Xuyên Thành Sư Phụ Của Nam Chính Độc Ác


Bạch Chi đút thuốc cho hắn cũng không phải là xuân dược hay mị dược gì, nàng cảm thấy hắn căn bản không xứng uống những thứ này.


Bởi vì loại xuân dược này sẽ làm cho người ta sinh ra cảm giác sung sướng, hơn nữa để luyện chế ra được cũng rất phiền toái.


Thứ mà nàng bảo hắn uống cũng chỉ là thứ thuốc khiến dương cụ luôn cứng rắn.


Đối với nàng mà nói, hắn bất quá là một tên phế vật có thân thể Thuần Dương, chỉ cần Nguyên Dương tới tay là được, hắn có cảm thụ gì, nàng căn bản không quan tâm!

Nam tử tu tiên ở lúc mười bảy tuổi thì Nguyên Dương sẽ được hình thành, nhưng còn cần thời gian bảy ngày để luyện hóa, hắn hôm nay bất quá vừa mới mười bảy, nàng liền như thế gấp không nhịn được.


Bây giờ lại làm bộ làm tịch như vậy.


Thật sự làm cho hắn cảm thấy ghê tởm đến cực điểm!

Không làm bảo hắn làm sao bây giờ?

Vẫn cứng rắn như vậy, ở trong tông môn bị nhục nhã chê cười sao?

Huống chi, giữa bọn họ, hắn chưa từng có nửa điểm quyền lên tiếng?

Làm thế nào để nói ra từ "không"?


- 64: (Hận)

"Sư tôn hôm nay vì sao cùng ngày xưa chênh lệch nhiều như vậy?"

Tạ Từ Trần thử hỏi.


-65: (Hận)

Trong lòng Bạch Chi thầm kêu không tốt.


Nàng chỉ lo muốn sống, quên mất hình tượng của nguyên chủ.


Làm cho Tạ Từ Trần hoài nghi!

Vì vậy nàng cố ý trầm giọng, học theo nguyên chủ, lấy tay hất cằm hắn, "Sao, đối xử tốt với ngươi một chút, ngược lại không thích ứng kịp?"

"Thật sự là một tên trời sinh đã đê tiện hèn mọn như vậy.

"

Ngữ điệu vững vàng.



Ánh mắt khinh miệt.


Nhưng trong lòng Bạch Chi đang phát run!

Nàng cảm thấy chính mình cách cái chết không xa.


Cũng may, độ hảo cảm không giảm nữa, mà ánh mắt thăm dò cùng đánh giá của Tạ Từ Trần cũng biến mất.


"Là đệ tử vượt quá giới hạn rồi.

"

Tạ Từ Trần cụp mắt.


Bạch Chi nói tiếp: "Ngày hôm nay ta cảm thấy rất mệt mỏi, lười làm trái với bản tâm, về sau sẽ không làm chuyện xấu giống như lúc trước nữa.

"
"A! "
Tạ Từ Trần âm thầm cười lạnh trong lòng.


Nhưng trên mặt không biểu hiện ra bất kỳ chi tiết nào.


Bạch Chi cũng không biết hắn có tin hay không.


Nàng lại nói: "Ta muốn hỏi một lần nữa, nếu ngươi không muốn, chúng ta có thể chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, trừ phi bồi dưỡng động nhắc tới, nếu không ta sẽ không cưỡng ép ngươi phải uống loại thuốc này nữa, đây là cơ hội duy nhất của ngươi, ta sẽ nói được làm được, ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận một chút.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận