Xuyên Thư Ăn Mật

[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 131

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://.facebook.com/x2Qing/

https://.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Trải nghiệm này đối với hai người mà nói đều là khó quên, kích thích và mỹ diệu khiến người run rẩy. Người giống như trời sinh đã biết mấy thứ này, tự mình sờ soạng là có thể nắm giữ kỹ xảo. Chỉ là hai người không nắm chắc lực độ, chờ sau khi Chu Hải Quyền đi rồi, Tiếu Dao vào phòng tắm soi soi gương, mới phát hiện miệng mình bị gặm rách một chút da, còn sưng lên.

Bọn họ thật sự hôn siêu lâu, cứ mãi hôn đến tiết tấu còn không xa rời nhau thì phải khai chiến*.

*Sợ mấy người trong sáng không hiểu nên tôi lái xe cho, 18+ á.

Bất quá cậu cảm thấy Chu Hải Quyền cũng không thể đi đâu, cậu hôn cũng tương đối hung. Nam nhân rốt cuộc là nam nhân, sẽ không nhẫn nhục chịu đựng giống nữ nhân, cậu cũng có hung mãnh phản kích.

Dì Vương ăn tết xong trở lại Chu gia, không nhìn thấy Chu Hải Quyền, còn rất nhớ anh, cho nên thời điểm Chu Hải Quyền trở về, bà sáng sớm đã thủ ở trong sân. Bất quá ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Chu Hải Quyền, bà liền quan tâm hỏi: "Môi cậu làm sao vậy?"

Chu Hải Quyền sờ sờ, cười, không trả lời bà, chỉ nói: "Cho dì lì xì mừng tuổi."

Dáng vẻ tâm tình rất tốt.


Chu Hải Quyền nói liền xách theo hành lý đi lên lầu, Chu Đồng nghe thấy động tĩnh xuống lầu, hỏi dì Vương: "Hải Quyền đã trở lại sao?"

"Đã trở lại, vừa trở về." Dì Vương nói, "Xem ra tâm tình rất tốt, khó được thấy cậu ấy cười vui vẻ như vậy."

Chu Đồng liền nói: "Xem ra tiến triển không tồi." Cô cũng không biết là nên vui vẻ hay là phiền não, "Em ấy thì lại vui vẻ rồi, lão nhị thì sao, cũng không biết nó thế nào, cháu cũng không hỏi nó."

"Cậu ấy đi Tây Ban Nha," dì Vương nói, "Bên người cậu ấy không phải có Trạch Tiêu sao? Bọn họ thường xuyên cùng nhau xuất ngoại, bên cạnh có người quen, không phải một mình cậu ấy, vẫn còn ổn."

(Có ai ship Tiêu Vinh hong mấy bồ)

Chu Đồng gật gật đầu: "Lưu Trạch Tiêu tuy rằng cùng lão nhị là một cái đức hạnh, bất quá so với lão nhị vẫn là đáng tin cậy chút. Lão nhị hiện tại cũng không để ý tới cháu, dì gửi cho nó nhiều tin nhắn chút, kẻo nó cảm thấy trong nhà không ai quan tâm nó."

"Cậu ấy là giận dỗi với cô thôi." Dì Vương cười nói.

Chu Hải Quyền trở về, đều mang theo lễ vật cho người trong nhà, anh đều mua hai phần: "Một phần khác là Tiếu Dao cho."

"Tiếu Dao tặng lễ vật" cũng rẻ hơn một chút, vậy mà đều là đồ chơi nhỏ phụ nữ thích, Chu Đồng nói: "Còn rất hiểu chuyện."

Tặng cho cô là hương huân hoa oải hương, cô rất thích, cho Chu Tư Ngữ chính là chocolate vị cô bé rất thích, dì Vương chính là bình nước hoa nhỏ, nhãn hiệu cũng là dì Vương thường dùng, mấy cái này vừa nhìn chính là Chu Hải Quyền ra ý kiến.

"Em với Tiếu Dao thế nào, theo đuổi được không?" Cô hỏi Chu Hải Quyền.

Chu Hải Quyền nói: "Xem thường em."

Bộ dáng hơi có chút xuân phong đắc ý, trên mặt tuy rằng không cười, nhưng khóe miệng đuôi mắt đều là ngọt ngào.

Chu Đồng nói: "Em với lão nhị thế nào, lúc nó đến đó, mấy người gặp mặt rồi?"

Chu Hải Quyền gật đầu: "Gặp, còn cùng nhau trượt tuyết."


Chu Đồng liền tương đối giật mình: "Nó tiếp nhận rồi?"

Cô vẫn là hiểu biết em trai mình, tính cách Chu Hải Vinh tương đối do dự không quyết đoán, chuyện Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao không phải việc nhỏ, cô rất khó tin tưởng Chu Hải Vinh cứ như vậy đã tiếp nhận.

"Từng bước một tới, không nóng nảy." Chu Hải Quyền nói.

"Chị đã nói qua, chuyện này nào có dễ dàng như vậy. nó cũng không dễ dàng, lúc này đây thật là vấn đề của em, em về sau cần phải tốt với nó một chút. Còn có chính là Tiếu Dao bên kia, dù sao chúng ta nói cái gì em cũng không nghe, nhưng chị chỉ có một yêu cầu, em xử lý tốt, chị không hy vọng bên ngoài có quá nhiều nhàn ngôn toái ngữ."

Chu Hải Quyền gật gật đầu, nói: "Biết."

Dì Vương ở bên cạnh nói: "Cái kia, Tiếu Dao diễn xuất, chúng ta đều xem, tôi thu lại cho cậu, nếu cậu muốn xem......"

"Cháu đợi lát nữa liền xem." Chu Hải Quyền nói.

Dì Vương liền cười, nói: "Tôi thiếu chút nữa đều nhận không ra, hoá trang của cậu ấy là tốt thật, nếu không nói là cậu ấy, thật đúng là nhìn không ra được."

Hí khúc trang điểm đều đậm, mặc thêm nữ trang, thay đổi thanh âm, đã không có quan hệ gì với Tiếu Dao người này.

Chu Đồng kỳ thật là có sầu lo, cô không hy vọng Tiếu Dao quá có danh tiếng, vạn nhất bị người có tâm đào ra quan hệ rắc rối phức tạp của cậu ấy với Chu gia, với nhà bọn họ, với Tiếu Dao, cũng không có chỗ tốt. Nhưng hiện giờ Chu Hải Quyền cũng chỉ là mới vừa cùng Tiếu Dao yêu đương, hiện tại liền yêu cầu Tiếu Dao làm ra hy sinh gì hãy còn sớm, huống hồ cô cảm thấy chính mình cũng không quá có tư cách nói mấy thứ này. Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô rõ ràng không thích đoạn cảm tình này của Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao lại cũng không có cường ngạnh ngăn cản, cô tuy là chị cả, nhưng trên thực tế cái nhà này đều là Chu Hải Quyền đang làm lụng vất vả, cô từ lúc trẻ đã không có quản đến chuyện.

Cho nên chỉ có thể kỳ vọng Chu Hải Quyền có cái giác ngộ này, đừng bị tình yêu hôn mê đầu, cô hiện tại đã cảm thấy Chu Hải Quyền bắt đầu thay đổi.

Chu Hải Quyền là thay đổi, cả Chu Tư Ngữ nhỏ như vậy đã nhìn ra, nói: "Anh cả bây giờ thích cười, còn thích chơi di động."

Chu Hải Quyền chịu qua giáo dục phi thường nghiêm khắc từ gia đình, nếu không phải chuyện công việc có việc gấp, anh ở thời điểm ăn cơm trên cơ bản là sẽ không chơi di động, nhưng là hiện giờ anh đang ăn cơm, di động lại đặt ở bên cạnh, thường thường nhận tin nhắn, anh liền sẽ xem, xem rồi đánh chữ trả lời, có đôi khi còn nhịn không được sẽ cười.


Chu Hải Quyền đang cùng Tiếu Dao nói chuyện phiếm.

Anh thấy ảnh đại diện của Tiếu Dao là Trần Ha Ha, liền cũng muốn xin Tiếu Dao cũng gửi cho anh một tấm ảnh chụp Trần Ha Ha, anh muốn đặt làm ảnh đại diện đôi.

Tiếu Dao nói: "Anh không phải sợ chó sao, mỗi ngày nhìn một con chó, sẽ không sợ hãi sao?"

"Yêu người yêu cả chó." Chu Hải Quyền hồi, "Xem nhiều cảm thấy nó còn rất đáng yêu."

Đây là lời thiệt tình phát ra, bởi vì ảnh đại diện Tiếu Dao là Trần Ha Ha, mang theo tình yêu xem, ảnh này tự nhiên cũng là đáng yêu, thấy ảnh đại diện này xuất hiện chưa đọc tin nhắn, anh đã cao hứng.

Tiếu Dao liền đem Trần Ha Ha ôm đến phía dưới ánh mặt trời, góc độ hoàn mĩ, chụp một tấm.

Cậu cũng không phải tùy tiện chụp, bức ảnh gửi cho Chu Hải Quyền kia tuy rằng cũng là Trần Ha Ha, nhưng góc độ so với ảnh đại diện của cậu vừa lúc là trái lại, đặt ở khung chat, vừa lúc hai chú chó tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi.

"Anh cả, em cũng muốn chơi di động, em có thể một bên ăn cơm một bên xem TV không?"

Chu Tư Ngữ hỏi.

Chu Hải Quyền liền buông di động, rất nghiêm túc mà nói: "Ăn cơm chính là ăn cơm, ăn xong rồi lại xem, em còn nhỏ, đừng dưỡng thành thói quen xấu."

"Chính là chính anh cũng một bên ăn một bên chơi di động." Chu Tư Ngữ nói.

Chu Đồng bưng ly lên uống nước miếng, sâu kín mà nhìn Chu Hải Quyền.

Chu Hải Quyền liền nói: "Anh cả hiện tại là đang xử lý nhân sinh đại sự, không phải đang chơi, không cò kè mặc cả với người lớn."

Phong kiến đại gia trưởng nháy mắt xuất hiện.

Cũng may Chu Tư Ngữ đã quen anh bá đạo không nói lý như vậy, bĩu môi, lẩm bẩm nói: "Em biết anh đang cùng Tiếu Dao ca ca nói chuyện phiếm, miệng anh đều nâng đến bầu trời rồi."

"Leng keng" một tiếng tin nhắn lại tới nữa, Chu Hải Quyền cầm lấy di động, tiếp tục cùng Tiếu Dao nói chuyện phiếm.

Tiếu Dao từ nước Pháp trở về liền liên hệ Thẩm Tinh Chi, Thẩm Tinh Chi đã xem qua biểu diễn của cậu, rất vừa lòng, nói định một thời gian gọi cả Tô Quát, ba thầy trò bọn họ ăn một bữa cơm.


Tiếu Dao cảm thấy chính mình nên chính thức mời Thẩm Tinh Chi cùng sư huynh mình ăn một bữa cơm, liền chuẩn bị làm ông chủ, bất quá kiểu chim nhỏ như cậu, nơi từng đến hữu hạn, quá đắt đi không nổi, quá rẻ cậu lại sợ không đủ cấp bậc, vì thế liền đi tìm Chu Hải Quyền cố vấn. Chu Hải Quyền trả lời nói: "Anh đặt giúp em đi, mấy người?"

"Anh chỉ cần nói với em nơi nào tương đối thích hợp cho chúng em, em tự mình đi đặt."

"Trường xuân lộ Nghênh Tân Lâu đi, cách chỗ em ở cũng gần. Vẫn là anh giúp em đặt đi, chuyện một cuộc điện thoại, em đợi một lát."

Chỉ chốc lát Tiếu Dao liền nhận được điện thoại của thư kí Chu Hải Quyền: "Tiếu tiên sinh đúng không? Chu tổng giúp ngài đặtchính là buổi tối 7 giờ, Mẫu Đơn Gian 208."

Bí thư thanh âm rất là điềm mỹ, làm việc càng là tích thủy bất lậu*, sau khi cúp điện thoại lập tức đem địa chỉ gửi qua, còn nói tự mình gọi điện thoại xác định đồ ăn chiêu bài của Nghênh Tân Lâu, nếu có yêu cầu, cô cũng có thể cùng gửi qua luôn. Còn có chính là nếu cậu cần xe, cô ấy tùy thời đều có thể cho tài xế công ty đi đưa đón cậu.

*Không có khe hở

Tiếu Dao lần đầu nếm được chỗ tốt cùng bá đạo tổng tài yêu đương.

Cậu trước kia thời điểm cùng Chu Hải Vinh yêu đương, loại bộ tịch này kỳ thật cậu cảm thụ không nhiều lắm, chủ yếu là bởi vì Chu Hải Vinh không làm việc, bản thân hắn am hiểu nhất chính là ăn ăn uống uống, hắn thích tự mình mang theo Tiếu Dao đi nơi này ăn, nơi đó chơi. Người kỳ thật đều là yêu vật chất, tiền có thể mang đến rất nhiều cảm xúc sung sướng, đối với đàn ông mà nói, tiền tài địa vị tuyệt đối là thêm phân hạng, sẽ tăng tính mị lực của một người đàn ông lên, đây cũng là một trong những lí do vì sao đàn ông trên đời đều truy đuổi danh lợi. Tiếu Dao tuổi trẻ, trước kia bất quá mười tám mười chín, hiện giờ cũng bất quá hơn hai mươi, người trẻ tuổi yêu đương càng chú trọng người, cậu yêu Chu Hải Quyền là xuất phát từ thiệt tình, đương nhiên không phải vì tiền, bất quá có người săn sóc như vậy, lại có năng lực bạn trai như vậy, hạnh phúc cảm thật là bạo phát.

Cậu liền nghĩ chính mình cũng phải nỗ lực mới được, nồi nào úp vung nấy, giữa hai người chênh lệch quá lớn tình yêu và hôn nhân sẽ không hạnh phúc, bởi vì được đến cùng trả giá không bình đẳng, sớm hay muộn sẽ không ổn. Cậu cảm thấy Chu Hải Quyền quá ưu tú, cái gì cũng tốt, cậu cũng phải nỗ lực đề cao chính mình mới được, tranh thủ chính mình có một ngày cũng có năng lực như vậy, không nói so sánh với Chu Hải Quyền, ít nhất xứng đôi, mặc kệ là trên kinh tế hay là năng lực cá nhân, đều không thể kém quá nhiều so với Chu Hải Quyền.

Nhưng là cậu người như vậy, nếu làm chức nghiệp bình thường, đại khái cả đời cũng không thể xứng đôi với Chu Hải Quyền, không đạt được độ cao như vậy.

Suy nghĩ một chút, cũng chỉ có nổi danh trong ngành này. Nghệ thuật gia với tổng tài hào môn, cảm giác cũng tương đối xứng đôi.

Tiếu Dao là từ trong khoảng thời gian này, mới chân chính quyết định phải làm một Càn đán ưu tú, Lê Viên xem như vòng văn nghệ, so với giới giải trí truyền thống một chút, mang theo chút hơi thở văn hóa, nếu nổi danh, cũng tương đối có thân phận. Cậu hạ quyết tâm vì đó mà nỗ lực.

Cậu muốn chạy về phía Chu Hải Quyền, thành ái nhân xứng đôi với anh. Trong lòng có yêu, liền toàn thân là kính. Tình yêu tốt nhất trên đời, chính là bởi vì yêu anh, em mới trở nên càng ngày càng tốt.

【Càn đán phong hoa 】

- --------------------------------------------------------------

CÓ THỂ NÀO VÌ EM HONG BỊ BẮT CÓC MÀ THA LỖI EM QUÊN MẤT LỊCH HONG. Đam Mỹ Cổ Đại

MỌI NGƯỜI THƯƠNG EM NHẤT MÀ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận