Xuyên Thành Thiên Kim Thật Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn


Cô hỏi đại khái hướng đến căn tin, liền cầm thẻ cơm của Đồng Diệc đi rồi.


Tại căn tin, mâm đồ ăn của Giang Li chất đầy các món, hiện tại thân thể cô khỏe mạnh, rốt cuộc không cần phải suy xét xem cái gì có thể ăn cái gì không thể ăn nữa rồi, tất nhiên là phải ăn đến thống khoái chứ sao.


Quá trình ăn cơm thì tổng thể cũng coi như vui sướиɠ, mà khi cô cơm nước xong chuẩn bị đi mua một phần bánh gạo nếp về cho Đồng Diệc, Giang Nhược lại đột nhiên xuất hiện ở đối diện cô.


Giang Nhược được mấy nữ sinh bao vây bên trong, cười khanh khách nhìn Giang Li, “Cô vừa làm bài thi chia lớp xong à, cảm thấy có khó không?”

Không đợi Giang Li trả lời, một nữ sinh tóc buộc đuôi ngựa bên cạnh Giang Nhược liền quang quác nói: “Nhược Nhược, đây là nữ sinh nhà cậu nhận nuôi từ cô nhi viện à? Nhìn qua cũng xinh đẹp đấy!”

Tươi cười trên mặt Giang Nhược hơi cứng lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường, cô ta không trả lời nữ sinh tóc đuôi ngựa, mà là tiếp tục nhìn Giang Li, “Kỳ thật cho dù thi không tốt cũng không sao cả, chỉ cần cô đừng tiếp tục chọc ba tức giận thì ông ấy khẳng định cũng sẽ nghĩ cách chuyển cô tới lớp trọng điểm mà.




Bởi vì hôm nay là chủ nhật cho nên số lượng học sinh trong căn tin cũng không nhiều, Giang Li không mặc đồng phục đã sớm hấp dẫn sự chú ý của mấy người, hiện tại Giang Nhược vừa xuất hiện, ánh mắt của mọi người gần như tập trung toàn bộ về phía này.


Giang Li làm lơ ánh mắt tìm tòi của mọi người, nhìn thẳng vào mắt Giang Nhược, “Là cô nói với bọn họ tôi là cô nhi được Giang gia nhận nuôi.



Cô chính là dùng câu khẳng định.


Giang Nhược lập tức phủ nhận: “Không phải! Tôi không có nói những lời này, tôi chỉ nói với các cô ấy là cô sẽ chuyển trường đến lớp chúng ta ……”

Đối diện với ánh mắt quá mức lãnh đạm của Giang Li, Giang Nhược thế nhưng sinh ra cảm giác không chỗ nào che giấu, thanh âm cũng càng ngày càng nhỏ, thẳng đến hoàn toàn nghe không rõ.


Giờ khắc này, tâm Giang Nhược hoàn toàn hỏng rồi.


Ban đầu lúc biết ba mẹ không phải cha mẹ ruột của mình, căn bản là cô ta không muốn tin tưởng đó là sự thật, nhưng kết quả giám định bày ra trước mắt, hơn nữa cha mẹ cũng bắt đầu tìm kiếm con gái ruột của bọn họ, cô ta có không tin cũng không được.


Cũng may ba mẹ vẫn luôn an ủi cô ta, nói mặc kệ tương lai phát sinh chuyện gì, cô ta đều là thiên kim tiểu thư của Giang gia, điểm này không có bất kỳ kẻ nào có thể thay đổi được.



Anh trai càng là không chút do dự tỏ rõ thái độ, nói hắn chỉ có một người em gái duy nhất là chính mình, mà cái người gọi là em gái ruột kia với hắn mà nói cũng chỉ là người xa lạ chưa từng gặp mặt mà thôi.


Lúc ấy Giang Nhược cực kỳ mâu thuẫn.


Cô ta hy vọng ba mẹ sớm tìm được con gái ruột, nhưng mà đồng thời lại lo lắng sau khi ba mẹ tìm được con gái ruột thì sẽ không yêu chiều cô ta như trước đây nữa.


Cô ta càng lo lắng hơn chính là, con gái ruột của ba mẹ không dễ ở chung, nếu về sau hai người có mâu thuẫn, ba mẹ chắc chắn sẽ đứng về phía con gái ruột của bọn họ.


Sống trong lo lắng đề phòng qua một thời gian, Giang Nhược lại cảm thấy chính mình đúng là lo lắng dư thừa.



Bởi vì sau khi ba mẹ tìm được Giang Li cũng không hề đón cô ấy về Giang gia trước, hơn nữa cũng không dự định công bố ra ngoài thân phận của cô ấy.


Khi đó kỳ thật Giang Nhược rất áy náy, thậm chí cô ta còn cảm thấy chỉ cần ba mẹ vẫn trước sau như một yêu chiều mình thì cho dù có công bố thân phận của Giang Li cũng không có gì.


Nhưng sau khi gặp Giang Li, Giang Nhược mới phát hiện cô ấy cùng trong tưởng tượng của mình hoàn toàn khác biệt.


Giang Li rõ ràng cái gì cũng không tranh, thái độ của ba và anh trai đối với Giang Li cũng rất lãnh đạm, cũng không biết vì sao cô ta vẫn sinh ra cảm giác nguy cơ.


Giang Li vừa mới nói những lời này ý tứ là muốn nói cho chính mình cùng mọi người, cô ấy mới là con gái ruột của Giang gia, mà chính mình chỉ là kẻ trộm chiếm dụng thân phận của cô ấy đúng không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận