Xuyên Thành Thiên Kim Thật Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn


Thẩm Miên bà ta đã gặp qua, là một đứa trẻ rất rộng rãi phóng khoáng, mỗi lần gặp mặt đều sẽ ngọt ngào gọi bà ta là dì, cùng Nhược Nhược như hình với bóng.


Tiểu Li lại xảy ra mâu thuẫn với con bé, chắc là có cái gì hiểu lầm rồi!

Nghĩ đến đây, Phong Vận đề nghị nói: “Không thì cuối tuần này con gọi Miên Miên về nhà đi, mẹ sẽ nói chuyện với Tiểu Li một câu, tranh thủ hóa giải mâu thuẫn giữa hai đứa, sau đó lại cùng đến trường học xin xóa bỏ ghi tội xử phạt của Miên Miên.



“Không cần.

” Giang Nhược lập tức cự tuyệt, nhưng ngay sau đó cô ta ý thức được chính mình phản ứng có chút quá khích, lại vội vàng giải thích nói: “Tiểu Li vừa mới trở về, nếu chúng ta làm như vậy khẳng định cô ấy sẽ cảm thấy chúng ta đều đang giúp đỡ Miên Miên, cô ấy sẽ khổ sở.



Cô ta tuyệt đối không thể mang Thẩm Miên về nhà, bằng không nếu bị Thẩm Miên nhìn ra mình không phải con gái ruột của ba mẹ thì lời nói dối lúc trước của cô ta sẽ bị vạch trần.



Nghe xong Giang Nhược nói, Phong Vận cũng ý thức được đề nghị vừa rồi của bà ta không thỏa đáng, bà ta thở dài, bất đắc dĩ nói: “Vậy chờ đến cuối tuần mẹ lại nói chuyện cẩn thận với Tiểu Li vậy!”

Vốn Giang Nhược định thuyết phục Phong Vận, để bà ta tới trường xóa bỏ ghi tội cho Thẩm Miên, nhưng sau khi hai người trò chuyện cô ta mới ý thức được, mẹ sẽ không bao giờ đối với cô ta có cầu tất ứng giống như trước đây nữa.


Tuy mẹ đã đáp ứng sẽ nói chuyện với Giang Li nhưng Giang Nhược biết, cái đó cũng vô dụng thôi, bởi vì Giang Li cũng không phải người sẽ nghe lời.


Điều làm Giang Nhược càng khó chịu hơn là hôm nay trò chuyện mẹ không giống trước kia quan tâm sinh hoạt của cô ta ở trường học nữa, ngược lại dẫn dắt cô ta nói rất nhiều chuyện có quan hệ tới Giang Li.


Cô ta nhịn xuống đáy lòng chua xót, nói với mẹ rất nhiều chuyện có quan hệ tới Giang Li, trong đó bao gồm cả chuyện Giang Li cùng Đồng Diệc trở thành bạn cùng bàn, cùng với một ít chi tiết hai người ở chung.


Sau khi cúp điện thoại, Giang Nhược ghé đầu vào gối, cả người không có tinh thần gì.


Lúc này rốt cuộc cô ta cũng hiểu được, cho dù cha mẹ và anh trai liên tục bảo đảm bọn họ sẽ trước sau như một yêu thương cô ta, nhưng có vài thứ chính là đã thay đổi.


Kết thúc trò chuyện cùng Giang Nhược, Phong Vận trước tiên đến thư phòng Giang Hoài kể lại chuyện Giang Li vào lúc thi thể chất bị bạn của Giang Nhược ngáng chân.


Giang Hoài lại chỉ nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Chỉ là mâu thuẫn nhỏ của trẻ con thôi, để bọn nó tự mình xử lý là được rồi.



Phong Vận lắc đầu nói: “Tiểu Li vừa mới trở về, cũng không thân cận cùng chúng ta, em nghe Nhược Nhược nói, con bé ở trong trường học cũng không có bạn bè gì cả, cũng chỉ có quan hệ tốt hơn với Đồng Diệc ngồi cùng bàn thôi.



“Đồng Diệc?” Giang Hoài nhíu mày, “Em đang nói thằng nhóc Đồng gia kia à?”

Phong Vận gật đầu, “Cũng đã từng là một đứa trẻ ngoan, chỉ tiếc……”

“Người tự đắm mình trụy lạc có cái gì mà đáng tiếc?” Giang Hoài vẻ mặt khinh thường, “Cha mẹ nó song vong, chính nó lại không biết cố gắng, bằng không Đồng gia cũng không đến mức trở thành địa bàn của bác cả nó.



Nghĩ đến vợ vừa mới nói Giang Li có quan hệ tốt với Đồng Diệc ông ta lại nhịn không được nhíu mày nói: “Em nói với Giang Li, bảo nó cách xa Đồng Diệc ra, anh không muốn nó cùng thằng nhóc kia có quan hệ gì hết.





Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận