Xuyên Thành Thiên Kim Thật Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn


Đại khái là bởi vì hành vi đem Thẩm Miên nhốt ở cửa sau của cô làm kinh sợ tới hai vị bạn cùng phòng rồi, hai ngày tiếp theo các cô ấy đều rất quy củ, không gây phiền toái cho cô chút nào.


Còn những người theo đuổi Giang Nhược trong lớp cũng không tới trước mặt cô nói móc nói mỉa, hơn phân nửa là bởi vì kiêng kị Đồng Diệc rồi.


Không ai tới tìm phiền toái, Giang Li mừng rỡ tự tại.


Nhưng cuộc sống học tập đơn điệu chỉ giằng co hai ngày, liền nghênh đón ngày thi thể chất.


Trừ những học sinh đặc biệt bởi vì nguyên nhân đặc thù xin miễn hoặc là hoãn thi ra thì mọi người đều phải tham gia, bởi vì thành tích thể chất sẽ cộng vào tổng điểm kỳ thi cấp ba.


Đối với Giang Li mà nói, cả nhảy cóc và nhảy xa đều không tính là khó, nàng lấy được hai điểm tuyệt đối.


Lúc chạy 800m, cô phát hiện chính mình thế nhưng vượt xa dẫn đầu với những người khác thi cùng tổ, còn tưởng rằng mình trên phương diện điền kinh này cũng rất có thiên phú đấy chứ.



Nhưng sau khi chạy được một vòng rưỡi, Giang Li liền cảm giác có chút cố hết sức, chờ đến hai vòng rưỡi, thể lực rõ ràng đã tiêu hao quá mức, hơn nữa đã có người từ phía sau đuổi kịp, cũng vượt qua cô.


Giang Li lúc này mới hiểu ra, lúc trước các cô ấy là đang bảo tồn thể lực, đáng tiếc lúc trước mình không hề có kinh nghiệm nên không ý thức được điểm này.


Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Giang Li cũng không cố tình đuổi theo những thành viên cùng tổ đó, mà là điều chỉnh nhịp chạy của chính mình, tránh cho thể lực tiêu hao đến cạn kiệt dẫn tới té xỉu.


Nhưng dù vậy thì lúc tới vòng cuối cô vẫn cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, mồ hôi chảy ròng ròng không ngừng, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng nặng.


Lúc cách vạch đích còn gần 200m, Giang Li phát hiện những người bên cạnh đang lao lên hết tốc lực nhưng cô chỉ có thể bất lực, bằng không té xỉu giữa đường thì đúng là mất nhiều hơn được.


Giang Li bảo trì nhịp chạy của mình, thong thả chạy về đích, lấy được điểm thấp thì chỉ có thể có thể đổ tại số trời đã định vậy.



Lúc cách vạch đích chỉ có 20 mét, Giang Li yên lặng nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy thắng lợi đang nhìn mình, nào biết bên cạnh đột nhiên vươn ra một cái chân, bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi, mặc dù cô đã thấy được kia cái chân kia nhưng cũng không tránh được, cô chỉ có thể kịp thời điều chỉnh tư thế, tránh cho sau khi té ngã lại bị thương.


Chạy dài nữ là mười sáu người một tổ, sau khi Giang Li té ngã lúc sau, nguyên bản lạc hậu với nàng thì hai nữ sinh lúc trước chạy sau cô đã từ chạy lên vượt qua bên cạnh cô.


Trong nháy mắt ngẩng đầu kia, Giang Li nhìn thấy Thẩm Miên đứng ở vạch cười khıêυ khí©h với cô, còn dựng lên ngón giữa về phía cô.


Trực giác nói cho Giang Li biết vừa rồi người ngáng chân hại cô đột nhiên té ngã rất có thể chính là Thẩm Miên, nhưng cô tạm thời không có chứng cứ.


Giang Li đang định đứng dậy thì phía sau một nữ sinh đang chạy lên lại đột nhiên dừng lại, duỗi tay đỡ cô dậy, còn nhỏ nói bên tai cô hai chữ “Cố lên”.


Cô cũng chưa tới kịp thấy rõ là ai giúp mình, nữ sinh cũng đã buông cô ra chạy về đích, lúc sau lại có mấy người lục tục vượt qua bên cạnh cô.


Bởi vì mọi người đều mặc đồng phục, tầm mắt lại bị che mất, Giang Li càng thêm không thể xác định vừa rồi ai đã đỡ mình dậy.


Giờ phút này, cô chỉ có thể dùng toàn lực chạy về đích, chắc chắn là không lấy được điểm tối đa, nhưng cô cũng không muốn bị trừ quá nhiều điểm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận