“Miễn phí nếm thử, không ngon không trả tiền?”
“Thứ gì vậy, người này cũng quá mức tự tin đi, thật sự tự tin món này ngon như vậy sao?”
“Bánh kẹp thịt, chưa nghe bao giờ, là đồ ăn có thịt sao?”
“Chao ôi, đi qua nếm thử sẽ biết.
”
Rất nhiều lão thái thái và phụ nhân cầm theo rổ chuẩn bị đi mua đồ ăn đều có chút ý nghĩ muốn tới nhận của hời, nghĩ dù sao nếm thử cũng không cần tiền, là miễn phí.
Vậy đi lên nếm một ngụm xem đồ ăn này có hương vị như thế nào rồi đi mua đồ ăn cũng không muộn.
Cho nên chỉ một lát sau, có rất nhiều người đứng trước quầy hàng của Thẩm Nguyệt Dao.
“Cô nương, thứ này của ngươi chính là bánh kẹp thịt?”
“Thật sự được nếm thử miễn phí sao.
”
Thẩm Nguyệt Dao đưa phần nếm thử miễn phí gói trong giấy dầu cho mọi người, bảo mọi người nếm thử.
“Đúng là thật sự rất ngon.
”
“Đây là thịt sao, ta chưa bao giờ ăn qua thịt nào ngon như vậy, hương vị này thật sự quá ngon, thành tây có bán tương thịt, cái kia giá rất đắt, một cân hơn ba mươi văn tiền, theo ta thì hương vị không ngon bằng cái này của ngươi.
”
“Thật sự rất ngon, nhiều thịt như vậy, lượng rất nhiều, cô nương, thật sự năm văn tiền một cái sao?”
Thẩm Nguyệt Dao cười nói: “Đúng vậy, năm văn tiền một cái, ta làm không nhiều lắm, tới trước thì được, còn nóng hổi đó.
”
Một phụ nhân vừa nếm thử cảm thấy ăn ngon nói: “Cho ta một cái đi, đây là năm văn tiền.
”
“Cô nương, ta lấy hai cái, chắc chắn trượng phu nhà ta sẽ rất thích.
”
“Ngày thường con của ta cũng khá kén ăn, khẳng định thằng bé sẽ thích ăn bánh bao kẹp thịt này, ta mua hai cái.
”
Thẩm Nguyệt Dao cười nói: “Thím, bánh kẹp thịt cho ngài, ngài cầm đi.
Vị tỷ tỷ này, hai cái bánh kẹp thịt của ngươi…”
Thẩm Nguyệt Dao vừa cười vừa nói chuyện với mọi người, giọng nói dễ nghe, nói chuyện cũng ngọt, mọi người nói chuyện với nàng, nhìn nụ cười trên khóe miệng của nàng thì tâm trạng cũng sẽ rất tốt.
Thật ra mua đồ vật, mọi người cũng là muốn có tâm trạng tốt.
Nếu tâm trạng không tốt, cho dù đồ vật tốt thế nào thì mọi người cũng không muốn mua.
Đặc biệt là Thẩm Nguyệt Dao tươi cười vô cùng chân thành.
Nghe cái rổ nhỏ vang lên tiếng tiền đồng va chạm nhau, tâm trạng của Thẩm Nguyệt Dao cũng trở nên kích động.
Nói thật, nếu ở thế giới kia thì chút tiền đồng này nàng hoàn toàn không để vào mắt.
Nhưng đi vào nơi này thì không giống như vậy, với điều kiện kia của Tô gia, nàng cần phải kiếm tiền, chút tiền đồng này cũng là tiền đó.
Hơn nữa đây chính là xô vàng đầu tiên nàng kiếm được ở chỗ này, nói không kích động chính là giả.
Trước khi tới, thật ra nàng cũng có chút thấp thỏm, lo lắng không có người mua, cũng lo lắng mức độ chi tiêu của người trấn trên không cao.
Nhưng nàng cảm thấy trấn này ở gần bến tàu, là một cái trấn lớn.
Ở trấn trên cũng có không ít người có điều kiện tốt, mua chút đồ ăn vẫn là có thể bỏ được.
Một cái bánh năm văn tiền, vỏ bánh được làm từ bột mì, thịt bên trong ăn ngon lại còn nhiều, đúng là rất hấp dẫn người khác.
Nếu bỏ tiền mua thịt chân heo thì đương nhiên Thẩm Nguyệt Dao sẽ không bỏ nhiều thịt vào bánh kẹp thịt năm văn tiền một cái như vậy.
Nhưng lòng heo kho thì nàng có thể bỏ nhiều.
Có thể khống chế được phí tổn.
Hơn nữa lòng heo được cắt rất nhỏ, mọi người cũng không biết thật ra đây là lòng heo kho.
Nhưng hương vị không lừa được mọi người, hương vị chắc chắn rất ngon.
Có một xô vàng đầu tiên này, Thẩm Nguyệt Dao lại bày quán làm buôn bán thì trong lòng cũng hiểu rõ.