Tang Đồ, lúc này đã một chân bước ra khỏi cửa tiệm, đột nhiên quay đầu lại.
Khi mọi người kịp nhận ra, cô đã ngoạm lấy con dao cắt bít tết đó và nhẹ nhàng tiếp đất.
Hành động của Trần Hủ đột ngột đến mức không ai kịp phản ứng.
Các nhân viên phục vụ đứng hai bên thảm đỏ nhận ra nguy hiểm thì đã muộn.
Quản lý chỉ kịp hét lên một tiếng "Cẩn thận—" khàn đục.
Doãn Bắc Bắc và Tiểu Miêu Chi Chi không hiểu chuyện gì, vội dừng bước.
Rồi con ngươi đột nhiên co lại!
Một con dao cắt bít tết sắc bén vô cùng lao thẳng về phía họ.
Dao cắt bít tết khi cắt thịt có cảm giác rất tuyệt vời.
Cắt xuống một nhát, khách hàng không hề thấy chút cản trở nào.
Cực kỳ dễ dàng, mang lại trải nghiệm tuyệt vời.
Nhưng nếu đâm vào người… Không chết cũng mất nửa cái mạng.
Trái tim của mọi người đập mạnh lên!
Chỉ có Tang Đồ là một mình, ung dung đối phó.
Nhanh nhẹn nhảy lên, dùng lực lưng và eo, xoay người trên không trung, sau đó cắn lấy phần sống dao! Theo bước cô nhẹ nhàng đáp xuống, bộ đồ bệnh nhân sọc cũng theo đó rơi xuống, che đi phần da trắng muốt bên dưới.
Hiện trường lặng như tờ.
Tất cả mọi người đều ngây người nhìn Tang Đồ.
Cô giấu tay ra sau lưng, vẻ mặt điềm tĩnh, đôi răng nanh nhọn hoắt đang cắn vào sống dao đâm thẳng vào trái tim mỗi người.
Trái tim vừa rơi xuống của mọi người cuối cùng lại nhảy lên điên cuồng.
Quá...!quá ngầu!
Cơm Nắm trên màn hình còn hiện lên một hàng mắt sáng lấp lánh.
Tang Đồ vui vẻ muốn vẫy đuôi.
Tiếc rằng đuôi và tai đã biến mất.
Nhưng điều đó không ngăn được sự vui mừng của cô.
Đã lâu rồi cô chưa chơi trò bắt đĩa bay!
Chỉ có điều người ném “đĩa bay” không được tốt cho lắm.
Từ góc độ, lực ném đến tốc độ, đều quá tệ.
"Anh thật yếu đuối." Tang Đồ nhìn Trần Hủ, mềm mại buông bốn chữ.
Trần Hủ chỉ cảm thấy như một mũi tên đâm thẳng vào đầu gối mình.
Để cho chút thể diện ít ỏi còn lại của anh ta bị xé toạc và đạp mạnh xuống đất.
"Không, không thể nào...!cô cô..." Toàn thân anh ta chao đảo, ngón tay run rẩy chỉ về phía Tang Đồ, vô thức bước về phía cô.
Chân vừa nhấc lên, đã bị mấy người đè ngã xuống đất.
Một tiếng "uỳnh" nặng nề, khiến người nghe rùng mình.
Cùng lúc đó, quản lý và những nhân viên phục vụ còn lại "ào ào" chạy tới, tạo thành một bức tường người vững chãi, bảo vệ ba người Tang Đồ phía sau.
Trần Hủ giãy dụa trong cơn hấp hối.
Trong lúc hỗn loạn, anh ta còn bị đá thêm mấy phát.
Những người đè anh ta xuống đều là nhân viên cao to, xử lý Trần Hủ như nhấc một con gà con vậy.
Vài người nhìn nhau, lập tức hiểu ý Đại tiểu thư khó khăn lắm mới bỏ ác theo thiện, nhất định phải ủng hộ!
Hây, xì! Đồ rác rưởi! Đá thêm vài cú nữa!
Chẳng mấy chốc, Trần Hủ giống như một con cá chết, không còn giãy dụa.
Cảnh sát tới rất nhanh.
Cuối cùng, Trần Hủ bị đưa lên xe cảnh sát trong ánh nhìn chăm chú của mọi người, một loạt đèn flash tiễn đưa.
Tất nhiên trước khi rời đi, quản lý không quên bắt anh ta thanh toán hết số nợ trước đó.
Tổng cộng hơn bốn trăm ngàn.
Khi trả tiền, Trần Hủ đau lòng đến mức muốn chảy máu.