nhóm dịch: bánh baoTrương Lỗi đỡ Tô Mạn dậy, cầm nước súc miệng cho cô, giúp cô lau mặt với tay, động tác nhẹ nhàng tỉ mỉ, sau đó múc một chén cháo cho cô, nhiệt độ vừa phải, có thể nói vô cùng tỉ mỉ.
“Cám ơn.
” Tô Mạn uống một ngụm cháo, cười khẽ nói: “Lại tự mình xuống bếp? Anh chăm sóc tôi và ba đã đủ mệt mỏi, những thứ này giao cho bà Ngô là được, mấy ngày trước hình như là thi cuối kỳ của Tú Tú nhỉ, cứ mải lo lắng chuyện của ba, không biết thành tích con bé sao?”Cô cẩn thận tìm kiếm trí nhớ, cố gắng dựa theo giọng điệu nguyên chủ nói chuyện, để tránh bị Trương Lỗi phát hiện sơ hở.
“Vợ chồng cơ mà, nói cái gì cảm ơn chứ, chỉ cần em uống nhiều một chút thì cái gì cũng đáng, Tú Tú thì không cần quan tâm, thành tích của con bé luôn rất tốt.
” Nói xong, Trương Lỗi giơ tay lên giúp Tô Mạn vén mái tóc rơi xuống phía sau tai, cảm nhận được thân thể cô hơi cứng đờ, trong lòng cười.
Tô Mạn thật sự cứng đờ tại chỗ rồi, lỗ tai vẫn là nơi mẫn cảm nhất của cô, vừa rồi cô thiếu chút nữa hất tay anh ta ra, phải mau chóng ly hôn, bằng không về sau còn phải cùng giường chung gối, nghĩ vậy thôi đã thấy đáng sợ lắm rồi.
Ngày hôm sau, Tô Kiến Minh từ phòng bệnh nặng chuyển đến phòng bệnh bình thường, có nghĩa là đã thoát khỏi nguy hiểm.
“Tạm thời đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, cơ mà người nhà vẫn phải chú ý nhiều hơn, hơn nữa đừng lơ là.
” Các chuyên gia giải thích rất nhiều điều cần lưu ý, sau đấy những người khác cũng ra khỏi phòng.
“Anh nghe nói cha tôi tỉnh rồi? Mọi chuyện thế nào?”Trương Lỗi đầu đầy mồ hôi chạy tới.
“Bác sĩ nói không có nguy hiểm đến tính mạng, cơ mà còn cần quan sát, anh cũng vậy, một đường chạy xe tới đây đúng không? Có gấp gáp đến đâu cũng phải chú ý an toàn.
”Tô Mạn giả vờ nhỏ giọng oán giận một câu, trong lòng buồn bực, cô cũng không biết mình có thiên tài diễn xuất như vậy.
Trương Lỗi ngượng ngùng cười cười, “Anh sốt ruột đấy mà, ba không có việc gì là tốt rồi.
”Ba Tô tuy rằng tỉnh, nhưng không quá tỉnh táo cho lắm, cũng không nói được, Tô Mạn cùng Trương Lỗi ở bên cạnh nhỏ giọng nói vài câu, cẩn thận rời khỏi phòng bệnh.
“Sức khỏe tôi đã không sao rồi, tôi ở lại chỗ này chăm sóc ba là được, công ty trong nhà một đống chuyện lớn, anh đi xử lý việc của mình đi.
” Tô Mạn không quá vui vẻ khi ở cùng Trương Lỗi.
“Vậy sao được, sức khỏe em cũng mới chuyển biến tốt đẹp, phải nghỉ ngơi nhiều hơn.
” Trương Lỗi không đồng ý nhìn Tô Mạn.
Phòng vip có y tá và hộ lý độc quyền, trên thực tế, người nhà không cần quá cực nhọc gì cả.
Lại nói tiếp cô đến thế giới này đã hai ba ngày, còn chưa rời khỏi bệnh viện, phòng bệnh cô ở là phòng VIP, tắm rửa ăn uống khá tốt, nhưng dù ssao cũng không bằng trong nhà.
“Như vậy đi, tôi trở về tắm rửa một chút, thay quần áo lại đến, thuận tiện ghé thăm hai đứa nhỏ.
”“Được, để chú Lưu đưa em về.
”.