Xuyên thành vị hôn thê của anh trai


Bạch Vi lắc đầu, hận không thể che lại lỗ tai của mình, không muốn nghe những lời hạ lưu đến cực điểm này của hắn. Cô không phải như vậy, đều là do anh trai biến cô thành thế này, cô không phải như vậy.
 
“Đúng là như vậy, em đúng là như vậy, Vi Vi, em xem xem”.
 
Bạch Hiển đã hoàn toàn bị ham muốn khống chế, hai tròng mắt chứa đầy tình dục điên cuồng, áo khoác âu phục trên người bị hắn để lại trên ghế dựa, trên người lúc này chỉ mặc một chiếc áo sơ mi công sở trắng tinh. Vẻ chỉn chu gọn gàng lúc đầu hiện giờ đã rất hỗn độn, cúc áo trên cổ đều bị gỡ ra tứ tung.
 
Lộ ra nửa bên cơ ngực mang nước da màu bánh mật khỏe mạnh.
 

Quần tây cùng quần lót hắn đều cởi đến đầu gối, trong chiếc gương lớn bên cạnh, phản chiếu động tác hắn thọc vào rút ra như vũ bão ở giữa hai chân em gái, bởi vì biên độ quá lớn, quá mức hung mãnh, vạt áo sơ mi trắng nhiều lúc bị hất lên, lộ ra cánh mông khỏe mạnh màu bánh mật.
 
Cặp đùi thon thả trắng nõn vòng ở trên hông hắn, bởi vì “chuyện xấu” mà hai người đang làm, giày cao gót nhỏ xinh cô mang trên chân lay động như sắp rơi lại nhưng lại vương vấn, trông ngập tràn sắc tình.
 
Bạch Vi đã cao trào một lần, trên người có chút bủn rủn vô lực, chỉ có thể ôm lấy cổ anh trai, mặt mũi mang nét thống khổ lại sung sướng, tùy ý để hắn cắm cô.
 
Tình hình chiến đấu tiến vào giai đoạn kịch liệt, Bạch Hiển lúc này như đang phiêu đãng trên trời cao, một bên giống như điên rồi va chạm thật sâu vào em gái mình, một bên ghé sát vào bên tai cô, giống như đang trả thù mà gầm nhẹ:

“Anh hai muốn thao hư cái đồ dâm đãng như em này, cả ngày chỉ biết làm anh hai thống khổ, em còn dám như vậy nữa không? Bé con dâm đãng, thao hư tiểu huyệt của em, thao hư em, thao hư em!”
 
Bạch Vi cắn môi lắc đầu, cô duỗi tay, muốn che lại cái miệng chuyên phát ra những lời hạ lưu tục tĩu của anh trai, lại bị hắn thúc mạnh một cái, trong hoảng loạn, cô chỉ có thể ôm lấy cổ người trước mặt, kéo đầu hắn xuống, dùng môi mình lấp kín miệng hắn.
 
Không được nói nữa, không được nói nữa, anh trai quá hạ lưu, ở đâu lại có một người đi làm nhục em gái mình như vậy?
 
Hai người cơ hồ cùng nhau leo đến đỉnh cao trào, thời điểm Bạch Hiển bắn tinh, dương vật sẽ trở nên thật lớn và cứng rắn, làm Bạch Vi vừa mới bay lên đỉnh cao sung sướng lại nhảy thêm một nấc nho nhỏ nữa, cuối cùng toàn bộ quá trình cao trào thời gian kéo dài rất lâu.
 

Cô không còn chút sức lực nào, bị Bạch Hiển đỡ lên, tùy ý để hắn rút khăn giấy ra lau chùi sạch sẽ hạ thân hai người. Nhìn anh trai sửa sang thật tốt áo sơ mi, lại khôi phục về bộ dáng doanh nhân cao nhã quyền quý, cô nghĩ đến mới vừa rồi cùng mình làm tình trong miệng đều là những lời khó có thể tin, mặt liền nóng lên đi đấm một chút vào ngực hắn:

“Về sau không cho mắng em”.
 
“Mắng cái gì?”
 
Bạch Hiển trưng lên vẻ mặt khó hiểu, đứng ở trước người Bạch Vi, thay cô chỉnh lại váy, không biết mình mắng cô khi nào?
 
Hắn thương cô còn không hết, từ nhỏ đến lớn, có lúc nào mắng cô nửa câu đâu?
 
Bạch Vi cắn môi dưới, vẻ mặt lên án mà nhìn hắn, sắc đỏ ửng trên gương mặt vẫn chưa từng tan đi, bộ dáng kia, làm Bạch Hiển xem đến lại muốn cương cứng.

 
Hắn thật nghiêm túc mà suy nghĩ, tiến lại gần sát cô, cúi đầu xuống, thấp giọng mà hỏi:

“Đây chính là tình thú, bảo bối à, em là bé con dâm đãng của một mình anh hai, tiểu huyệt nhiều nước của em cũng chỉ để một mình anh hai thao, hiểu chưa?”
 
Nội tâm Bạch Vi cảm thấy rất xấu hổ, theo từng âm điệu trong giọng nói của anh trai, hạ thân cảm nhận được từng trận co thắt, thể dịch nóng ấm từ từ mà chảy xuống, thẩm thấu qua quần lót vốn đã không khô thoáng, không biết là của cô hay là của anh trai.
 
Hắn cùng cô “làm” hai lần, cả hai đều là bắn vào bên trong, cho nên huyệt non dưới thân cô từ lúc ra cửa đều là ướt đẫm, sau khi lên máy bay mới miễn cưỡng dừng chảy, hiện tại lại bị anh trai “bắt cóc” vào toilet bắn thêm vào bên trong, có thể cho là, tiếp theo cô phải chịu cảnh ướt nhẹp mà bay đến thành phố phía Bắc.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận