Xuyên Thành Thế Thân Của Ánh Trăng Sáng

Thang Văn Cảnh thấy vẻ mặt ghét bỏ của Cố Tinh Thần, anh ta định nói tiếp thì cậu đã bị người khác kêu đi mất.

Cố Tinh Thần giống như con bướm, thỉnh thoảng bị đạo diễn kêu gọi bay khắp nơi, Thang Văn Cảnh nghiến răng, anh ta cố tình tới đây để chống lưng cho cậu, kết quả em họ mình quá cứng nên không cần.

Thang Văn Cảnh cười nhẹ, anh ta một mình đi lấy nước uống.

Không biết tại sao, ngay từ ban đầu Cố Tinh Thần không chút tỏ ra thân thiện với anh ta, thậm chí có khi mang theo thái độ thù địch, nhưng anh ta lại rất muốn đến gần Cố Tinh Thần, thấy cậu là sẽ muốn quan tâm như anh trai đối tốt với em trai, ngay cả Văn Gia cũng không làm cho anh ta có cảm giác như vậy.

Nói đến Văn Gia, cô còn thân với Cố Tinh Thần hơn so với người anh ruột là anh ta nữa.

Thang Văn Cảnh có tướng mạo xuất sắc, đứng một chỗ cũng khiến người ta cảm thấy đây là một người thanh niên vô cùng giỏi giang, có điều hiện trường đều là phóng viên giải trí, bọn họ chỉ cảm thấy anh ta nhìn rất quen nhưng ngẫm lại cả giới giải trí không ai biết anh ta là ai, cho nên cũng không chú ý tới.

Ngược lại, nhà sản xuất phim ⟪Kỳ Ngộ⟫ thường xuyên chú ý đến tin tức tài chính kinh tế nên rất quen thuộc với Thái Tử nhà họ Thang, không ngờ lại có thể gặp anh ta ở đây nên lập tức tươi cười chạy qua chào hỏi.

Đây chính là Thái Tử nhà họ Thang, đừng nói đến gia cảnh, ngay cả bản thân cũng là người có thủ đoạn sắc bén, vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười nhưng lại làm cho những tay già đời trong thương trường không dám xem thường.

"Chào ngài Thang, tôi là Phương Kỳ, là nhà sản xuất của phim ⟪Kỳ Ngộ⟫, không ngờ ngài lại đại giá quang lâm, rất vui được gặp ngài."

Thang Văn Cảnh nghiêng đầu nhìn ông ta, anh ta không quen biết người này, nhưng người này tự giới thiệu là nhà sản xuất phim làm cho anh ta đứng thẳng người lại.

"Nhà sản xuất đúng không, chào ông, tôi là anh họ của Cố Tinh Thần."

Phương Kỳ ngạc nhiên: "Thì ra ngài Thang là anh họ của cậu Cố, nhà hai người sinh ra đúng là rồng phượng! Tiền đồ rộng mở!"

Ban đầu, ông ta cho rằng Cố Tinh Thần chỉ là con nhà giàu nào đó vào giới giải trí để chơi chơi, vì thế cho một cơ hội. Nhưng sau đó Xán Tinh ra mặt, ông ta nghĩ Xán Tinh dốc hết sức nâng Cố Tinh Thần là do Cố Tinh Thần ít nhiều gì có quan hệ với Xán Tinh, nhưng bây giờ xem ra, Cố Tinh Thần lại có quan hệ với nhà họ Thang, vậy bối cảnh gia đình sẽ là...

Người này khá biết điều, Thang Văn Cảnh cảm thấy hay là mình nên giúp em họ mình làm chút gì đó mới đúng, em họ anh ta là người không mồm mép không cơ hội, chuyện này anh ta đã tìm hiểu kỹ trên đường đến đây rồi.

"Nếu ngài Phương đã biết tôi, vậy thì tôi có lời muốn nói. Theo tôi biết thì Cố Tinh Thần là nhà đầu tư lớn nhất của ⟪Kỳ Ngộ⟫, tuy bộ phim này là song nam chính nhưng rõ ràng vai của Cố Tinh Thần thấp hơn so với Lục Tấn Tắc, mấy người sắp xếp không hợp lý lắm thì phải. Nếu như cảm thấy còn thiếu tiền đầu tư, tôi có thể đầu tư thêm một ít."


Còn đầu tư nữa á? Nhà mấy người không có chỗ để tiêu tiền đúng không!

Phương Kỳ sợ ông lớn này không vui, thấy anh ta dễ nói chuyện như thế nên cẩn thận ghi nhớ chuyện này lại. Sau đó bám vào đề tài liên quan đến Cố Tinh Thần mà trò chuyện với đối phương nhiều hơn vài câu, cuối cùng thành công có được danh thiếp của Thang Văn Cảnh, khiến cho trong lòng ông ta rất đắc ý.

Phía sau bàn dài, Lục Tấn Tắc vừa vặn rót ly nước nghe rõ hết cuộc đối thoại của hai người.

⟪Kỳ Ngộ⟫ là do Cố Tinh Thần đầu tư.

Nam một là do Cố Tinh Thần cho anh.

Sau khi rút ra được trọng điểm, Lục Tấn Tắc đột nhiên cúi đầu cười rộ lên, khóe miệng càng ngày càng cao, bả vai hơi hơi run rẩy.

Anh đúng là bị Cố Tinh Thần 'bao nuôi' thật rồi.

Điện thoại rung lên, Lục Tấn Tắc nín cười nhận cuộc gọi, đầu dây bên kia là giọng nói của trợ lý Hứa Du.

"Boss, chuyện hôm qua anh kêu tôi liên hệ với công ty đã xử lý xong, sắp tới trang phục MG sẽ liên hệ với cậu Cố để bàn về đại ngôn, ngoài ra đồng hồ EY cũng sẽ nhanh chóng trả lời cho tôi, chắc không có vấn đề gì, dù sao chúng ta còn có quan hệ hợp tác."

Lục Tấn Tắc nhàn nhạt ừ một tiếng, nghĩ đến gì đó khiến cho tâm tình sung sướng khen một câu: "Cậu làm rất tốt."

Hứa Du sợ ngây người!

Lần trước hắn thế Boss đi bàn một hạng mục hợp tác lên tới 5 tỉ, nhưng Boss cũng chỉ ừ một cái, vậy mà lần này lại khen hắn! Làm cho hắn có ảo giác như mình đi bàn hạng mục mấy chục tỉ ấy!

Hắn ngây ngốc nói: "Cám ơn Boss."

Có phải Boss đã bị nhập hồn rồi không?

Lục Tấn Tắc cúp điện thoại, ánh mắt anh đuổi theo bóng dáng của Cố Tinh Thần, cả người anh tản ra hơi thở cực kỳ vui sướng.


Xem như anh với Cố Tinh Thần cùng bao nuôi lẫn nhau nhỉ?

Người kia lặng lẽ lấy vai nam một cho anh, nhưng không nói gì với anh cả.

Trái tim Lục Tấn Tắc như có một ngọn lửa thiêu đốt, nóng hôi hổi.

Cố Tinh Thần vẫn chưa biết cậu đã bị anh họ bán đứng, bán đến sạch sành sanh.

Tự cho là có thể giúp được Cố Tinh Thần nhưng Thang Văn Cảnh lại không đạt đến mức như mình mong muốn làm anh có chút không vui, vì thế khi thấy hiện trường không cần anh ta ra tay, Cố Tinh Thần cũng không rảnh lo cho anh ta, cuối cùng nhạt nhẽo đi tìm Cố Tinh Thần chào một tiếng rồi đi mất.

Xét thấy Thang Văn Cảnh biểu hiện không tệ, Cố Tinh Thần bị lương tâm đánh thức, có phải thái độ của cậu hơi quá đáng không, hay là lần sau đối xử tốt hơn với anh ta vậy?

Chẳng qua một lát sau, suy nghĩ này đã bị cậu ném ra khỏi não.

Sau buổi nghi thức khởi động máy, Cố Tinh Thần gom hành lý mang theo Tiểu Đào vào đoàn phim. Trước mắt Xán Tinh chỉ có hai nghệ sĩ, mà một người đã đi rồi, chỉ còn lại một mình Cù Linh. Cách ba năm, Cù Linh lại lần nữa cảm nhận được đãi ngộ của nghệ sĩ hàng đầu.

Trên dưới công ty đều tận tâm tận lực vì cô, yêu cầu cô đưa ra được thỏa mãn hoàn toàn, người bên chế tác thảo luận về ca khúc mới của cô cũng cực kỳ tôn trọng ý kiến của cô, tiếp đó mới đưa ra ý kiến của mình rồi mọi người cùng nhau thảo luận.

Đây là thật sự lấy toàn bộ tài nguyên cho mình, Cù Linh không ngờ Cố Tinh Thần có thể làm được đến vậy. Cô cảm thấy công ty rất tốt, sau khi nói chuyện với Kiều Mộng Tâm, làm cho Kiều Mộng Tâm bị dụ dỗ tới mức ước gì có thể ngay lập tức đến hạn hợp đồng rồi đi ăn máng khác.

*

Đoàn phim, ⟪Kỳ Ngộ⟫ đã quay được một tuần, không khí trong đoàn phim rất hài hòa, chỉ duy nhất một thứ không hài hòa, đó chính là Hàn Tuyển Ý.

Gã luôn dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Cố Tinh Thần, mỗi lần bị gã nhìn chằm chằm, cậu đều cảm thấy nổi da gà, cả người không được thoải mái.

Hiện giờ, Lục Tấn Tắc và Cố Tinh Thần đang quay cảnh đầu tiên của hôm nay.


[Nam một Lý Hành tăng ca suốt đêm vừa mới về nhà, bắt gặp nam hai Lý Nhất đang định ra ngoài.]

Vẻ mặt Lý Hành mệt mỏi đi lên lầu, bước chân của anh nặng nề, sắc mặt vàng như nến, mấy ngày không ngủ đủ giấc làm cho anh thoạt nhìn ỉu xìu, đã vậy còn bị sếp gây khó dễ khiến cho anh cảm thấy vô cùng chán nản.

Nghe được tiếng mở cửa, anh ngẩng đầu thấy thiếu niên từ trong phòng đi ra, cậu mặc áo hoodie trắng quần jean và giày thể thao trắng, tóc mái trên trán hơi dài phủ xuống hơi che mắt.

Thấy Lý Hành, cậu lập tức cười tươi như ánh mặt trời: "Anh Lý Hành, anh về rồi!"

Lý Hành vốn đang xụ mặt cũng nở nụ cười: "Tiểu Nhất, em muốn ra ngoài à? Ăn sáng chưa, ăn chung nhé."

Anh giơ lên bữa sáng trong tay mình, là anh tiện tay mua ở dưới lầu, định ăn xong rồi ngủ.

"Ăn rồi..." Lý Nhất vẫn chưa nói hết câu thì thấy người đối diện hơi lảo đảo, trong nháy mắt, cậu nhảy xuống đỡ Lý Hành: "Em vẫn chưa ăn, vậy cám ơn anh nha."

Cậu không nói tiếp mà kéo Lý Hành lên cầu thang, thành thạo lấy chìa khóa mở cửa nhà của Lý Hành, đây là chìa khóa dự phòng mà Lý Hành để ở chỗ của cậu.

Đưa người ngồi lên ghế sô pha xong, Lý Nhất đi vào bếp nấu nước, cậu trừng Lý Hành: "Anh, anh đừng làm việc liều mạng như thế, thân thể quan trọng nhất."

Lý Hành vuốt mặt mình, anh đột nhiên thấy hơi mệt mỏi rồi ngã ra phía sau, đầu đập lên lưng ghế sô pha cũng không cảm thấy đau.

"Tiểu Nhất à, anh chỉ muốn lập chút thành tích thôi, tại sao lại khó như vậy chứ? Trước giờ anh chưa từng nghĩ sẽ đoạt vị trí của họ mà."

"Anh, làm vậy có đáng không?" Lý Nhất nhẹ giọng hỏi.

Hai mắt Lý Hành nhìn chằm chằm trần nhà, cười khổ: "Đáng giá, Tiểu Nhất, làm cảnh sát chính là mơ ước của anh, anh đã hứa với bà nội phải trở thành một cảnh sát tốt, anh không muốn làm bà nội thất vọng."

Trong bếp nước đã sôi, ấm nước vang lên tiếng ô ô ô cảnh báo, Lý Nhất đi rót một ly nước đưa cho anh.

Người đàn ông trên sô pha cứ thế ngủ rồi, đầu anh ngưỡng lên nhìn rất không thoải mái, nhưng anh lại ngủ rất sâu.

Lý Nhất đặt ly nước xuống, cậu đi đến bên cạnh Lý Hành rồi ngồi xuống chăm chú nhìn Lý Hành một lúc lâu, tựa như thở dài, ánh mắt điên cuồng mà dữ tợn.

"Anh, anh sẽ được tất cả những gì anh nên có, anh nhất định sẽ là một cảnh sát tốt."

"Tốt! Cắt!"


Đạo diễn Phú hô 'cắt' nhưng không lập tức đứng dậy mà ngồi ở trước camera xem lại, khi ông ta thấy ánh mắt của Cố Tinh Thần thì càng hưng phấn hơn.

"Tốt, quá tốt! Tinh Thần, ánh mắt đó rất đúng lúc, làm tôi thật sự giật mình! Rất tốt!"

Cố Tinh Thần ngượng ngùng cười: "Cám ơn đạo diễn khích lệ."

Đạo diễn Phú còn đang ngồi xem lại đoạn phim đó, các nhân viên công tác còn lại thì nói chuyện với Cố Tinh Thần: "Ánh mắt lúc nãy của cậu khủng khiếp thật đó, tay tôi nổi da gà hết rồi nè."

"Đúng vậy, cảm thấy sởn tóc gáy."

"Tới, Tinh Thần, đừng áp lực bản thân, nhìn vào mắt tôi đi, làm lại lần nữa."

Cố Tinh Thần cười toe: "Là do thầy Lục dẫn dắt tốt, tôi chỉ nhập diễn mà thôi."

"Là do cậu diễn tốt."

Giọng nói bình tĩnh của người đàn ông vang lên, Cố Tinh Thần nhìn qua, thấy trong mắt anh hiện lên sự khen ngợi.

Quào, cậu cũng coi như được Ảnh Đế tương lai khen ngợi nhỉ.

Hàn Tuyển Ý ngồi cách đó không xa, trong khoảng thời gian vào đoàn phim này, gã bị Cố Tinh Thần làm cho nói không nên lời. Gã chưa bao giờ biết hóa ra kỹ thuật diễn của Cố Tinh Thần lại tốt đến thế, diễn vai Lý Nhất vô cùng sống động, dường như giờ phút này cậu chính là Lý Nhất, Lý Nhất chính là cậu vậy.

Gã cho rằng Cố Tinh Thần chỉ là một đứa con nhà giàu ăn chơi trác táng không học vấn không nghề nghiệp, chỉ biết xoay quanh theo phía sau đít gã, thì ra rời khỏi gã, Cố Tinh Thần lại chói mắt như thế.

Vừa rồi gã cũng bị ánh mắt đó của Cố Tinh Thần làm cho sợ hãi, điên cuồng, dữ tợn, chứa đầy sự quyết tâm của cậu.

Đó là ánh mắt gì chứ, gã tuyệt đối không làm được.

Thậm chí bây giờ gã cảm thấy, vai Lý Nhất này chính là được viết ra cho Cố Tinh Thần, Cố Tinh Thần vô cùng hợp với hình tượng Lý Nhất.

Nhưng gã đã quên, gã thấy được Lý Nhất chính là do Cố Tinh Thần đắp nặn ra.

END CHƯƠNG 31.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận