Xuyên Thành Thiên Kim Thật Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn


Phong Vận lập tức nhớ tới lúc trước Nhược Nhược gọi điện thoại cho bà ta, hiện tại nghĩ đến, cảm xúc lúc đó của Nhược Nhược xác thật không đúng lắm, nhưng lúc ấy bà ta lại chỉ lo quan tâm Tiểu Li, hoàn toàn xem nhẹ suy nghĩ của con bé.


“Mẹ Giang Nhược à, hiện tại cách cuộc thi vào cấp ba chỉ còn hơn một tháng, việc bọn nhỏ đối nắm giữ kiến thức kỳ thật cơ bản đã thành kết cục, quan trọng nhất ngược lại là tâm thái, chờ Giang Nhược về nhà hai người làm phụ huynh cũng nên chú ý một chút cảm xúc của đứa trẻ này, giúp con bé điều chỉnh tâm thái.

” Cô Hà lời nói thấm thía.


Kỳ thật cô Hà cũng không thể xác định, giữa Giang Li cùng Giang Nhược có mâu thuẫn gì, nhưng cô ấy cảm thấy, Giang Nhược mới là con gái của cha mẹ Giang gia, bọn họ không cần thiết vì con gái nuôi mà ủy khuất con gái ruột được.


Phong Vận liên tục gật đầu, “Cảm ơn cô Hà, hai đứa nhỏ này làm cô phải lo lắng rồi, chúng tôi làm phụ huynh lúc nên phối hợp nhất định sẽ phối hợp.



Hai người khách khí vài câu Phong Vận liền cúp điện thoại, sau đó trước tiên đi tìm Giang Nhược tâm sự.


Về phần Giang Li lại lần nữa bị Phong Vận bỏ qua, đang một lòng một dạ nhào vào học tập.


Từ ngày được Đồng Diệc nhắc nhở, trường học phát hành cuốn sách tuyển tập đề thi, cô liền đem trọng tâm chuyển dời đến cuốn sách này.



Dùng thời gian một tuần, Giang Li đem đề thi cấp ba năm năm nay gần như làm qua hết một lượt, sau khi cô tính ra điểm số của bản thân, lại đối chiếu điểm tuyển sinh năm đó, phát hiện cho dù bây giờ mình trực tiếp đi tham gia kỳ thi cũng không có vấn đề gì.


Nói cách khác, hơn một tháng kế tiếp, cô cũng chỉ cần trong thời gian quy định hoàn thành bài tập của giáo viên, bảo trì xúc cảm giải đề là được.


Làm bạn cùng bàn của Giang Li, mỗi ngày Đồng Diệc đều ở gần quan sát động thái của cô, cuối cùng cậu đưa ra một kết luận: Giang Li chính là cái máy giải đề mà.


Cậu mỗi ngày lúc tới lớp, Giang Li đã ngồi tại chỗ giải đề, tiết tự học buổi tối kết thúc cậu rời đi Giang Li vẫn đang giải đề.


Trước khi cậu ngủ gật trong lớp đến sau khi tỉnh dậy, Giang Li đều đang ở cùng một tư thế giải đề, cái này thì không khó để phỏng đoán, trong thời gian cậu ngủ Giang Li nhất định cũng đang bơi trong biển đề thi rồi.


Lúc nghỉ ngơi chiều thứ sáu, cậu nhịn không được hỏi: “Trừ giải đề ra cậu không còn chuyện gì khác muốn làm sao?”

Giang Li ngẩng đầu, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn Đồng Diệc, “Kiếm tiền!”

Đồng Diệc:……


Quả nhiên là nhóc tham tiền, cậu không nên ôm hy vọng với cô nhóc này mới đúng.


Nhưng nhìn cô gái đôi mắt tỏa sáng lấp lánh, cậu vẫn nhịn không được hỏi: “Vậy cậu đã nghĩ được phương pháp kiếm tiền chưa?”

“Chờ sau khi kết thúc kỳ thi thử là tôi có thể nhận được khoản tiền đầu tiên rồi.

” Giang Li rất có tin tưởng, “Đến lúc đó nhất định sẽ trả lại số tiền tôi thiếu cho cậu trước.



Đồng Diệc rất muốn nói: Cho dù cậu lấy được học bổng cũng chỉ có 8000 tệ thôi, căn bản không dùng được bao lâu.


Nhưng mà chung quy cậu vẫn không nói ra lời này.


Có mộng tưởng luôn là điều tốt, cậu khẳng định không thể đả kích nhiệt tình muốn kiếm tiền của nhóc tham tiền được.


Hơn nữa, cách kiếm tiền rất nhiều, cũng không nhất định phải chờ lấy học bổng mà!

Vào thời điểm tất yếu, lợi dụng sơ hở kéo lông dê của trường học cũng không phải không được!

Cũng không biết huyết áp của Lý Diêm Vương có thể bởi vậy mà lên cao hay không nữa.


Tác giả có lời muốn nói: Chủ nhiệm Lý ở văn phòng hắt xì một cái thật to


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận