Xuyên thành vợ đại gia

Quý Minh Noãn nhìn lời mời gọi video, chợt lo lắng, bấm nút nghe trong lúc vô tình.
 
Sao anh còn gọi video?
 
Tin tức nói không rõ, anh có thể gửi đoạn ghi âm thoại, Quý Minh Noãn cảm thấy gọi video với Lục Ngôn Thâm có chút kỳ lạ.
 
Kiếp trước cô đối mặt biết bao âm mưu cũng chưa thấy lo lắng, giờ phút này camera di động làm tay cô đổ mồ hôi.
 
Giây tiếp theo ——
 
Mặt của hai người đồng thời xuất hiện trên giao diện di động.
 
Quý Minh Noãn không được tự nhiên nhìn sang chỗ khác, nhìn thấy Tổng giám đốc Lục không hề bị camera trước hạ thấp nhan sắc, làm bộ như không có việc gì, hỏi: “Đêm nay tăng ca à? Sao trễ thế?”
 
Lục Ngôn Thâm mỉm cười, nhìn Quý Minh Noãn đầu tóc bù xù trong video, đột nhiên cảm thấy đáng yêu.
 
“Không có, có chuyện cần làm. Hôm nay mệt không? Sao trễ vậy còn chưa ngủ?”
 
“Ừm…… Lạ giường, ngủ không được.” Cái cớ của cô thật sự vụng về đến buồn cười.
 
Lục Ngôn Thâm nghiêm túc hỏi: “Vậy sao bây giờ?”
 
Quý Minh Noãn sửng sốt, có thể sao chứ? Cô thuận miệng nói thôi! Chờ anh cúp máy, cô có thể ngủ ngon lành.
 
Anh thật cho rằng cô lạ giường?
 
Dễ lừa thật.
 
“Em cũng không biết làm sao nữa, anh nói xem?” Cô ném nhan đề cho đối phương……
 
Quý Minh Noãn giỏi quá!
 
Lục Ngôn Thâm cười, “Anh ru em ngủ?”
 
Quý Minh Noãn nghe vậy, tim đập nhanh hơn, “Ru em ngủ? Ru thế nào?”
 
“Em muốn anh ru thế nào?” Lục Ngôn Thâm nói. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Lỗ tai muốn mang thai!
 
Quý Minh Noãn lại cảm thấy Lục Ngôn Thâm hư hơn cô!
 
Sao cô biết ru thế nào chứ? Cô đâu có nói cô muốn ru ngủ……
 
Thế mà còn hỏi cô ru thế nào!
 
Quý Minh Noãn cố gắng bình tĩnh, không trả lời, hai người ăn ý trầm mặc.
 
Lục Ngôn Thâm cười, “Em đợi chút.”
 
Video đột nhiên hiện hình ảnh trần nhà, Quý Minh Noãn: “???”
 
Lục Ngôn Thâm làm gì thế? Chẳng lẽ anh đã nghĩ ra chiêu trò gì để ru cô ngủ?
 
Thật ra…… Anh có thể hát một bài đơn giản.
 
Giây tiếp theo, Quý Minh Noãn nghe thấy vài tiếng thử đàn.
 
Chỉ chốc lát, mặt Lục Ngôn Thâm lại xuất hiện, anh nói: “Anh đàn một bài cho em nghe.”
 
Quý Minh Noãn:!!!
 
“Gì? Bài gì?”
 
Lục Ngôn Thâm không trả lời, video lại hiện trần nhà.
 
Sao anh không đặt điện thoại cho đàng hoàng? Như thế cô phải xem thế nào đây?
 
“Lục Ngôn Thâm? Em không nhìn thấy anh……”
 
“Anh đặt di động đàng hoàng đi!”
 
Sao anh không đặt di động cho đàng hoàng rồi mới đánh đàn hả?
 
Tiếng đàn du dương vang lên, Quý Minh Noãn sửng sốt, Tổng giám đốc Lục thật sự đàn một bài hát cho cô?
 
Trong phòng có 1 cây đàn dương cầm, Quý Minh Noãn cho rằng đó là đồ cổ dùng để trang trí, thì ra Lục Ngôn Thâm biết đàn thật.
 
A a a! Cô thấy vui quá.
 
Lục Ngôn Thâm tốt như vậy nhỉ?
 
Quý Minh Noãn quyết đoán ấn ghi hình, nhất định phải quay lại, sau này từ từ nghe……
 
Tổng giám đốc Lục đánh đàn khéo thế?
 
Hình như là bản Salut d'Amour.
 
Quá dễ nghe, cô sắp ngất xỉu……
 
Quý Minh Noãn nghe nghe, không tự giác buông di động, che kín mặt, yêu quá đi, tên đàn ông chó chết này lắm trò thật.
 
Anh còn nói không có kinh nghiệm hẹn hò, sao lại biết chiêu thức lãng mạn như vậy?
 
Không biết qua bao lâu, tiếng đàn dừng lại, Lục Ngôn Thâm nói: “Xong rồi, chắc hợp ru ngủ.”
 
Quý Minh Noãn cầm lấy di động, nội tâm đáp: Rất hợp!
 
Quý Minh Noãn gật đầu, lại nói: “Nhưng vừa nãy anh không đặt điện thoại đàng hoàng, em không nhìn thấy anh……”
 
Lục Ngôn Thâm nở một nụ cười, cũng không trả lời: “Em quay mùa này là mùa cuối à? Khi nào về?”
 
“Ừm, đúng vậy, ngày mai kết thúc. Nhưng có tiệc kết thúc, phỏng chừng muộn một đêm mới có thể trở về.”
 
Lục Ngôn Thâm gật đầu: “Vậy chờ em trở về, để em xem.”
 
Quý Minh Noãn chớp mắt to, thì sao?
 
Lục Ngôn Thâm cố ý không cho cô xem? Anh muốn dụ cô?
 
Quý Minh Noãn làm bộ nghe không hiểu, nói: “Nghe xong bài hát ru ngủ của anh hình như cũng mệt rồi…… Em ngủ trước đây.”
 
Lục Ngôn Thâm thấp giọng hỏi: “Không phải em nói nhớ anh?”
 
Quý Minh Noãn: “……”
 
Anh có thể im miệng không? Tức thật, có ai vạch trần người khác như anh không?
 
Quý Minh Noãn muốn bấm nút cúp máy, Lục Ngôn Thâm lại nói: “Em nói em nhớ anh.”
 
Quý Minh Noãn bật thốt: “Sao…… Sao anh có thể như thế chứ?”
 
Chẳng lẽ em không biết xấu hổ hay gì mà nói nữa? Cô cần anh nhắc hả? Cô có mất trí nhớ đâu!
 
Hơn nữa, rõ ràng anh nói nhớ cô trước!
 
Lục Ngôn Thâm nói: “Anh nhớ em.”
 
Sau đó, anh dán điện thoại ở ngực, Quý Minh Noãn nhìn thấy giao diện biến thành màu đen, nhưng cùng lúc đó có tiếng tim đập rất nhỏ, Quý Minh Noãn đưa điện thoại vào lỗ tai, thịch thịch thịch……
 
Là tiếng tim Lục Ngôn Thâm đập.
 
“Đây là âm thanh khi nhớ em.”
 
“Em……” Đầu óc Quý Minh Noãn nổ tung, chợt trống rỗng.
 
Đêm nay cô không cần ngủ!
 
Lục Ngôn Thâm ngồi trên giường, lướt qua chiếc gối bên cạnh, nếu Quý Minh Noãn ở bên cạnh thì tốt rồi.
 
Quý Minh Noãn khẽ cắn môi, thấp giọng nói: “Em cũng nhớ anh……” Sau đó cô bấm tắt video.
 
Cô nhét đầu vào chăn, không muốn nghe gì nữa……
 
Ai không yêu người đàn ông như vậy chứ? Ai không nhớ anh?
 
Lục Ngôn Thâm nhìn video bị tắt, cười, gửi tin nhắn cho Quý Minh Noãn: “Chờ em về.”
 
*
 
Sáng hôm sau, Quý Minh Noãn thức sớm như thường, còn tưởng mình sẽ hưng phấn ngủ không được, sự thật chứng minh cô không bị ảnh hưởng, xem ra sức hấp dẫn của Tổng giám đốc Lục chưa đủ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Quý Minh Noãn nghĩ hai ngày nữa có thể về nhà, tràn đầy sức sống, đây là mùa cuối cùng, bọn trẻ dường như cũng biết sắp không được gặp đám anh chị nữa.
 
Tới buổi chiều bọn trẻ buồn bã, Bao Bao còn khóc.
 
Tô Dương trêu ghẹo: “Sau này em còn có thể gặp anh chị, đừng khóc.”
 
Chỉ là anh ấy càng nói con bé càng khóc……
 
Bao Bao bị Quý Minh Noãn ôm, tay nhỏ mũm mĩm ôm cổ cô, nói: “Mẹ nói tiết mục kết thúc, phải tạm biệt chị, có phải sau này không gặp được chị nữa không?”
 
Quý Minh Noãn dỗ con bé: “Chị có thể đi tìm em mà, chắc chắn sẽ thường xuyên sang bên đây để công tác, có thể thăm Bao Bao.”
 
Bao Bao nức nở: “Em không tin, muốn ngoắc ngón tay với chị, được chứ ạ?”
 
Trái tim Quý Minh Noãn sắp tan chảy, cô đưa ngón út, nghiêm túc ngoắc ngón tay với Bao Bao.
 
“Chị đồng ý với em.”
 
Người xem chương trình thấy Quý Minh Noãn và Bao Bao tương tác với nhau, cảm khái: 【 Quá ít, phát sóng trực tiếp như vậy, tôi có thể xem 100 tập nữa……】
 
【 Chỉ có 4 mùa thôi á? Đạo diễn ơi, xin phần 2! 】
 
【 Cuối cùng tôi vẫn không thể nhìn thấy vợ tôi trông trẻ nữa hả? Vợ ơi, nếu không chúng mình sinh một đứa để tự trông đi? 】
 
【 Đâu ra đấy? Đây là vợ tôi nha, chúng tôi tạm thời không tính có bảo bảo, Quý Thơm Thơm của chúng ta còn là bảo bảo đấy, cảm ơn 】
 
【 Bay ra ngoài cửa sổ đi hỡi mấy giấc mơ tào lao, đừng nhậu xỉn nữa, ăn nhiều đồ dinh dưỡng vô, vì bình luận của mấy người, đêm nay Quý Thơm Thơm ít nhất phải tôi nửa tiếng đấy 】
 
Lục Ngôn Thâm nhìn bình luận gọi cô là vợ trên màn hình, cảm thấy buồn cười.
 
Nằm mơ à?
 
*
 
Trước khi, tiết mục kết thúc mẹ của đám trẻ tới trước, bữa tiệc chúc mừng kết thúc sẽ được cử hành ở trung tâm tiệc của Thành phố Phổ.
 
Mẹ Bao Bao là Dương Yến Như tới sớm, nhìn thấy Bao Bao kéo Quý Minh Noãn không buông tay, tiến lên cười nói: “Quý tiểu thư, khoảng thời gian này thật cảm ơn cô.”
 
Quý Minh Noãn nhìn Dương Yến Như, cười nói: “Không cần khách sáo, Bao Bao cũng nghe lời, có lẽ biết sắp chia tay, nên có chút cảm xúc.”
 
Trẻ con vẫn đi theo mẹ, Bao Bao nhìn thấy Dương Yến Như, lập tức chạy như bay qua đó, bả cô ấy ôm một cái.
 
“Không sao, tôi tính dọn về Thành phố Yến, nếu có cơ hội, cô và Lục Chân Chân có thể tới tìm chúng tôi chơi.”
 
Quý Minh Noãn cười nói: “Chị cũng ở Thành phố Yến?”
 
Lục Chân Chân đi tới nói: “Chị Yến Như…… Đúng là chị?”
 
Lục Chân Chân không biết vì sao mùa này cũng đến đây xem náo nhiệt, vừa đến hiện trường, cũng không biết đang làm gì.
 
Dương Yến Như cười nhìn Lục Chân Chân, “Lục Chân Chân, lâu không gặp, em càng lớn càng xinh.”
 
“Hai người quen nhau?” Quý Minh Noãn hỏi.
 
Lục Chân Chân nói: “A, đây là chị của Dương Yến Đông, Dương Yến Đông là bạn học của anh trai, trước kia chúng em từng ở chung một khu.”
 
Dương Yến Như nhìn Quý Minh Noãn: “Lục Chân Chân, các em?”
 
Lục Chân Chân nghi ngờ nhìn Quý Minh Noãn, không biết có nên nói không……
 
Dương Yến Như cũng đã nhìn ra nghe nói tiểu công chúa Nhà họ Lục mở công ty quản lý.
 
Quý Minh Noãn dường như là nghệ sĩ của công ty cô ấy.
 
“Cô ấy là nghệ sĩ trong công ty em?”
 
Lục Chân Chân gật đầu, cũng không sai.
 
Dương Yến Như dời đề tài, hỏi: “Anh em khỏe không? Yến Đông nói từng đi với Brazil với anh của em.”
 
“Khỏe rồi, không có vấn đề gì cả.”
 
Dương Yến Như cười: “Thật là phúc lớn mạng lớn, không có gì thì tốt, đúng rồi, có phải anh em đã cưới vợ không? Sao không thông báo với mọi người một tiếng để uống rượu mừng?”
 
Lục Chân Chân: “……”
 
Cô ấy khó xử quá!
 
Vợ của anh trai ở ngay trước mắt!
 
Nhưng…… Cô ấy có thể nói không?
 
Quý Minh Noãn cũng không biết nên nói thế nào, vừa lúc đạo diễn dùng loa kêu mọi người, Quý Minh Noãn nói: “Em đi họp với đạo diễn trước, đêm nay gặp nhé.”
 
Quý Minh Noãn họp xong, Tiểu Khả giúp cô thu dọn hành lý, ngồi xe bỏ mẫu đi tới trung tâm thành phố.
 
Tiểu Khả nhìn định vị nhân viên gửi trong nhóm chat, bất ngờ nói: “Noãn Noãn ơi, khách sạn nhà em đấy.”
 
Lục Chân Chân đang sắp ngủ, nghe thấy Tiểu Khả nói như vậy: “Tốt quá, em đang muốn nghỉ ngơi một chút. Quá mệt……”
 
Quý Minh Noãn chưa kịp phản ứng những gì Tiểu Khả nói, chưa phải nhà cô đâu.
 
Tập đoàn Hằng Thịnh có không ít sản nghiệp ở Thành phố Phổ, lần này vừa vặn chọn khách sạn xa hoa nhất, xem ra hiệu ứng gameshow không tồi, bằng không tổ tiết mục cũng sẽ không hào phóng như vậy!
 
Cô nghe nói tiệc kết thúc, họ còn bao khách sạn một đêm, đúng là giàu có!
 
Dù sao thì khách sạn công ty Tổng giám đốc Lục rất đắt đỏ.
 
*
 
Xe đến khách sạn, trời vừa vặn vào đêm, Tiểu Khả giúp Quý Minh Noãn và Lục Chân Chân check in, mọi người tính lên phòng đổi quần áo lại đi dự tiệc.
 
Lục Chân Chân cà thẻ phòng, nói: “Em không đi tiệc kết thúc, hai chị đi đi, em không thoải mái.”
 
Quý Minh Noãn nhìn gương mặt trắng bệch của Lục Chân Chân, hỏi: “Em sao vậy? Không sao chứ?”
 
Lục Chân Chân xua tay, “Không sao cả, hai người chơi vui vẻ nhé.” Cô ấy nói xong thì đóng cửa lại.
 
Tiểu Khả và Quý Minh Noãn đẩy hành lý, tới cửa, Quý Minh Noãn thuần thục cà thẻ phòng.
 
Cô còn chưa kịp phản ứng, vào cửa đã nhìn thấy Lục Ngôn Thâm mặc tây trang, cho tay vào túi quần, đứng đưa lưng về phía cô, đang nhìn khung cảnh ngựa xe như nước ngoài cửa sổ.
 
Quý Minh Noãn:!!!
 
“Làm em sợ muốn chết!”
 
“Sao anh ở chỗ này?”
 
Lục Ngôn Thâm nghiêng người, chậm rãi đi tới Quý Minh Noãn.
 
Cô nhận ra bóng dáng Lục Ngôn Thâm, bằng không giật mình!
 
Trong phòng có người! Cái tên này!
 
Nhưng mỗi lần Quý Minh Noãn nhìn thấy Lục thị Ngôn Thâm mặc tây trang, luôn thầm than tên này ra dáng người, ai chịu được?
 
Tiểu Khả sợ ngây người, mỗi lần Tổng giám đốc Lục xuất hiện, luôn có thể làm cho người khác bất ngờ.
 
Anh còn chờ trong phòng, nhớ người ta cỡ nào chứ?
 
Một ngày không gặp như cách 3 thu? Chậc chậc chậc.
 
Tiểu Khả lặng lẽ buông hành lý, nhanh chóng chuồn đi.
 
Lục Ngôn Thâm đi đến trước mặt Quý Minh Noãn, rũ mắt nhìn cô, đôi mắt sáng ngời lại thâm thúy. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
“Ừm, vừa lúc lại Thành phố Phổ.”
 
Quý Minh Noãn rõ ràng cảm giác được sự xâm lược trên người đối phương, có chút khẩn trương.
 
Cô thấy Lục Ngôn Thâm kéo cà vạt, một tay ôm eo Quý Minh Noãn, một tay đỡ gáy cô, ấn cô lên tường, nhìn vào đôi mắt cô.
 
“Anh đột nhiên không muốn đợi nữa.”
 
Có quá nhiều người như hổ rình mồi em.
 
“Cái, cái gì?”
 
“Chừng nào em mới cho anh chính thức?”
 
“Chính thức?”
 
Lục Ngôn Thâm ôm cô, để cô ngồi lên chiếc ghế cao trong phòng để quần áo, hai bên có gương.
 
Quý Minh Noãn hơi ngẩng đầu nhìn anh, thấy mắt Lục Ngôn Thâm chứa đầy sự thâm tình.
 
Quý Minh Noãn cảm thấy cảm giác áp bách xưa nay chưa từng có, cảm giác Lục Ngôn Thâm vây quanh toàn bộ thế giới của cô.
 
Cô hít thở, ngửi vào mùi hương mát lạnh quen thuộc của anh.
 
Hơi thở hai người đan chéo nhau, Quý Minh Noãn có thể rõ ràng nghe thấy tiếng hít thở nặng nề của Lục Ngôn Thâm, gõ vào tim cô giống như tiếng tim đập hữu lực của anh.
 
Người đàn ông cười, “Thôi, không ép em.”
 
Chờ sự kiện kia hoàn toàn kết thúc rồi nói……
 
Sau đó anh nhẹ nhàng hôn cái trán trơn bóng của cô.
 
Sau đó anh đi xuống, lại hôn cô như gà con mổ thóc.
 
Quý Minh Noãn: “……”
 
Quý Minh Noãn cắn môi, thì ra bọn họ còn cần chuyển chính thức?
 
Hôn đã hôn! Ngủ đã ngủ!
 
Được thôi, Tổng giám đốc Lục thích theo đuổi, cô cứ để anh theo đuổi.
 
Sau này cô phải bảo anh mỗi ngày đánh đàn, đưa hoa tặng quà.
 
Còn nữa, dù anh đã được chuyển sang chính thức, nhất định phải giữ thân như ngọc ba tháng!
 
Để anh đói khát khó nhịn!
 
Quý Minh Noãn nghĩ nghĩ, cảm xúc tức giận lan tràn.
 
Cô nhìn người đàn ông đứng ở cửa không biết suy nghĩ gì.
 
“Lục Ngôn Thâm!” Quý Minh Noãn nhìn tây trang trên người anh, còn có…… Cà vạt.
 
“Ừm?” Lục Ngôn Thâm suy nghĩ cô lại không vui vẻ chỗ nào, lúc này Quý Minh Noãn tức giận nhìn chằm chằm anh, dường như giây tiếp theo sắp cho anh một cái tát.
 
Quý Minh Noãn nhón chân, kéo cà vạt anh đến trước mặt, thân thể dán vào nhau, cô chuẩn xác hôn anh.
 
Quý Minh Noãn dịu dàng hôn anh, anh cảm giác dòng điện chạy khắp người, cơ thể căng thẳng.
 
Cũng không biết qua bao lâu, Quý Minh Noãn buông anh ra, khuôn mặt ửng đỏ, cô nhìn anh, cười nói: “Anh hôn rất tệ! Chỉ dựa vào cái này, anh đã không có cơ hội chuyển sang chính thức!”
 
Lục Ngôn Thâm: “……?”
 
*
 
Liên tiếp mấy ngày, An Tư Nhã đều không nhận được tin nhắn của Quý Kiến Quân, thấp thỏm bất an.
 
Cô ta cảm thấy không đúng chỗ nào đó, hơn nữa mấy ngày nay Mục Hàn trốn tránh cô ta, không liên lạc với cô ta.
 
An Tư Nhã sắp hỏng mất rồi.
 
Đến hôm nay, cảnh sát đột nhiên gọi lại đây, An Tư Nhã cả kinh.
 
Sao…… Sao vậy?
 
Tiếng chuông vang lên thật lâu, An Tư Nhã bất an ấn nút nghe, “Alo?”
 
Bên kia nói: “Tiểu thư An Tư Nhã phải không? Nơi này là Cục cảnh sát XX, xin hỏi Quý Kiến Quân có phải người nhà cô không?”
 
An Tư Nhã hoảng hốt, “Không…… Tôi không quen ông ta!”
 
Quý Kiến Quân có phải điên rồi không? Không phải ông ta đã rời khỏi Thành phố Yến sao? Sao ông ta vào cục cảnh sát?
 
Bên kia nói: “Ông ta nói cô là con gái của ông ta, bây giờ muốn gặp cô.”
 
An Tư Nhã rối loạn, sao lại thế?
 
Vì sao Quý Kiến Quân bị giam giữ?
 
Cô ta nghĩ rằng nếu xuất hiện ở cục cảnh sát, nhất định rất nhiều người nhận ra cô ta.
 
Vậy chẳng phải rất nhanh mối quan hệ của bọn họ sẽ bị người khác biết? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Không được.
 
An Tư Nhã lại kiên định nói: “Tôi nói tôi không quen ông ta, sau này đừng gọi cho tôi nữa!”
 
An Tư Nhã cúp điện thoại, rất hoảng loạn, rốt cuộc vì sao Quý Kiến Quân bị bắt?
 
Mặc kệ, Quý Kiến Quân bị bắt cũng tốt, không ai đòi tiền cô ta.
 
Cô ta hiện tại chỉ cần Mục Hàn hồi tâm chuyển ý.
 
Cô ta nghĩ đến đây, thấy thất bại, Mục Hàn rõ ràng không tin lời cô ta nói, khẳng định sẽ nghĩ cách tra ra manh mối.
 
Nếu Mục Hàn tra được Quý Minh Noãn là huyết mạch của An thị, giấc mộng nhà giàu số một của cô ta sẽ tan nát.
 
Mục Hàn sẽ không kết hôn với cô ta.
 
Tất cả những chuyện này xảy ra là vì Quý Minh Noãn……
 
Nếu Quý Minh Noãn không ở Thành phố Yến thì tốt rồi, sẽ không ảnh hưởng đến bọn họ.
 
Rốt cuộc cô ta phải làm sao để có thể đuổi Quý Minh Noãn đi?
 
An Tư Nhã bỗng nhiên nghĩ tới một người.
 
Đó là người kiếp trước cùng đường, từng làm rất nhiều chuyện với cô ta.
 
Có lẽ……
 
Quý Minh Noãn không cần tồn tại!
 
Chỉ cần cô biến mất khỏi thế giới này, mọi thứ sẽ tốt hơn!
 
An Tư Nhã thở phào, dựa vào ký ức, gọi một dãy số vừa quen thuộc vừa xa lạ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui