Xuyên Thư 70 Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật


“Cô Trường Nguyệt nói ạ, cô Trường Nguyệt nói thím tư cho cô uống sữa bột, nói là sữa vừa ngon vừa ngọt nữa.


Tiếc là cô bé chưa từng uống sữa bột bao giờ nên không biết sữa bột có mùi vị thế nào.

Cố Ngọc cũng nói: “Cô Trường Nguyệt còn nói hôm qua nhà cô ăn bánh bao xá xíu ạ.


Nghe vậy, mọi người đều hiểu ra.

Chị ba nói thầm: “Em tư cũng thật là, không biết tiết kiệm gì cả, toàn mua đồ ăn, làm như mình còn nhỏ lắm ấy.


Chỉ biết ăn thôi.

Chị cả nói: “Hôm qua Thanh Lê lên huyện, chắc là mua trên huyện đấy!”
Chị ba: “Bánh bao xá xíu chỉ có mấy nhà hàng quốc doanh mới có, tự mua thịt về làm chẳng tốt hơn à?”
Trên bàn cơm, người này một câu người kia một tiếng, chỉ có chị hai không nói gì.

Họ nói mặc họ, chị ta chỉ lo ăn mà thôi, chị hai còn ra sức gắp thức ăn cho chồng với con của mình.

Cuối cùng, bác gái gõ bát: “Đừng có làm rộn lên nữa, mau ăn cơm đi.



Không thấy nhà thằng hai ăn hết thức ăn rồi à!
Buổi chiều tỉnh dậy, Từ Thanh Lê bèn dẫn bé con Cố Trường Nguyệt đến nhà bác cả.

Trước lúc ngủ cô mới nhớ, cô còn phải muối thêm một thứ nữa.

Đó chính là trứng muối.

Trong không gian có năm thùng trứng vịt muối, phải tìm cơ hội nào đó lấy nó ra ăn mới được, nên cô muốn tự muối một ít trứng, sau này vừa ăn vừa lén nhét trứng trong không gian vào.

Vậy thì thần không biết, quỷ không hay rồi.

Nhưng nhà bọn họ không nuôi vịt, nên không có trứng vịt, phải nhờ bác gái góp nhặt giúp mới được.

Từ Thanh Lê nói chuyện này với bác gái, bác gái kinh ngạc hỏi: “Cái gì cơ, cháu còn muốn muối trứng vịt á?”
Từ Thanh Lê gật đầu: “Vâng ạ.


“Bác nghe Ngọc Ngọc với Đình Đình nói cháu cho Trường Sâm với Trường Nguyệt uống sữa bột, lại còn về sau mỗi ngày một ly?”
Bác gái hỏi, Từ Thanh Lê bèn đáp: “Đúng là cháu định làm như thế, nếu không mua được sữa tươi thì uống sữa bột ạ.



Bác gái lắc đầu: “Thế này phải tiêu hết bao nhiêu tiền chứ.


Từ Thanh Lê giơ tay nhún vai: “Đành chịu thôi ạ, bác nhìn hai đứa bé gầy tới mức nào kìa, Trường Sâm tạm thời không nói tới, bác nhìn Trường Nguyệt đi, tóc khô vàng như thế là do thiếu dinh dưỡng lâu ngày mà thành đấy.


“Thiếu dinh dưỡng thì không lớn nổi.


Bác gái nghe xong thì nói: “Tào lao, thời buổi này con cái nhà ai mà không như thế, Trường Sâm Trường Nguyệt vẫn còn tốt lắm, có cháu cho ăn ngon suốt còn gì.


Bác gái nói cũng đúng, bây giờ nhà nào cũng như thế, nhưng nhà bọn họ không phải gia đình bình thường, có bug siêu to khổng lồ như cô, đương nhiên phải để các nhân vật phản diện sống tốt hơn một chút rồi.

Hai người lại nói thêm vài câu, ý của bác gái chính là đối xử tốt với mấy đứa nhỏ tuy không sai, nhưng vẫn phải tiết kiệm một chút, Từ Thanh Lê chỉ nghe tai này ra tai kia.

“Được rồi, cháu nói đi, cháu cần bao nhiêu trứng?”
Bác gái hỏi.

Từ Thanh Lê ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “100 ạ!”
“Cần nhiều như thế ư?”
“Nhiều ạ? Không gom được nhiều như thế thì 50 cũng được ạ.


Bác gái xua tay: “Không phải thế, để bác đi gom hộ cháu xem sao.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận