Xuyên thành vị hôn thê của anh trai


Cả người Bạch Vi cứng đờ mà nằm trên chiếc ghế lẽ ra phải nên vô cùng thoải mái, gương mặt trắng nõn dần dần vẽ lên một màu đỏ ửng.
 
Một tiếng kia của anh trai tuy rằng rất nhỏ, nhưng cô vẫn cảm nhận được rõ ràng ở phía sau mông mình, vật cứng rắn kia đang từ từ trỗi dậy.
 
“Đã nhiều năm như vậy rồi, cứ xem đi xem lại mỗi một bộ hoạt hình này, không ngán hửm?”
 
Giọng nói của anh trai vang lên từ sau lưng Bạch Vi, hắn vươn ra cánh tay dài, một chiếc chăn mỏng liền bao trùm trên người cả hai, mà ở phía dưới, hắn ôm lấy eo Bạch Vi.
 
Có tiếp viên hàng không đẩy chiếc xe chứa đựng nước cùng vật dụng, chậm rãi đi tới.
 
Tâm tư Bạch Vi lúc này đã hoàn toàn không đặt trên bộ phim đang chiếu trên máy tính bảng nữa, cô quay đầu lại, gương mặt ửng đỏ mà nhìn anh trai, thấp giọng, tràn ngập oán trách nói nhỏ:

“Anh hai, muốn ngủ thì về ghế của mình đi chứ”.
 

“Ai bảo em vặn vẹo lung tung?”
 
Bạch Hiển tức giận mà liếc Bạch Vi một cái, ôm chặt eo thon, đem vật đang sưng to của chính mình đè lên mông cô, cắn răng thủ thỉ:
 
“Hiện tại không được cử động”.

“Em không có…”
 
Cả người Bạch Vi căng chặt, không rõ tại sao anh trai lại đột nhiên muốn tra tấn mình, không phải hắn cứ qua bên kia ngủ là êm đẹp sao?
 
Thời gian còn rất dài, dục vọng cương cứng từ từ rồi sẽ phai đi, vì sao lại muốn qua ghế của cô nằm cơ chứ?
 
Nhưng hiện thực chợt nói cho cô, càng là thời khắc thống khổ, con người Bạch Hiển này càng không dễ dàng buông tay.
 
Hắn từng lúc từng chỗ đều muốn em gái mình, muốn Vi Vi của hắn, người phụ nữ của hắn, bảo bối mà hắn yêu nhất trần đời.
 
Bạch Vi cảm nhận được động tác bàn tay xảo quyệt kia, cả da đầu đều tê dại. Hắn đang ở bên dưới chăn mà nhấc làn váy lên, xoa xoa đùi cô.
 
Cũng từ từ chậm rãi vuốt đến mặt trong bắp đùi nhạy cảm.
 
“Anh hai”. Bạch Vi dùng giọng mũi, nho nhỏ mà kháng cự, “Đừng mà”.
 
Bạch Hiển lợi dụng thời cơ, nhích lại gần sát bên tai cô, nghiêng đầu một chút, nhỏ giọng hỏi:

“Đừng cái gì?”

 
Tiếp viên hàng không lúc này đã đi tới, Bạch Vi nửa nằm nửa ngồi trên ghế, không dám lại nói thêm lời nào, cô thầm nguyện tiếp viên hàng không mau đi qua nhanh nhanh, sợ bị phát hiện hành động của cô cùng anh trai bên dưới tấm chăn mỏng.
 
Kết quả, hành khách dãy bên kia gọi tiếp viên.
 
“Vâng, quý khách có yêu cầu phục vụ gì ạ?”
 
Thanh âm thân thiết nhu hòa của tiếp viên hàng không vang lên từ phía bên kia, Bạch Hiển kéo mông Bạch Vi xích lại gần thêm một chút, đẩy quần lót cô ra, ngón tay thăm dò bên ngoài cửa huyệt.
 
Vào không được, Bạch Vi chưa có “nước”.
 
“Vi Vi…”
 
Bạch Hiển lẩm bẩm, dùng một tay khác xoa nắn vú mềm phía trước người Bạch Vi.
 
Cô đưa lưng về phía anh trai, hoảng loạn mà kéo chăn lên cao một chút, bên tai vang vảng thanh âm tiếp viên hàng không ở rất gần nói chuyện cùng hành khách, bất thình lình đã bị tay của anh trai luồn vào trong quần áo, cách áo ngực mà vuốt ve cô.
 

“Vi Vi, anh hai lại muốn thao em rồi”.
 
Bạch Hiển ở sau lưng Bạch Vi, kề đầu sát phía sau tai cô, âm lượng vừa mức chỉ hai người mới có thể nghe được, thấp giọng nói:

“Buổi sáng lúc bị anh hai phá thân, có hận anh không?”
 
Bạch Vi nằm phía trước cắn môi, lắc đầu, nhắc tới chuyện buổi sáng, bụng nhỏ của cô liền co rút co rút, giữa hai chân dần dần tiết ra chất lỏng. Nói thật thì cô cũng không hận gì, rốt cuộc cũng là do chính mình làm ra hành động ngầm đồng ý với anh trai.
 
Nhưng hai người bọn họ có nhất thiết phải ở chỗ công cộng thế này mà “tâm sự” không? Còn ở trong tư thế thế này? Bị người khác phát hiện thì làm sao bây giờ?

“Vậy Vi Vi không thích bị anh hai thao?”
 
Bạch Hiển tiếp tục nói, ngón tay vòng đến sau lưng Bạch Vi, từng chút từng chút mà cởi đi áo ngực của cô, sau đó tiến công thần tốc, tham lam mà xoa bóp cặp nhũ mềm mại ấm áp, thịt dán sát thịt, hưởng thụ xúc cảm mềm như bông.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận