Xuyên Thành Thiên Kim Thật Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn


Nhưng mà cô ta thật sự kìm nén không được lòng hiếu kỳ, nhịn không được nhỏ giọng nói: “Vừa rồi tôi nghe được mẹ Giang Nhược nói, tạm thời không có biện pháp công bố ra ngoài thân phận của cậu.


“Cậu nghe lầm.

” thanh âm Giang Li đều đều, nghe không ra một chút phập phồng nào.

Lâm Vũ lại chưa từ bỏ ý định, “Nhưng tôi cứ cảm thấy mẹ Giang Nhược như là không dám đối mặt với cậu vậy, chẳng lẽ nhà bọn họ có nhược điểm gì……”
Giang Li trực tiếp cắt ngang lời cô ta, “Nếu để mấy fans của Giang Nhược biết có người sau lưng thám thính chuyện riêng của Giang gia, bọn họ sẽ thế nào?”
Lâm Vũ:……
Nghĩ đến mấy fans cuồng của Giang Nhược kia, nháy mắt cô ta bị dọa đến mức run lên một cái, cũng không dám đuổi theo Giang Li hỏi đông hỏi tây nữa.

Sau khi đuổi Lâm Vũ đi, Giang Li đem tầm mắt dời về phía cái lap top be bé trên bàn, sau đó lưu luyến tắt máy.


Hơn 6000 tệ, sau khi phải trả nợ còn phải mua di động, với cả đồ dùng sinh hoạt, hình như vẫn chưa đủ lắm, haizz.

Vẫn là chờ đến cuối tuần sau lại thống thống khoái khoái kéo hai lần lông dê đi!
Dù sao thì một đề chính là mười tệ lận đó, đây quả thực chính là cái trò chơi thần tiên mà!
Chiều chủ nhật học sinh lục tục quay lại trường học, chủ nhiệm Lý ngồi ở trong văn phòng Phòng Giáo Vụ, click mở trò chơi giải đề, muốn nhìn xem có ai mở khóa được phần thi đua không.

Nhưng kết quả ông nhìn đến lại là, chẳng những không có ai mở khóa phần thi đua mà còn có người giải một loạt đề cấp độ căn bản, sau đó dùng điểm để đổi tiền.

Chủ nhiệm Lý nhấp vào xem thông tin học sinh, nhìn thấy bên trên chói lọi treo hai chữ “Đồng Diệc”, không thể tin tưởng được trừng lớn hai mắt.

Thằng nhãi này không tham gia thi cấp ba, xem náo nhiệt cái gì vậy?
Chẳng lẽ là muốn noi theo cặp sinh đôi năm đó, chơi trò mãn cấp đại lão tàn sát thôn Tân Thủ , kéo lông dê trường học ấy hả?
Chủ nhiệm Lý nhấp nhấp chuột, quay về giao diện đổi tiền, nhìn thấy bên trên đổi 6830 tệ, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra một cái.


Thằng nhãi này cũng coi như không thiếu đạo đức lắm, không có kéo quá tàn nhẫn.

Rốt cuộc năm đó cặp anh em song sinh kia, chính là làm sạch mọi đề trong kho đề cấp căn bản mới tâm không cam tình không nguyện thăng cấp lên phần đề khó, thả chậm tốc độ kéo lông dê.

Chủ nhiệm Lý đang may mắn Đồng Diệc không tàn nhẫn quá thì nghe thấy bên ngoài văn phòng truyền tới tiếng đập cửa, cùng với giọng thiếu đòn của Đồng Diệc: “Thầy Lý, em vừa xin đổi điểm á, thầy phê duyệt chưa?”
Chủ nhiệm Lý:……
Ông ấy chính là người tạo ra cái trò chơi này, là để cho học sinh giải đề rồi thăng cấp, nhân tiện trợ cấp một chút tài chính cho học sinh có hoàn cảnh khó khăn.

Mấy thằng nhãi này rõ ràng không thiếu tiền lại còn chạy tới kéo lông dê trường học, lương tâm bọn nó không đau sao?
Đồng Diệc đẩy cửa phòng ra, làm lơ gương mặt đã đen như đít nồi của chủ nhiệm Lý, vui vẻ thoải mái mở miệng nói: “Nếu không thì thầy trực tiếp đưa tiền mặt cho em đi, nạp hết vào thẻ cơm thì khả năng em ăn không hết nhiều như vậy đâu.


Chủ nhiệm Lý mặt không biểu cảm, “Gần đây em thiếu tiền lắm à?”
Đồng Diệc mặt không đổi sắc tâm không nhảy, “Chứ gì nữa, gần đây em hơi túng.


Chủ nhiệm Lý:……
Ông ấy tin cái quỷ ấy!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận