Xuyên Thư 70 Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật


“Oẹ~”
Lúc này, cô gái vẫn luôn im lặng nghe bọn họ nói chuyện ở bên cạnh đột nhiên nôn khan một tiếng.

Thím Quế Hoa và Từ Thanh Lê đều quay sang nhìn cô ấy.

Cô gái kia tên Tiểu Linh, cô ấy xua tay nói: “Cháu không sao ạ, bụng dạ hơi khó chịu chút thôi, có thể là vì sáng nay cháu nhịn đói không ăn gì.


Mùa đông, mẹ chồng của cô nói không cần ăn sớm như thế làm gì.

7 giờ mới đi làm, 8 9 giờ ăn cái gì lót dạ là được.

Hôm nay cô phải lên huyện nên không ăn sáng.

Thím Quế Hoa lại là người từng trải, cảm thấy chuyện này hơi bất thường nên hỏi một câu: “Tiểu Linh, không phải cháu có đấy chứ?”
“Hả?”
Gương mặt ẩn dưới khăn quàng cổ của Tiểu Linh đỏ lên.

Từ Thanh Lê cũng nghĩ tới chuyện này, bèn nói: “Tôi từng học y 4 năm, cô giơ tay ra đi, để tôi bắt mạch thử xem.


Cô nói xong, thím Quế Hoa ở bên cạnh cũng phải kinh ngạc.

Lưu Tiểu Linh gật đầu, vươn tay ra.


Từ Thanh Lê bắt mạch, lúc thu tay lại, thím Quế Hoa và Lưu Tiểu Linh đồng loạt nhìn về phía cô.

“Cô có thai rồi.


Từ Thanh Lê nói.

“Thật ư?”
Lưu Tiểu Linh kích động.

Từ Thanh Lê gật đầu xác nhận: “Thật, về nhà cô có thể đi tìm bác sĩ Lương bắt mạch lại.


Bác sĩ Lương là thầy lang ở đại đội Thanh Sơn này.

Bình thường sẽ khám các bệnh vặt như đau đầu nhức óc, hoặc ai đó mang thai.

Nhưng bình thường phụ nữ mang thai không cần khám cũng có thể tự cảm nhận được.

“Chà, Thanh Lê cháu giỏi quá!”
“Không ngờ cháu còn biết cái này đấy!”
Vương Quế Hoa vô cùng kinh ngạc, còn tưởng là Từ Thanh Lê chỉ là một thanh niên trí thức xuống nông thôn bình thường mà thôi, không ngờ người ta còn biết y thuật nữa.

Nhưng nếu làm bác sĩ thì sao lại xuống nông thôn chứ, không nên như thế mới phải!
Vương Quế Hoa cũng là người thẳng tính, có gì thì hỏi ngay.


Từ Thanh Lê bèn nói: “Cháu bị mẹ kế hãm hại ạ, vốn dĩ cháu sắp thi vào bệnh viện rồi.


“Con mụ kia xấu xa thật, chỗ này là cha cháu gửi tới à?”
Từ Thanh Lê lắc đầu: “Người ta hay nói có mẹ kế thì cha ruột cũng thành cha dượng, mấy thứ này là sư phụ và sư nương gửi cho cháu.


“Chỗ lần trước cũng thế.


Ánh mắt của thím Quế Hoa nhìn cô chan chứa yêu thương.

“Tội nghiệp quá, vậy nhà cháu không còn thân thích gì khác à? Ví dụ như cậu mợ chẳng hạn?”
Cậu mợ?
Có một người, nguyên chủ có một người cậu, nhưng không ở trong nước, trước kia đã xuất ngoại rồi!
Nhà ngoại của nguyên chủ là một gia tộc chuyên về âm nhạc, cộng thêm có ít tiền, xem như nhà tư bản ở thời đại này, nên cũng là đối tượng bị đấu tố.

Nhưng may mà ông bà ngoại qua đời sớm, không gặp phải thời điểm kia nên không phải chịu khổ gì.

Cậu của cô cũng là người thông minh, vừa nhận được tin tức thì đã gom hết toàn bộ tài sản trong nhà rồi xuất ngoại.

Mà mẹ của nguyên chủ lại lấy chồng xa, nên cũng thoát được.

“Có ạ, nhưng cậu của cháu ở Hải thị, đã lâu lắm rồi không liên hệ với nhau.


Từ Thanh Lê nói xong, trên mặt đầy vẻ cô đơn.

Còn thím Quế Hoa nghe xong lại tự động bổ não.

Cậu cưới vợ, mợ lại không muốn chăm sóc cô cháu gái mồ côi này nên mới cắt đứt liên lạc.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận