Xuyên Thành Tiểu Tình Nhân Của Tổng Tài Hệ Phản Diện


Hôn lễ của Quý Khinh Chu và Sở Thành sẽ được tổ chức vào mùa thu và trên một hòn đảo nhỏ.

Tần Học, Dư An Minh, Diêu Tu Viễn, Thiệu Vĩnh đều tranh nhau làm phù rể cho Sở Thành.

Vì vậy mà Quý Khinh Chu có chút rầu rĩ, “Nhưng em chỉ có đàn anh và Ứng Niên làm phù rể thôi, không có đủ bốn người.”
“Dễ thôi, anh sẽ cho bốn người đó chơi trò đoán số, chọn ra một người để làm phù rể.”
“Chỉ một thôi sao?” Quý Khinh Chu khó hiểu, “Không phải nên chọn hai à?”
“Phù rể còn lại là anh trai của anh, anh vẫn chưa nói cho em biết sao?”
Rõ ràng là chưa có nói!!! Quý Khinh Chu chợt tưởng tượng đến cảnh Sở Tín phải làm phù rể cho Sở Thành, nháy mắt liền cảm thấy áp lực, “Thương thay cho phù rể số hai của anh.”
Sở Thành cũng chợt nhớ đến thái độ của mấy tóc nhỏ với anh trai nhà anh, cũng cảm thấy có chút đau lòng, “Vậy chúng ta khoan nói cho mấy người đó biết.”
“Ừm.” Quý Khinh Chu làm một dấu OK.

Sau đó, Sở Thành nói chuyện làm phù rể này trong group chat, bảo các tóc nhỏ của anh chơi trò đoán số, người nào thắng sẽ làm phù rể cho anh.

Diêu Tu Viễn nghe vậy, liền không đồng ý, “Tôi mà còn phải chơi trò đoán số sao?? Phù rể của Chu Chu là Niên Niên nhà tôi, bảo tôi chơi trò đoán số, mấy người có thấy thích hợp không?”

Sở Thành cảm thấy hình như cũng không được thích hợp cho lắm, “Thôi được rồi, vậy chọn Tu Viễn đi.”
Thiệu Vĩnh vô cùng tích cực nói, “Vậy những người còn lại chơi trò đoán số đi.”
“Không cần, đủ rồi.” Sở Thành trả lời.

Tần Học khó hiểu: Sao lại đủ rồi? Không phải bên phía Chu Chu có hai phù rể sao? Bên ông mới chỉ có một người thôi mà.

Sở Thành: Không, tôi cũng có đủ hai phù rể rồi, người còn lại là anh tôi.

Tần Học:……
Thiệu Vĩnh:……
Dư An Minh:……
Diêu Tu Viễn:……
Sở Thành: Vậy nên mọi việc đã được sắp xếp hoàn hảo.

Diêu Tu Viễn:…… Trước đó ông cũng không hề nói anh của ông sẽ làm phù rể!
Sở Thành: Vậy nên ông muốn Niên Niên nhà ông sẽ đứng đối diện một người nào khác sao?
Diêu Tu Viễn:……Được rồi tôi sẽ làm!
Sở Thành: Thế không phải là được rồi sao?!
Vào ngày kết hôn, nhà họ Sở mời rất nhiều thân thích bằng hữu và một số đối tác làm ăn, Quý Khinh Chu không có thân thích, cậu chỉ mời một ít bạn bè của cậu trong giới giải trí.

Sở Tín nhìn em trai mặc âu phục và mang giày da, mới đó mà đã tiến vào cung điện hôn nhân, nhất thời có chút cảm thán, “Khi còn nhỏ nhìn thấy người ta kết hôn, anh còn nghĩ đến lúc đó anh sẽ bảo em làm phù rể cho anh, ấy vậy mà không ngờ, hiện tại anh lại làm phù rể cho em.”
“Vậy nên anh à, anh phải biết nắm chặt thời cơ.”
“Chuyện tình cảm, chỉ gặp chứ không thể cầu, anh rất hài lòng với trạng thái hiện tại của anh.”
Không sai, Sở Thành nghĩ, nếu không phải bởi vì Quý Khinh Chu xuyên qua đây một cách không thể hiểu được, có lẽ hiện tại anh vẫn sẽ còn độc thân, mấy chuyện tình cảm này, không phải nỗ lực là có thể nắm bắt được, bạn phải gặp người đó trước, sau đó bạn mới có đủ tư cách để nỗ lực và theo đuổi người ta.

Đối với anh cũng vậy, đối với Sở Tín cũng vậy, cả hai đều không thiếu tiền, cũng không thiếu thốn tình yêu, sự nghiệp thành công, có bạn bè đáng tin cậy, thậm chí bởi vì đã từng nhìn thấy qua bao sắc đẹp, ngay cả mí mắt cũng không thèm nâng, vậy nên đối với hai người mà nói, tình yêu cũng chỉ là tình yêu, không liên quan đến thân phận địa vị, không liên quan đến vẻ đẹp bên ngoài, chỉ là khi nhìn về phía người đó, cảm xúc có dâng trào, con tim có rung động hay không mà thôi.

Anh vô cùng may mắn cho nên mới gặp được tình yêu của anh, thế nhưng, Sở Tín thì lại không được may mắn như vậy.


“Đáng tiếc, Chu Chu nói em ấy không phải con gái, không cần cầm hoa cưới, bằng không, em sẽ bảo Chu Chu thảy hoa cưới cho anh.” Sở Thành nói, “Anh à, sớm hay muộn gì anh cũng sẽ gặp được người đó thôi, em tin tưởng anh, em cũng cảm thấy sở dĩ chị ấy đến muộn như vậy, nhất định là vì muốn bản thân khi đó sẽ là một người tốt nhất, muốn mình ở trong khoảnh khắc đẹp nhất mới gặp được anh, cho nên, anh hãy chờ một chút, nhất định chị dâu của em sẽ là một người vô cùng vô cùng ưu tú.”
Sở Tín cảm thấy tâm tư em trai nhà anh rất tinh tế, anh cười cười giúp Sở Thành sửa sang lại cổ áo, vứt lại một câu “Anh cần em quan tâm?”, sau đó liền xoay người đi về phía trước.

Sở Thành nhìn bóng dáng thẳng tắp của anh, lòng vừa thầm nghĩ anh trai mình cũng thật ngang bướng, vừa cảm thấy anh mình tốt thế này, hy vọng chị dâu tương lai có thể nhanh chóng xuất hiện.

Hôn lễ được tiến hành rất thuận lợi, rất nhanh đã đến phân đoạn hai chú rể trao nhẫn cho nhau, Sở Tín mở hộp đưa nhẫn qua, Sở Thành và Quý Khinh Chu mang nhẫn vào ngón áp út của đối phương, dưới một tràng tiếng vỗ tay cùng hoan hô náo nhiệt, hai người ôm nhau trao nụ hôn, dưới sự chứng kiến của các bạn bè thân thích, hôn lễ đầy lãng mạn này cứ thế mà kết thúc.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Sở Thành chọn ra một số tấm hình cưới được chụp bởi nhiếp ảnh gia, sau đó đăng lên weibo.

Quý Khinh Chu cũng chia sẻ weibo của anh cùng với dòng chữ: Chúng tôi kết hôn rồi [tình yêu].

Cư dân mạng hưng phấn kích động thét chói tai, nhiệt tình gửi lời chúc phúc, cảm thán từ lúc come out cho đến kết hôn, các cô cảm giác như bản thân đang chứng kiến được một tình yêu đích thực vậy.

Sau khi hôn lễ kết thúc, Quý Khinh Chu và Sở Thành đều không gấp gáp quay lại công việc, hai người ở lại đảo chơi thêm hai ba ngày, sau đó liền thu xếp hành lý, lên máy bay đi đến một quốc gia khác, mở đầu cho kỳ trăng mật của hai người họ.

Hai người nhàn nhã không nhanh không chậm, đi qua từng thị trấn nhỏ tràn ngập tình yêu ở nơi đất khách quê người, đôi khi sẽ dừng lại nhờ các họa sĩ đường phố vẽ tranh, đôi khi sẽ ngồi ở trên mạn thuyền lắng nghe những sinh viên gảy đàn ghi-ta ở hai bên bờ.

Hai người cùng đi ngắm cực quang, cũng cùng đi ngắm núi lửa ngủ say.


Cảnh quan thiên nhiên đa sắc rực rỡ, Quý Khinh Chu đều cảm thấy vô cùng hứng thú, Sở Thành cũng vui vẻ cùng cậu tiến về phía trước.

Ngày đó, Quý Khinh Chu ngồi trên xe, dựa vào Sở Thành nghe một bài hát, bài hát đã được hát đến nửa đoạn sau, Quý Khinh Chu đã nghe thấy nam chính hát rằng:
Từng cùng em đi qua hoa viên Madison
Tùy ý dạo một vòng lớn ở bên ngoài cánh cổng
Em hỏi anh, trên thế giới này nơi nào đẹp nhất?
Đáp án là bên cạnh em
Chỉ cần là bên cạnh em
Cậu vô thức mà nắm lấy tay Sở Thành, Sở Thành cúi đầu nhìn cậu, Quý Khinh Chu cười cười, chia một bên tai nghe cho anh, sau đó dựa vào anh nhắm hai mắt lại.

Đối với cậu mà nói, nơi đẹp nhất ở trên thế giới này, là ở bên cạnh Sở Thành, chỉ cần ở bên cạnh Sở Thành mà thôi.

*Trích bài hát “Cánh cổng bất kỳ” (任意门) của nhóm nhạc nam Đài Loan Ngũ Nguyệt Thiên (Mayday)
========================.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận