Tựu cảm thấy việc xử lý cũng đã tương đối xong, để bảo vệ cho cụ vào.

Vừa bước vào liền bắt đầu la hét.

"Cố Tựu, mày quá tàn nhẫn, chỉ đứng nhìn em trai mày ở trong đó thôi sao?"

"Đó là em trai ruột của mày! Là người thân ruột thịt của mày!"

Cố Tựu kiên nhẫn đợi cụ hét xong, đợi đến khi cụ thở hổn hển mới chậm rãi nói.

"Bà biết Cố Thanh Trì không?"

Khuôn mặt của Cố lão phu nhân trắng bệch.

Cố Tựu ngồi trên Sofa.

"Đó là con trai ruột của tôi."

Người phụ nữ đang đỡ Cố lão phu nhân, lúc này cũng hốt hoảng.

Cố lão phu nhân gần như đứng không vững.

"Mày đã làm đúng không? Mày đã gài bẫy nó, phải không? Mày chính là đang lấy việc công trả thù riêng!"

"Bà nói cái gì mà, vi phạm pháp luật, cắn rứt lương tâm à?"

Giọng nói của Cố Tựu trầm xuống, ông ngước mắt lên, gằn từng chữ một.

"Nhưng chúng tôi không như thế."

Người phụ nữ cũng gấp.

"Tôi không biết gì cả, bọn họ ôm một đứa trẻ đến cho tôi, tôi làm sao biết...."

Cố Tựu lười nghe giải thích, trực tiếp phẩy tay đuổi khách, lập tức đi lên lầu.

Người trợ lý luôn đứng bên cạnh Cố Tựu, đeo kính, vẻ mặt lanh lợi, biết việc này là giao cho hắn tự xử lý, nói với vệ sĩ.

"Còn không mau tiễn khách, chú ý thân thể lão phu nhân."

Lại nở nụ cười đối mặt với Cố lão phu nhân.

"Ngài nhất định phải bảo trọng thân thể, dù sao thì ngày tháng sau này vẫn còn khó khăn nhiều lắm."


.....

Tạ Lục Dữ gần đây đang tham gia một chương trình trò chuyện, kịch bản được sắp xếp trước và phát sóng trực tiếp trên mạng, tại trường quay có hàng trăm khán giả, lượt xem trực tuyến không giới hạn, thỉnh thoảng màn hình lớn sẽ hiển thị comment, người dẫn chương trình thường tương tác trực tuyến với khán giả, đây là tiết mục bán hàng chính của chương trình.

Những việc cần làm trong chương trình đều đã được thông báo trước, khách mời sắp tham gia cũng đều biết, nhưng đều chỉ là nói đại khái, còn những cái khác thì khách mời tự do phát huy, ví dụ có phân đoạn cần xem điện thoại, thì báo trước cho khách mời.

Mọi người nếu có thứ cần xóa thì xóa, cần đổi thì đổi, Tạ Lục Dữ trực tiếp lấy chiếc máy dự phòng đã lâu không dùng đến.

Hắn miễn cưỡng xóa bản ghi trò chuyện với Cố Thanh Trì, mặc dù không muốn xóa bất kỳ bản ghi nào trong số chúng.

Trong album điện thoại vẫn còn rất nhiều ảnh của Cố Thanh Trì, có cả ảnh hắn tự chụp và cả ảnh chính thức.

Tạ Lục Dữ chưa từng đánh giá thấp chỉ số IQ của cộng đồng mạng, có thể bị lừa gạt bởi chiếc điện thoại được chuẩn bị trước đó, dự tính của hắn cùng lắm là thừa nhận hắn biết trước, sau đó linh hoạt đổi điện thoại.

Khách mời đằng trước vừa bị soát điện thoại, từ trong ra ngoài đều không bỏ qua, tiếp theo chính là lượt của Tạ Lục Dữ.

Cho dù là điện thoại di động đã được sử dụng một thời gian, Tạ Lục Dữ cũng không kiểm tra lại, hắn không có gì không muốn người khác thấy cả, đều có thể xem, chỉ xóa WeChat, chương trình nói chỉ xem ba người liên hệ đầu tiên, Lục Dữ kiểm tra ba người liên hệ đầu tiên một chút, xem liệu có bất kỳ thứ gì làm lộ quyền riêng tư của người khác hay không.

"Tiếp theo là thầy Tạ."

Người dẫn chương trình vừa nhắc đến tên của hắn, trường quay liền có một tràng la hét.

Tạ Lục Dữ cũng vui vẻ lấy điện thoại di động ra, phát hiện điện thoại chưa bật, hắn đành phải bật nó ngay tại trường quay, màn hình lớn hiển thị cận cảnh khi hắn bật máy lên.

Phần comment nhảy lên cực nhanh.

【Điện thoại của tôi không bao giờ tắt. 】

【Quá chiếu lệ, đây rõ ràng không phải là điện thoại di động thường dùng. 】

【Chậc chậc, lừa người, mọi người đừng để bị lừa, tôi là một người hâm mộ lâu năm, điện thoại di động của anh ấy là Quất tử 18, đây rõ ràng là mười sáu. 】

Chờ cho đến khi điện thoại được bật lên, hình ảnh được chiếu trực tiếp lên màn hình lớn, một số phần liên quan đến thông tin liên hệ và quyền riêng tư được mã hóa.

"Được rồi, chúng ta kiểm tra điện thoại di động của thầy Tạ một chút, trước tiên là Wechat, chúng tôi có thể xem được không?"

Miệng thì hỏi có thể xem không, thực ra đã mở rồi.

Comment lại lướt qua.

【Lịch sử trò chuyện được ghi lại từ hai năm trước! Cái người này! Anh ta lừa gạt chúng ta! Quá không để tâm rồi! 】

【Hai năm trước, là hai năm trước đó, tôi cũng muốn. 】

【Hahaha, nói chuyện với thầy Vương tưởng chừng như đang cà khịa đối phương, hai người này đang nói đùa sao?】

【Không phải, vừa rồi tôi hình như thấy có rất nhiều tin nhắn chưa đọc? Tất cả là 999+. 】

【Hai năm trước, có lẽ được gửi bởi một người không biết thầy Tạ đã đổi điện thoại đó. 】

【Một tin hai tin cũng coi như lỡ, gửi đến 999+ tin?】


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận