Xuyên Thư Ăn Mật

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 88

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://.facebook.com/x2Qing/

https://.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cơm nước xong Tiếu Dao liền lại về phòng nằm, Chu Hải Quyền tiến vào, hỏi: "Chân em thế nào?"

"Khá hơn nhiều, không đau lắm."

Chu Hải Quyền "Ân" một tiếng, liền ngồi xuống tại mép giường. Tiếu Dao hỏi: "Mệt không?"

"Có chút." Anh ngày hôm qua cũng không ngủ ngon.

"Vậy anh ngủ một hồi đi." Tiếu Dao nói liền muốn xuống giường. Chu Hải Quyền ngăn cậu lại hỏi: "Em muốn đi đâu?"


"Tôi buổi sáng ngủ đủ rồi, anh ngủ đi, tôi đi ra ngoài giúp Sở đại gia bọn họ phơi bắp."

Chu Hải Quyền lại bắt được tay cậu nhìn nhìn: "Trầy da, còn làm việc?"

"Một chút vết thương nhỏ, tôi có thể dùng một tay khác." Tiếu Dao nói.

Cậu nói xong đã đi xuống giường, đi ra ngoài, kết quả Sở đại gia đã đi ngủ trưa rồi, chỉ có Trịnh đại gia ở chỗ sát cái bàn, thấy cậu ra tới, liền nói: "Bên ngoài lạnh, ngồi trên giường đi thôi."

"Cháu ngủ không được, cảm thấy có hơi nhàm chán, ra giúp mọi người chút việc." Cậu nói liền ngồi xuống ở bên cạnh sọt rổ, cầm bắp lên. Trịnh đại gia hỏi: "Tiểu Chu ngủ rồi?"

Tiếu Dao gật gật đầu, Trịnh đại gia liền nói: "Ông thấy nó hai mắt tơ máu đỏ, sao cứ như hôm qua ngủ không ngon?"

Tiếu Dao cười cười, nói: "Cháu ngủ ngon, vừa ngủ là đến bình minh, không rõ ràng lắm anh ấy."

Trịnh đại gia cười cười, đem giẻ lau đặt ở một góc bàn, liền kéo một băng ghế ngồi xuống ở trước mặt cậu, cười ha hả mà thấp giọng nói: "Hai người các cháu có phải nháo mâu thuẫn hay không, cãi nhau?"

"Không có." Tiếu Dao cảm thấy Trịnh đại gia ánh mắt cũng thật tốt quá, hơi có chút xấu hổ, nói, "Cháu cùng Chu tổng có cái gì cần cãi."

"Vậy cháu cảm thấy nó người này thế nào?"

"Khá tốt." Tiếu Dao rũ đầu, bắp một hạt một hạt rụng xuống, nói xong câu đó cậu bỗng nhiên liền hơi có chút quẫn bách mà cười, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Trịnh đại gia. Trịnh đại gia nghĩ thầm, trách không được Tiểu Chu thích cậu, bộ dáng là đẹp, cười rộ lên hòa tan tim người.

"Ông cũng không phải được chỗ tốt nào của nó mới nói chuyện cho nó," Trịnh đại gia nói, "Tiểu Chu người này là thật không tồi, có tiền như vậy, còn có thể khiêm tốn như vậy, có lễ phép, phẩm tính cũng tốt. Tương lai cũng không biết là ai có phúc khí, có thể cùng nó ở bên nhau."


Tiếu Dao cười nói: "Khẳng định là thanh mai trúc mã của anh ấy Triệu gia tiểu thư a, không có ai so với bọn họ càng xứng đôi."

Trịnh đại gia quả nhiên có chút giật mình: "Triệu gia tiểu thư, lại là ai?"

Tiếu Dao liền nói với ông tình huống cơ bản của Triệu Lê Hoa: "Người cháu đã gặp, lớn lên đặc biệt xinh đẹp, cũng đặc biệt có khí chất, cùng Chu tổng cũng là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, quan hệ hai nhà cũng rất tốt. Trịnh đại gia, ông là không biết bọn họ tập đoàn tài chính thế gia này đó, hôn nhân rất chú ý, Chu tổng tương lai khẳng định muốn tìm một thiên kim nhà giàu môn đăng hộ đối, ngài cũng đừng thay anh ấy nhọc lòng. Hơn nữa, ngài cũng nói anh ấy tốt, vậy người ngoài chẳng lẽ không cảm thấy anh ấy tốt? Thích anh ấy cả trai lẫn gái đều nhiều đi, ngay nghệ thuật đoàn chúng cháu còn có cô gái xinh đẹp có ý tứ với anh ấy đó."

Trịnh đại gia trầm mặc một hồi, đại khái ông cũng không biết mấy cái này, nhất thời có chút giật mình, qua một hồi liền lại cười, nói: "Người khác thích nó, sợ là tương tư đơn phương đi, quan trọng vẫn là phải xem nó thích ai."

Tiếu Dao trong lòng bang bang thẳng nhảy, cậu càng ngày càng cảm thấy Trịnh đại gia là biết cái gì đó, sẽ không phải ông Chu Hải Quyền nói qua những việc này đi. Bất quá cùng một người có thể làm ông nội mình đi nói loại sự tình này, cậu thật là có chút đỏ mặt.

Cậu liền cảm thấy rất xấu hổ, nghĩ nghĩ, liền nói thẳng: "Ngài sẽ không cho rằng cháu cùng Chu tổng...... Cháu không thích nam nhân, Chu tổng hẳn là cũng không thích đi, ha ha ha ha ha ha."

Xấu hổ mà cười vài tiếng như vậy, nhưng thật ra khiến Trịnh đại gia rất giật mình, ông đã nói mà, ông cảm thấy Tiểu Chu loại nhân phẩm tướng mạo này, thật muốn truy người nào, đại khái không có không truy được, ông còn tưởng rằng trong đó có cái gì ông không biết, nguyên lai là Tiểu Tiếu không thích nam nhân.

Việc này thật đúng là xấu hổ, Trịnh đại gia ngượng ngùng cười hai tiếng, nói: "Không thể nào, ông cũng là tùy tiện nói nói, tuổi cháu cũng không lớn đi, đã có người mình yêu thích rồi?"

Tiếu Dao nói không tỉ mỉ mà "Ân" một tiếng, Trịnh đại gia đại khái phát hiện cậu có chút ngượng ngùng, liền cười, không lại tiếp tục hỏi nữa.

Tiếu Dao thở ra một hơi, cúi đầu chuyên tâm lột bắp, lột một hồi, bỗng nhiên nghe thấy Trịnh đại gia ngáp mấy cái, ngẩng đầu nhìn Trịnh đại gia thế nhưng đã buồn ngủ. Cậu lại đột nhiên ý thức được cậu là khách nhân lại lưu lại nơi này lột bắp, Trịnh đại gia buồn ngủ cũng ngượng ngùng đi ngủ, cho nên mới lưu lại bồi mình.

Vì thế cậu lột xong trái bắp trong tay kia liền đứng lên, nói: "Quá lạnh, cháu vẫn là ngồi trên giường đi thôi."


Trịnh đại gia cười nói: "Ông đã sớm nói với cháu, người thành phố các cháu, không chịu lạnh lẽo trong núi, chạy nhanh đi nằm đi. Ông cũng trở về nằm một hồi."

Tiếu Dao liền về trong phòng đông gian, im ắng đóng cửa lại, quay đầu lại nhìn, Chu Hải Quyền đã ngủ say, anh cũng không có cởi quần áo, chăn cũng chỉ là che hơn phân nửa thân thể, hai đùi lộ ở bên ngoài, một chân còn từ mép giường rũ xuống, ngủ như vậy, thật sự sẽ không cảm lạnh sao?

Tiếu Dao liền im ắng mà ngồi vào mép giường, duỗi tay muốn giúp anh kéo chăn, lại phát hiện chăn bị Chu Hải Quyền ngăn chặn, cậu hơi chút dùng sức kéo một chút, không thể động được.

Cậu lại nhìn về phía mặt Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền ngủ đặc biệt an tĩnh, liền hô hấp cũng rất nhẹ, đại khái là hai ngày không cạo râu, cằm toát ra màu xanh lơ hồ tra, cả người thoạt nhìn thành thục hơn, góc cạnh rõ ràng trên mặt, đẹp nhất vẫn là cái mũi, vừa cao vừa thẳng, hiện giờ nhắm mắt lại, cậu mới phát hiện lông mi Chu Hải Quyền cũng không ngắn...... Kỳ thật Chu Hải Vinh cũng có một đôi hàng mi dài, thời điểm nhấp nháy nhấp nháy ánh mắt có vẻ đặc biệt thâm tình.

Nghĩ đến Chu Hải Vinh, cậu liền cảm thấy Chu Hải Quyền đêm qua có thể là nhất thời hồ đồ.

Chu Hải Quyền thật sự một chút cũng không giống loại người không màng cái nhìn của em trai sẽ đi theo đuổi em dâu trước của mình. Tuy rằng Chu Hải Quyền rốt cuộc là cái dạng gì, cậu cũng có chút mê hoặc.

Vậy có thể là nguyên nhân của chính anh hay không? Tiếu Dao ngồi ở mép giường nghiêm túc nghĩ lại, có phải hay không bề ngoài mình phạm vào tội...... Rốt cuộc trong 《 Hào Môn Nam Tức 》, cậu chính là thanh thuần phái cực phẩm thụ, đại khái không mấy công sẽ không yêu mình, huống chi cậu hiện giờ lại đang xướng Côn khúc, làm Càn đán, có thể là chính mình biểu hiện quá nữ nhân hay không, cho nên làm Chu Hải Quyền "Cong"?

Chu Hải Quyền người này quá sâu, ít khi nói cười mặt như là một cái mặt nạ, không giống em trai mình Chu Hải Vinh, hỉ nộ ái ố đều thấy được.

Cũng không biết Chu Hải Vinh nếu đã biết, có thể cho rằng là cậu có ý định câu dẫn hay không...... Rốt cuộc cẫu từng ở dưới mí mắt Chu Hải Vinh bò qua giường anh cả hắn.

Tương lai giả sử cậu mặc kệ cùng một trong hai huynh đệ kia ở bên nhau, chỉ sợ thanh danh đều sẽ không tốt đi? Anh loại người này, quả thực chính là anh em hạp tường đầu sỏ gây tội a. Tiếu Dao gãi gãi đầu, cảm giác da đầu ngứa, không biết có phải gần đây thức đêm nhiều hay không, áp lực lại lớn, một hai ngày không gội đầu, liền cảm thấy có chút dầu, cậu liền đi ra ngoài phòng bếp nấu nước, tính toán gội đầu.

Chỉ là cậu thấy Trịnh đại gia bọn họ nấu nước rất dễ dàng, lúc đến phiên cậu, thế nhưng nửa ngày đốt không lên lửa, mới vừa đem củi đốt ném vào đi, còn chưa kéo gió đâu, lửa đã tắt, cậu mân mê hơn mười phút, làm cho mặt xám mày tro, cuối cùng là cũng làm lửa cháy lớn lên.

Ở nông thôn sinh hoạt chính là không tiện.

Cậu nấu một nồi nước ấm, nghĩ thừa dịp mọi người đều đang ngủ, gội xong đầu rồi còn có thể lau mình, cho nên gội đầu đặc biệt mau, liền sợ thời gian không kịp, kết quả lúc đang xả nước, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, dẫm tuyết đọng kẽo kẹt rung động, cậu lau lau bọt trên mặt, liền thấy Chu Hải Quyền đi vào.

Thật là quá đáng ghét, cậu còn muốn lau mình nữa, xem ra là không thể.


"Để tôi đi." Chu Hải Quyền tiếp nhận gáo múc nước trong tay cậu, múc một gáo nước ấm, sau đó dội lên đầu anh, Tiếu Dao sợ làm ướt quần áo, cởi áo lông vũ, chỉ mặc áo lông, cổ áo áo lông cậu còn cuốn cuốn vào trong, lộ cổ trắng nõn, trên cổ không biết là bị cào bị thương hay là sao lại thế này, có một đạo vệt đỏ, đặc biệt đáng chú ý.

"Mặt sau lỗ tai còn bọt." Anh nói với Tiếu Dao.

Tiếu Dao liền dùng tay phất đi, Chu Hải Quyền dội nước ấm hơn so với cậu tự mình làm, nước quá ấm, ở trong tình huống rét lạnh đông cả người, loại nhiệt độ này khiến người đặc biệt hoảng loạn, cậu cuống quít chọc chọc vũng nước, mông lại hướng về cẳng chân Chu Hải Quyền.

Chu Hải Quyền từ sớm, đôi mắt liền quản không nổi, vẫn luôn hướng nhìn về phía mông Tiếu Dao. Tiếu Dao cong eo gội đầu, mông dẩu, quần rộng thùng thình như vậy cũng không giấu được nó được trời ưu ái. Anh thấy qua dáng vẻ nó không manh vải che, giống như màn thầu trắng nhau.

Tiếu Dao chính là sau khi đụng phải Chu Hải Quyền, mới đột nhiên ý thức được tư thái của mình hiện giờ khả năng có chút ái muội, hắn liền hơi hơi đứng thẳng lên, bọt nước trên tóc chảy tới cổ, một cái khăn lông liền dán tới trên cổ cậu, cậu lập tức nói tiếng "Cảm ơn", kéo khăn lông xoa xoa mặt, sau đó quay đầu nhìn Chu Hải Quyền, nói: "Còn có rất nhiều nước ấm, anh gội không?"

Chu Hải Quyền "Ân" một tiếng, giọng nói như là hàm chứa gì đó, cởi áo lông vũ của mình ra.

Anh đã giúp mình xả nước, chính mình gọi xong rồi liền đi cũng không thích hợp. Tiếu Dao liền kéo khăn lông đáp trên vai, đi trong nồi múc nước ấm cho anh, Chu Hải Quyền nói: "Không cần, tôi dùng nước của em là được."

Nước trong bồn là lần xả thứ hai của Tiếu Dao, chỉ có chút bọt, nước vẫn là trong, Chu Hải Quyền trực tiếp đem đầu nhúng vào. Tiếu Dao múc xong nước ấm lại chỉ đứng bên cạnh, đứng ở bên cạnh nhìn anh gội.

Chu Hải Quyền cảm thấy chính mình hiện tại thật sự rất xấu xa, nước đã không sạch sẽ. Người luôn luôn lãnh đạm tự chế bốc cháy lên, thật là so với hoa hoa công tử như Chu Hải Vinh khẩu vị càng nặng hơn nhiều. Anh cảm thấy phàm là dính dáng với Tiếu Dao, dù là nước gội đầu còn dư lại, anh cũng cảm thấy là tốt.

Đáng sợ biết bao, vô cùng biến thái.

- -------------------------------

TẶNG 1 CHƯƠNG MỪNG 20K ĐỌC 2K VOTE NHA

MAI VẪN CÓ NHA

YÊU YÊU


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận