Trương Tú Lan nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ của An Tư Nhã, chưa nói gì cả, cầm tờ báo cáo xét nghiệm ADN, nôn nóng rời biệt thự, thấp thỏm ngồi xe đi bệnh viện của Quý Minh Noãn.
Bà ấy nhìn tờ báo cáo vô số lần, từ khiếp sợ, không thể tin tưởng, đến bây giờ đau lòng, vô cùng dày vò.
Bà ấy nhớ tới Quý Minh Noãn bị đâm, hận không thể mọc một đôi cánh bay qua bệnh viện.
Bà ấy nghĩ đến cô con gái thất lạc hơn hai mươi năm, nhớ tới gương mặt An Tư Nhã mặt, đột nhiên cảm thấy xa lạ.
Trong khoảnh khắc đó, bà ấy không có cách nào đưa ra phán đoán, không biết nên làm thế nào cả.
Cuối cùng bà ấy chỉ có thể lựa chọn tạm thời trốn tránh, chờ mong đi bệnh viện.
*
An Tư Nhã nhìn Trương Tú Lan cuống quít rời nhà, tức khắc sửng sốt, “Mẹ làm gì thế? Sao đi gấp thế?” Cô ta dứt lời, ngồi cạnh Mục Hàn, cười hỏi: “Sao anh tới tìm em lúc này? Anh không bận gì ở công ty hả? Đúng rồi, em đã liên lạc nhà thiết kế Dior, muốn cô ấy thiết kế váy cưới cho chúng ta, anh thấy thế nào?”
Mục Hàn không nhắc đến kết hôn, nhưng An Tư Nhã vẫn làm theo ý cô ta, dù sao tạm thời không thể lăn lộn trong giới giải trí, nhàn rỗi nên lên kế hoạch cho hôn lễ.
An Tư Nhã nghe trợ lý của Mục Hàn nói anh ta biết Quý Minh Noãn bị thương, mấy ngày nay tặng hoa cho Quý Minh Noãn, An Tư Nhã không biết rốt cuộc anh ta muốn thế nào. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mục Hàn đứng lên, cười khẩy, nói: “Tôi không tới tìm cô, còn nữa, việc hôn lễ, cô tốt nhất không cần gấp như vậy.”
Anh ta vốn tưởng sẽ giáp mặt giằng co với Trương Tú Lan và An Tư Nhã, xem tình huống, Trương Tú Lan còn chưa tiếp thu sự thật này, anh ta cũng không nóng nảy.
Anh ta muốn xem rốt cuộc An Tư Nhã che giấu gì? Quý Minh Noãn có liên quan gì đến anh ta?
Mục Hàn khoảng thời gian này sắp điên rồi, nhìn thấy tin tức Quý Minh Noãn bị tập kích, hoài nghi có phải An Tư Nhã giở trò.
Vẻ mặt An Tư Nhã xanh mét, “Cái, cái gì? Anh có ý gì?”
Mục Hàn chẳng nói gì cả, cài cúc áo nhanh chóng đi đến cửa, An Tư Nhã nhìn bóng dáng của Mục Hàn, lại thấy bực bội!
Anh ta mẹ nó có ý gì?
An Tư Nhã giận dữ hét: “Mục Hàn, anh còn muốn lừa mình dối người tới khi nào? Quý Minh Noãn đã hạnh phúc bên Lục Ngôn Thâm, anh thấy còn cơ hội hả? Anh hết hy vọng đi! Quý Minh Noãn đã là người của Lục Ngôn Thâm, chỉ có em mới thiệt tình yêu anh.”
Mục Hàn đưa lưng về phía cô ta, đôi mắt đen như mực tức khắc hung ác, anh ta đi đến trước mặt An Tư Nhã, bóp chặt gương mặt cô ta, lạnh lùng nói: “Yêu ? Yêu gì của tôi? Yêu tiền của tôi?”
An Tư Nhã hoàn toàn nguội lạnh vì ánh mắt lạnh thấu xương của Mục Hàn, dáng vẻ này……
Đời trước cô ta từng nhìn thấy nó.
Mục Hàn nhìn An Tư Nhã sợ hãi, tiếp tục nói: “Trước khi tôi hoàn toàn tức giận, cô tốt nhất câm miệng cho tôi!”
Mục Hàn buông tay, An Tư Nhã ngã xuống mặt đất, hai mắt đẫm lệ nhìn anh ta rời đi.
Cô ta hừ lạnh, “Hiện tại họ sắp vứt bỏ mình rồi? Sao mọi người đều hướng về tiện nhân kia?”
An Tư Nhã cảm thấy mình đã mất Mục Hàn, không thể mất ô dù nhà họ An, tuy rằng Tập đoàn An thị có nguy cơ tài chính, chỉ cần xử lý tốt, cũng không phá sản.
Nếu nguy cơ này là mình giúp An Tại Hồng vượt qua, nói không chừng An Tại Hồng sẽ cho mình càng nhiều cổ phần.
*
Xe ngừng ở bãi đỗ xe bệnh viện, Trương Tú Lan thấp thỏm nói với chính mình nhất định bình tĩnh, nhất định phải làm rõ mọi chuyện trước mắt rồi nói.
Quý Minh Noãn có lẽ còn chưa biết thân thế thật sự của con bé, có thể chưa bao giờ nghi ngờ thân thế của chính mình. Trương Tú Lan nghĩ đến đây, đôi mắt đều ướt, mấy năm nay……
Con gái của bà ấy sống thảm cỡ nào chứ?!
Đau đớn lan tràn, sắc mặt bà ấy tái mét.
Không được, bà ấy phải bình tĩnh, nhưng càng tới gần phòng bệnh Quý Minh Noãn, tâm càng loạn, ngón tay nhịn không được run run.
Đây là con ruột của bà ấy!
Đây là cô con gái có liên quan huyết thống với bà ấy! Mà hơn hai mươi năm nay, cô con gái bảo bối của bà ấy phải sống trong hoàn cảnh khốn khổ như thế, ở trong căn phòng tồi tàn, gia đình đơn thân…… Còn nghèo đến mức không có tiền đi học.
Bà ấy nghĩ vậy, hô hấp cứng lại.
Bà ấy nhất định phải tìm ra kẻ đã ôm con gái của bà ấy đi để trút giận cho con gái của bà ấy!
Trương Tú Lan đi lên tầng trên cùng, bước chân càng ngày càng nặng, tim đập càng lúc càng nhanh, bà ấy muốn nhanh chóng gặp Quý Minh Noãn, đi tới cửa, lại sợ hãi nhìn thấy cô.
Bà ấy sợ mình nhìn thấy một cô gái tiều tụy, thật đau lòng.
Cửa phòng bệnh mở hé, Trương Tú Lan lo lắng nhìn xuyên qua khe hở, con gái bà ấy ở bên trong!
Bà ấy thấy Quý Minh Noãn an tĩnh ngồi ở trên giường đọc sách, ánh hoàng hôn vừa lúc xuyên qua cửa kính, chiếu rọi ánh vàng trên người cô.
Sườn mặt thật giống chồng bà ấy.
Rất giống An Tại Hồng……
Trương Tú Lan đột nhiên căng thẳng, sau đó đẩy cửa.
Quý Minh Noãn nghe tiếng, ngẩng đầu, thấy vẻ mặt lo lắng của Trương Tú Lan.
Cô đặt sách ở tủ đầu giường, đôi mắt sáng ngời, cô cười: “Dì tới rồi……”
Quý Minh Noãn vừa tiễn Quách Chấn Xuyên, Đường Tử Gia và Tô Dương, không có gì làm, nên xem sách, còn tưởng rằng Trương Tú Lan không tới, rốt cuộc cũng trễ rồi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Trương Tú Lan đứng tại chỗ, nhìn Quý Minh Noãn tươi cười, tim đập nhanh, mặt cũng căng thẳng, còn nắm chặt ngón tay, móng tay trắng bệch, bà ấy gần như dùng sức lực toàn thân để làm chính mình không kích động.
Bà ấy nói với mình nhất định phải bình tĩnh, nhìn gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ của Quý Minh Noãn, lời nói nghẹn ở cổ họng, nhưng cổ họng khô, bà ấy không thể nói câu nào, chớp mắt, nước mắt trượt xuống.
Con gái của mẹ, con gái bảo bối của mẹ.
Quý Minh Noãn vội vã xuống giường, “Dì…… Sao vậy? Sao dì khóc? Xảy ra chuyện gì ạ?”
Trương Tú Lan cắn môi, cố gắng cười, nhẹ nhàng nói: “Con…… Thương thế của con thế nào rồi? Còn đau không? Con nói cho mẹ biết có phải rất đau không?”
Trương Tú Lan nói xong lại nghẹn ngào, Quý Minh Noãn đỡ bà ấy ngồi xuống sô pha.
Trương Tú Lan nhìn chằm chằm Quý Minh Noãn với đôi mắt đẫm lệ.
“Con chịu khổ rồi.” Trương Tú Lan nói.
Quý Minh Noãn nhìn ánh mắt của bà ấy, nội tâm kinh ngạc, chẳng lẽ bà ấy đã biết?
Ai nói cho bà ấy biết?
Quý Minh Noãn không nghĩ tới Trương Tú Lan sẽ biết nhanh như vậy, chẳng lẽ Lục Ngôn Thâm nói cho bà ấy biết chuyện đó?
Không phải cô đã nói chờ sinh nhật của Trương Tú Lan mới công khai hả?
Quý Minh Noãn nắm chặt tay bà ấy: “Con không sao, không đụng trúng thì vết thương không đau, bác sĩ cũng nói vài ngày là có thể xuất viện rồi.”
Trương Tú Lan vẫn ngăn không được nước mắt, bị Quý Minh Noãn nắm tay, thật muốn ôm bảo bối của bà ấ, nhưng lại sợ đè trúng miệng vết thương, chỉ có thể nhìn cô, nhìn con gái bảo bối của bà ấy.
“Con chịu khổ rồi, bảo bối của mẹ.”
Trương Tú Lan dùng tay che mặt cô, lặp lại.
Quý Minh Noãn dùng tay không bị thương ôm vai Trương Tú Lan, đặt đầu lên vai bà ấy, “Con rất tốt, sống rất hạnh phúc.”
Trương Tú Lan sờ đầu cô, “Tiểu Noãn…… Mẹ…… Con……”
Quý Minh Noãn dùng sức nắm chặt bả vai bà ấy, “Con biết, con biết cả……”
Giờ này khắc này, Trương Tú Lan cảm thấy trời trong lành, thì ra cô biết, Trương Tú Lan nhìn mặt Quý Minh Noãn, một khắc cũng không dám dời đi, rất sợ giây tiếp theo cô biến mất.
“Con gái ngoan của mẹ, con gái ngoan của mẹ.” Trương Tú Lan lại ngăn không được kích động, Quý Minh Noãn vỗ lưng bà ấy, nói: “Con ở chỗ này.”
Quý Minh Noãn khó có thể mở miệng, có lẽ sự việc đột nhiên, cô không biết nên đối mặt người có huyết thống như thế nào, nhưng nội tâm ấm áp làm cô có cảm xúc phức tạp.
Trương Tú Lan chưa kịp bình phục tâm tình, tiếng gõ cửa vang lên, Quý Minh Hạo ở cửa nhìn xung quanh, nói: “Chị……”
Trương Tú Lan nhìn chàng trai xa lạ, sau đó sửng sốt, cũng quên khóc, nhẹ giọng nói: “Đây là……”
Quý Minh Noãn: “Cậu ấy là em trai con, Tiểu Hạo.”
Quý Minh Hạo hôn mê thời gian dài, hiện tại cần điều trị, biết Quý Minh Noãn bị tập kích nằm viện, ngẫu nhiên cũng chạy tới đây.
Quý Minh Hạo vào phòng bệnh, tự giới thiệu: “Chào dì, con tên Quý Minh Hạo.”
Trương Tú Lan đánh giá Quý Minh Hạo, thoáng nhìn, cũng có thể nhìn ra đứa nhỏ khá giống với Tư Nhã.
Chẳng lẽ……
Tiểu Noãn và Tư Nhã từ nhỏ đã bị tráo?
Trương Tú Lan đè nén nghi hoặc, sau đó cười: “Chào con.”
Trương Tú Lan thấy Quý Minh Hạo cũng mặc đồ bệnh nhân, nhớ tới Quý Minh Noãn có em trai gặp tai nạn, nghe đồn luôn hôn mê bất tỉnh, thì ra đã tỉnh lại?
Bà ấy nghĩ Quý Minh Noãn gánh áp lực gia đình nặng như vậy, sớm ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình và trả nợ, tức khắc chua xót. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Rốt cuộc bà ấy phải làm thế nào mới có thể đền bù con gái bà ấy?
Ba người ngồi nói chuyện vài câu, Trương Tú Lan cố ý vô tình hỏi chuyện Quý Minh Noãn khi còn nhỏ, Quý Minh Hạo rất vui lòng chia sẻ.
Trương Tú Lan nghe xong, nhịn không được đỏ hốc mắt, nắm chặt tay Quý Minh Noãn mới có thể an ủi bà ấy.
Trương Tú Lan nghe Quý Minh Hạo nói chuyện, càng cảm thấy áy náy với Quý Minh Noãn, nếu năm đó để tâm nhiều hơn, cũng không đến mức để con ruột lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy.
Bà ấy đã bị cái gì che mắt?
Bà ấy nghĩ từ nhỏ Tư Nhã đã không hòa thuận với vợ chồng bọn họ.
Nhưng bọn họ chưa từng nghi cô ta không phải con ruột, rốt cuộc khi đó điều kiện trong nhà không tồi, sinh đẻ cũng ở phòng đơn, An Tại Hồng lúc nào cũng ở bệnh viện trong lúc bà ấy sinh An Tư Nhã.
Rốt cuộc hai đứa trẻ bị tráo từ khi nào?
Trương Tú Lan đột nhiên nhớ tới tài xế họ Quý, chẳng lẽ thật là ông ta?
Trương Tú Lan chưa kịp hỏi chuyện, bóng dáng cao lớn đột nhiên xuất hiện, bởi vì đứng ngược sáng, Trương Tú Lan nhất thời không nhận ra người nọ là ai.
Quý Minh Hạo thật ra phản ứng nhanh nhẹn, nhìn thấy người tới, chào hỏi: “Anh rể.”
Quý Minh Noãn ngẫu nhiên muốn đi nơi khác, ngày thường Lục Ngôn Thâm cũng lại đây thăm anh ấy, cho nên Quý Minh Hạo có ấn tượng khá tốt với anh, cũng cảm thấy vui vì chị gái, nhìn ra Lục Ngôn Thâm là người rất có trách nhiệm.
Lục Ngôn Thâm: “Tiểu Hạo cũng ở đây.”
Lục Ngôn Thâm nhìn Trương Tú Lan và Quý Minh Noãn ngồi gần nhau, nhíu mày, không nhanh không chậm đi tới chỗ bọn họ.
Anh rể?
Trương Tú Lan ngây ngẩn, Tiểu Noãn đã kết hôn?
Trương Tú Lan nhìn Lục Ngôn Thâm mặc vest màu đen, dáng người cao ráo, ngũ quan tuấn tú lạnh nhạt làm cho người ta có cảm giác áp bách, mày kiếm đen nhánh, mắt đen trong suốt như hồ nước, mũi cao thẳng làm người ta khó quên.
Người này không phải là chủ nhà của Hằng Thịnh, Lục Ngôn Thâm?
Lúc này Trương Tú Lan mới bừng tỉnh, bệnh viện này là bệnh viện tư nhân, viện phí cao dọa người, lẽ ra Tiểu Noãn không có cách trả viện phí cao vậy, chẳng lẽ là Lục Ngôn Thâm?
Lục Ngôn Thâm đặt bữa tối của Quý Minh Noãn trên bàn trà, lễ phép nói: “Chào dì, An phu nhân.”
Trương Tú Lan đứng lên, nhẹ giọng nói: “Chào cậu, cậu là cháu trai của Lục lão tiên sinh?”
Lục Ngôn Thâm lễ phép gật đầu: “Đúng vậy.”
Tuy rằng Trương Tú Lan và Lục Ngôn Thâm không quen thân, nhưng từng gặp vài lần trong tình huống kinh doanh, không ít nghe lời đồn về Lục Ngôn Thâm.
Người trong thương giới đánh giá anh rất cao, nhưng…… Lục Ngôn Thâm gặp tai nạn hôn mê, vậy Tiểu Noãn kết hôn với cậu ấy từ khi nào?
Nhưng điều này không quan trọng, chỉ cần Lục Ngôn Thâm tốt với Tiểu Noãn là được.
Trương Tú Lan gật đầu: “Thế hệ sau giỏi hơn thế hệ trước.”
Lục Ngôn Thâm nhìn đôi mắt sưng đỏ của Trương Tú Lan, lại nhìn hai người nắm chặt tay, hiểu ra gì đó. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Lục Ngôn Thâm: “Đói bụng chưa?”
Quý Minh Noãn nói: “Chưa đói, sao anh lại đây sớm vậy?”
Dựa theo tính tình của tên cuồng làm việc Lục Ngôn Thâm, cô còn tưởng đêm nay 12 giờ mới có thể gặp anh.
Lục Ngôn Thâm nhàn nhạt nói: “Sợ em đói.”
Trong khoảng thời gian này anh luôn điều tra chuyện của Quý Minh Noãn, hôm nay, cảnh sát nói em trai của tên tập kích cô từng nhận một số tiền lớn của người khác ở vũ trường.
Việc này chứng minh sự việc lần này không phải ngẫu nhiên, mà có người có ý định mua chuộc hung thủ để sát hại người khác.
Anh tạm thời không muốn thân thế của Quý Minh Noãn bị đưa ra ánh sáng, tránh rút dây động rừng.
Hôm nay Trương Tú Lan biết Thân thế của Quý Minh Noãn, rất có thể sẽ đảo loạn kế hoạch của anh.
Thật ra, anh không tin tưởng người nhà họ An.
Dù sao An Tư Nhã là con gái bọn họ nuôi hai mươi mấy năm, không có huyết thống cũng có cảm tình.
Nếu anh không có chứng cứ chứng minh An Tư Nhã làm vậy, Trương Tú Lan và An Tại Hồng rất có khả năng bao che cho An Tư Nhã.
Nhưng nếu Trương Tú Lan đã biết chuyện này, vậy anh sẽ để bà ấy biết mọi chuyện đã xảy ra.
Về chuyện bà ấy lựa chọn như thế nào ,đó là chuyện của bà ấy.
Ai thương tổn Quý Minh Noãn, vậy anh cũng sẽ bắt đối phương trả giá.
Quý Minh Noãn lẩm bẩm: “Anh bảo người khác một ngày chuẩn bị cho em năm sáu bữa, sao có thể nói được chứ, bây giờ còn no này!”
Sau khi cô xuất viện, phải giảm béo……Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.