Xuyên Thư Nữ Phụ Sủng Thê Hằng Ngày

Nhớ không rõ bao lâu rồi không thấy nàng ấy, trước đấy lúc luyến ái không có nàng ấy ở bên Hà Mỹ San còn có thể nhịn, nhưng bây giờ cùng Trương Gia Tuyền chính là như keo với sơn, một ngày không gặp cách tựa tam thu.
"Có đói bụng hay không? Có muốn ăn món gì hay không?"
Trong phòng tràn gập khí tức ám muội, Trương Gia Tuyền từ trong chăn chui đầu ra, hướng về phía lồng ngực Hà Mỹ San tới gần.
"Không phải vừa mới ăn xong sao?" Hà Mỹ San cụp mắt nhìn nàng một chút, đáy mắt ý cười sủng nịnh biểu lộ, nàng duỗi cánh tay dài cầm lấy hộp thuốc lá ở trên tủ đầu giường, chấm lửa đốt thuốc.
Sương mù ở trong không khí quanh quẩn.
Trương Gia Tuyền cau mày ngờ vực: "Ăn cái gì?"
"Ngươi a!" giọng nói Hà Mỹ San khàn khàn, đầu ngón tay điểm nhẹ chóp mũi người trong lồng ngực, Trương Gia Tuyền có chút thẹn thùng đỏ mặt, buồn bực nằm nhoài lên trên người Hà Mỹ San bất động.

Trên người Hà Mỹ San rất mềm, có nhàn nhạt hương thơm tư vị nữ nhân, thêm vào vừa mới vận động lâu như vậy, hiện tại Trương Gia Tuyền cả người mềm nhũn, vùi ở trong lồng ngực Hà Mỹ San chốc lát liền buồn ngủ.
Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn giường, tia sáng tối tăm nhạt nhẽo.
Trương Gia Tuyền ngáp một cái, lúc vừa đem mí mắt vừa cụp xuống thì bên tai truyền đến một trận chuông báo thức chói tai, Trương Gia Tuyền run lên một cái, duỗi tay nắm lấy điện thoại đi động trên tủ đầu giường xem.
"Đêm nay còn có việc?" Hà Mỹ San mí mắt nhẹ giương lên, liếc mắt nhìn đồng hồ treo trên vách tường, đã điểm rạng sáng mười hai giờ đêm.
"A? Không, không có chuyện gì." Trương Gia Tuyền nghĩ đến Hà Mỹ San còn tại bên người nàng, đóng lại tiếng chuông báo thức liền đứng dậy xuống giường, "Ta đi rửa tay một chuyến."
Hà Mỹ San ngồi ở đầu giường, dùng chăn che kín thân thể, dưới ánh mắt của nàng nhìn Trương Gia Tuyền khoác lên cái áo ngủ trốn vào trong phòng rửa tay.
Thời điểm muộn như vậy mà nàng ấy lại có vẻ mặt vội vã như vậy không thể không khiến Hà Mỹ San suy nghĩ nhiều.
Đem tàn thuốc lá dập tắt để ở gạt tàn thuốc, Hà Mỹ San trong lòng sương mù như quẩn quanh mông lung không rõ ràng.
Nàng đây là bị lạnh nhạt?

Lúc này Trương Gia Tuyền đang trốn ở trong phòng rửa tay căn bản không biết trong lòng Hà Mỹ San đang suy nghĩ nhiều như vậy. Nàng một lòng nhớ đêm nay 0 giờ Ôn Chỉ Đồng thanh minh, tay run run mở Weibo Ôn Chỉ Đồng ra, ánh mắt chú ý tới nọi dung bài viết, bỗng nhiên con ngươi co lại, tay run suýt chút nữa làm rớt điện thoại.

Đồng Đồng đây là công khai?
Trương Gia Tuyền nuốt một ngụm nước miếng, Ôn Chỉ Đồng liên tiếp đăng lên hai cái Weibo, cái đầu tiên là một đoạn video, trong gian phòng ánh sáng mờ ảo, mơ hồ có thể nhìn thấy được là dáng người của Ôn Chỉ Đồng, Nguyễn Tịnh Nghiên cùng Nghê An Nhiên.
"Dù vậy, Nghiên Nghiên không có đáp ứng ngươi trước, ta vẫn còn là có quyền theo đuổi nàng? Ôn Chỉ Đồng, không phải ngươi muốn dùng bộ dạng tổng tài bá đạo dùng lên người ta chứ, cũng không phải tất cả mọi người sẽ quen tính tình của ngươi. Công bằng cạnh tranh mà thôi, hà tất phải nổi giận như vậy đây?"
Những lời Nghê An Nhiên nói Trương Gia Tuyền nín thở nghe, tiếp đó còn có thanh âm của Ôn Chỉ Đồng, ghi rõ đêm đó toàn bộ sự tình.

Trong video có nghe nàng nói rõ ràng là nàng ấy trong năm nhất của học kỳ sau bắt đầu theo đuổi Nghiên Nghiên, khi đó nàng ấy cùng ca ca đã giải trừ hôn ước, bởi vì không có cảm tình nên hai người chọn cách chia tay, điểm ấy là không có lỗi gì chứ? Mà ta một người thích nàng, đương nhiên lúc phát hiện tâm tư của mình lúc ấy liền muốn hành động theo đuổi Nghiên Nghiên, đây là bản năng phát ứng, nếu bởi vì như vậy liền đưa tới công chúng chỉ trích thậm chí là chửi rủa như vậy ta muốn hỏi: Các ngươi không phải là quá rảnh rỗi hay sao? Hai bên ngươi tình ta nguyện, thời điểm mến nhau cả hai vẫn còn độc thân, chúng ta có lỗi sao? Dựa vào cái gì phải tiếp thu chỉ trích của các ngươi?
Trong video người nam gọi là Nghê An Nhiên, công tử tập đoàn Nghê thị, ta nghĩ mọi người cũng đều thấy rõ, tình huống đó hắn biết rõ Nghiên Nghiên là bạn gái của ta mà vẫn còn hướng nàng tỏ tình, Nghiên Nghiên liền cự tuyệt hắn rồi ngay lập tức trong đêm đó, chuyện tình của ta cùng Nghiên Nghiên liền bị phát lên Internet, bao gồm cả chuyện tình trước đây của Nghiên Nghiên.
Đến tột cùng là ai bụng dạ hẹp hòi, thâm sâu khó lường, người tinh tường liếc mắt liền có thể nhìn ra được chứ? Ta tin tưởng ánh mắt công chúng sáng trong như tuyết, mọi người tự có phán định.

Tiếp tục tại lúc 0 giờ 10 phút, Ôn Chỉ Đồng liền đăng lên tiếp cái Weibo thứ 2, chủ yếu giảng giải lại chuyện tình của Nguyễn Tịnh Nghiên cùng Hàn Nhất Y.
Mới lần đầu gặp gỡ Nghiên Nghiên lúc ấy, nàng cho ta ấn tượng chính là một nữ nhân cao ngạo lãnh mạc, trầm mặc ít nói, ánh mắt nàng thanh lãnh nhạt nhẽo, làm cho người ta cảm giác không rét mà run.
Nói thật vừa mới bắt đầu ta đối với nàng cũng không có hảo cảm gì.
Nhưng tiếp đó thời điểm ở chung để ta nhận thức, hiểu biết nàng hơn. Ta biết nàng chưa có vượt qua cái đoạn tình cảm trước kia, dù rằng nàng đã cố gắng thay đổi chính mình. Nhưng nàng và Hàn tiểu thư đã tách ra gần sáu năm thời gian, giữa các nàng đã chia tay, điểm ấy hẳn @ Hàn Nhất Y tiểu thư hẳn là biết rõ trong lòng đi.
Hàn tiểu thư sau này tiến vào giới giải trí, Nghiên Nghiên biết trong lòng cùng nàng sự chênh lệch càng lúc càng lớn, từ đấy đã lại không lại đi quấy rối sinh hoạt của Hàn tiếu thư. Chỉ yên lặng ở trong lòng mà chúc phúc cho Hàn tiểu thư.
Nghiên Nghiên nhận thức ca ca của ta là năm thứ hai sau khi cùng Hàn tiểu thư tách ra, người tiến cử là mẹ của ta Hàn Mỹ San, nói một cách chính xác, Nghiên Nghiên là bị mẹ ta nhìn trúng, muốn cưới Nghiên Nghiên vào làm con dâu của Ôn gia ta.

Đương nhiên mẹ ta cũng làm như vậy, buổi tối ngày thứ nhất nhận thức Nghiên Nghiên, mẹ ta liền nhắn tin cho nàng biểu đạt tâm ý chính mình.
Chỉ tiếc Nghiên Nghiên cùng ca ca của ta hữu duyên vô phận, sau khi hai người đính hôn được một năm thì ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, vốn đã không được xây dựng từ tình cảm nên càng lúc càng nhạt nhòa.
Mọi người đều không muốn người mình biết cứ thế mà đi qua bản thân, mà nhưng người kia, hoặc là mỹ hảo, hoặc là bất kham, nhưng đều đã là người cùng nàng trải qua tuổi trẻ, chúng ta không thể yêu cầu đối phương cắt bỏ đi đoạn ký ức mà bản thân đã trải qua, cái đó không công bằng, bất kể là đối với Nghiên Nghiên, đối với Hàn tiểu thư hay là đối với ca ca của ta.

Dắt tay một người lẽ nào không phải là càng quan tâm tương lai bản thân cùng đối phương trải qua như thế nào sao?
Ta rất cảm tạ Hàn tiểu thư quá khứ trong mấy năm đó đã bầu bạn chăm sóc cùng Nghiên Nghiên, nhưng trong thời gian sáu năm các nàng chia tay đã phát sinh ra nhất nhiều chuyện. Vì vậy nếu lúc trước đã lựa chọn buông tay thì xin mời sảng khoái mà rời đi.
Tương lai ta sẽ đem nàng ấy trở thành thế tử của ta, người thề sống thề chết cùng nàng trải qua quãng đời còn lại cũng là ta, lúc trước người dính chặt theo đuổi nàng ấy là ta, nhìn nàng cô đơn cất bước trong đêm mưa mà sinh lòng yêu say đắm cũng là ta.
Cho nên, tất cả chỉ trích chửi đều thỉnh hướng về phía ta, cùng Nghiên Nghiên không quan hệ, cùng ca ca của ta không quan hệ, cùng người yêu tiền nhiệm sáu năm trước Hàn tiểu thư đồng dạng cũng không quan hệ, các nàng chỉ bởi vì gặp ta mới có thệ không lý do bị liên lụy vào chuyện này, lấy thương tổn người bên cạnh ta để đạt đến tâm lý trả thù ta.
Ở đây ta nhất định phải hướng các nàng cúi đầu xin lỗi, rất xin lỗi vì đã liên lụy đến mọi người.

Một đoạn dài thao thao bất tuyệt phát ra từ phế phủ, Trương Gia Tuyền nhìn không khỏi trở nên động dung, nàng không rõ trong này thật thật giả giả chiếm bao nhiêu, nhưng quang minh chính đại là ý nghĩ của Ôn Chỉ Đồng tâm ý là phải bảo vệ Nguyễn Tịnh Nghiên cũng đã làm cho nàng cảm phục không ngớt.
Nghiên Nghiên nhất định là cảm động chứ? Trương Gia Tuyền thầm nghĩ, cụp mắt nhìn lượng chia sẻ của Weibo, ngắn ngủi mới có năm phút đồng hồ đã hơn vạn lượt chia sẻ cùng bình luận .
Xem ra lần này phong ba động tĩnh không hề nhỏ.
Không nghi ngờ chút nào, từ lúc 0 giờ Ôn Chỉ Đồng đăng tin thanh minh liền leo lên top search bản tìm kiếm của Weibo, mà càng làm cho người ta khiếp sợ hơn là ngay tiếp đó tên của Nguyễn Tịnh Nghiên liền leo lên kế bên bảng top search.
Mà đề tài của top search này là tin vạch trần của một nhà trong giới giải trí.
Trong ảnh nhân vật chính là Nghê An Nhiên, đèn mờ trong quán ăn ám muội rơi vào trên mặt hắn, đem hình dáng của hắn đặc biệt rõ đến bắt mắt.
Trong ảnh Nghê An Nhiên hai má đỏ hồng, con ngươi mê ly, trong lồng ngực ôn một nữ nhân ăn mặc hở hang, hai người cử chỉ thân mật, thân thể gần như dán sát lại cùng nhau.
Trương Gia Tuyền theo bản năng nhìn lượt chia sẻ, Weibo mới đăng lên được có 15 phút, lượt chia sẻ cùng bình luận đã vượt quá hơn 3 vạn.

Thời gian Weibo này đăng cùng thời điểm Ôn Chỉ Đồng đăng Weibo rất gần, Trương Gia Tuyền mẫn cảm cảm thấy đây rất có thể là Ôn Chỉ Đồng thiết kế.
[ Ta đệt! Nghê An Nhiên không phải vừa mới hướng Nguyễn Tịnh Nghiên tỏ tình sao? Đảo mắt liền ôm ấp với nữ nhân khác là có ý gì vậy trời? ]
[ Như thế trắng trợn bị tuôn ra, sợ là Nghê An Nhiên đã đắc tội với ai rồi chứ? ]
[ Còn phải hỏi sao? Chắc hẳn là tổng tài truyền thông Thạch Diệu đi! Không thấy trong lời nói của nàng có ý tứ sao? Hiển nhiên là có ý riêng a! ]

[ Vừa mới Hàn Nhất Y cũng đã ra mặt giải thích, nàng cùng Nguyễn Tịnh Nghiên đã chia tay, không có lời nói công kích Nguyễn tiểu thư. Ảnh chụp màn hình ]
[ Vậy là, cho nên, tổng giám đốc Ôn là cùng một chỗ với Nguyễn tiểu thư rồi sao ]
[ Bằng hữu lầu trên, đường nhăn não ngươi có vẻ hơi dài rồi a! ]
[ Chỉ có ta cảm thấy tổng giám đốc Ôn rất soái khí hay sao? Hộ thê như vậy thực sự hảo có mị lực a!!! ]
[ Thích! Bất quá cũng chỉ là xuyên lại đôi giày rách chat Hàn Nhất Y thôi. ]
[ Lầu trên ngươi xác thực bản thân không phải là anti fan của Hàn Nhất Y không, người ta cũng đã phát Weibo làm sáng tỏ và cũng đã chia tay rồi, các ngươi còn ở chỗ này cắn chửi người ta không buông, não thật tàn. ]

Trương Gia Tuyền nhìn thấy trận thế bình luận nghịch chuyển, khóe miệng nàng khẽ nhếch lên, lúc chuẩn bị gọi điện thoại cho Ôn Chỉ Đồng, cửa phòng rửa tay bị người bên ngoài đẩy ra, lộ ra một khe hở.
"Không trở về trên giường, ngươi trốn ở trong phòng rửa tay làm gì?"
Thanh âm lạnh như băng của Hà Mỹ San từ đỉnh đầu truyền đến, Trương Gia Tuyền theo bản năng mà ngẩng đầu lên, đứng dậy hướng nàng đi tới, "Đang chuẩn bị ra ngoài đây."
"Cùng người khác tán gẫu?" Hà Mỹ San không nhúc nhích, cụp mắt liếc nhìn chiếc di động trong tay Trương Gia Tuyền.
"A, là, hồi phục tin tức bằng hữu."
Hà Mỹ San nghe nàng nói trong lòng càng thêm không thoải mái, sắc mặt âm trầm nói: "Người đầu tiên ngươi chúc tân niên không phải là đối với ta nói?"
"Ha." Trương Gia Tuyền nhất thời không phản ứng lại, sững sờ trong chốc lát, ngẩng đầu lên đang định chuẩn bị cùng Hà Mỹ San giải thích thì đối phương đã xoay người đi về tới nằm lên trên giường, đưa lưng về phía nàng nằm.

"Làm sao vậy?" đầu óc Trương Gia Tuyền trở lên mơ hồ, vén chăn lên nằm vào, di chuyển người từ phía sau đem Hà Mỹ San ôm vào trong lồng ngực, đối phương sau lưng căng thẳng, lại dãy giũa hơi di chuyển tránh né.
Trương Gia Tuyền ôm nàng không tha, nắm chặt cánh tay, gò má dán vào phía sau lưng Hà Mỹ San, ngữ khí ôn nhu: "Tức giận rồi."
Hà Mỹ San không lên tiếng, viền mắt cũng đã có chút đỏ ửng, nàng mím mím môi, cuống họng như là có gì cái ngăn chặn, như nghẹn ở cổ họng nói không lên lời, trong lòng nàng ủy khuất, từ sau khi cùng nàng nói rõ tâm ý của chính mình, Hà Mỹ San rõ ràng bản thân đối với Trương Gia Tuyền tình yêu ngày so với một ngày càng thêm sâu, ở nước ngoài công tác mấy ngày nay, nàng mỗi ngày đều xem ảnh của đối phương đến vơi bớt nỗi nhớ nhung trong lòng.
Bởi vì chênh lệch giờ giấc, chờ nàng hết bận công tác thì khả năng là đã đến thời điểm Trương Gia Tuyền nghỉ ngơi, không phải nàng không muốn gọi điện cho nàng ấy, chỉ là thời gian không cho phép.
Hiện tại không dễ gì gặp mặt nhau, Trương Gia Tuyền lại lạnh nhạt nàng lén lút trốn vào trong phòng rửa tay cùng người khác tán gẫu, cho dù nói chuyện với bằng hữu cũng bình thường nhưng trong lòng nàng là vẫn cứ không thoải mái đi!


Ngoài cửa sổ màn đêm đen kịt, thấp thoáng ánh đèn đốt sáng của đèn hoa đăng, Trương Gia Tuyền tiến đến hôn lên cái cổ ngọc ngà của Hà Mỹ San, hơi nóng phả vào vành tai nàng :" Thân ái, tân niên vui sướng."
Cảm giác ngứa ngáy truyền từ cổ đến, Hà Mỹ San rụt rụt cổ lại một chút. Trương Gia Tuyền nói chưa dứt lời, nàng ấy vừa nói ra trong hốc mắt Hà Mỹ San đã ngấn lệ, nàng cố nén lại không để nước mắt nhỏ xuống.
"Bảo bối không dự định theo nói chúc ta tân niên vui sướng sao?" Trương Gia Tuyền nói lấy ngón tay trượt vào trong quần áo Hà Mỹ San, bị đối phương nắm một cái dừng tay.
Thanh âm Hà Mỹ San khàn khàn, rõ ràng mang theo điểm nức nở : "Không được gọi ta như vây, ta lớn hơn ngươi ---"
"Lớn hơn so với ta thì đã làm sao? Có lớn hơn nữa cùng là bảo bối trong lòng của ta a!" Trương Gia Tuyền dùng chút lực đem Hà Mỹ San quay người lại, cùng đối mặt với chính mình, chú ý tới vành mắt đỏ hồng của Hà Mỹ San, Trương Gia Tuyền đau lòng ngẩng đầu hôn lên đôi mắt ngấn lệ của nàng. "Tại sao khóc?"
"Ngươi vừa rồi cùng với ai tán gẫu?" Hà Mỹ San rất thích Trương Gia Tuyền ôn nhu đối đãi nàng như vậy, con ngươi nàng lấp lánh ánh lệ, nâng mặt lên chất vấn Trương Gia Tuyền.

Trương Gia Tuyền bị nàng hỏi đến có chút sững sờ, chợt nhớ tới bộ phim mình vừa diễn, nhất thời cong cong mặt mày, "Ghen?"
Hà Mỹ San mím môi không thừa nhận.
"Thật đáng yêu!?
Trương Gia Tuyền bộ dạng phục tùng cười yếu ớt, nắm chặt tay Hà Mỹ San để lên bên môi hôn một cái, "Ta chưa cùng người khác tán gẫu, chỉ là nhìn Weibo con gái của ngươi."
"Đồng Đồng?" Hà Mỹ San hỏi.
"Đúng, con gái ngươi đêm nay có động tĩnh lớn."
"Động tĩnh gì?" di động Hà Mỹ San cơ hồ là đóng, cho nên đối với chuyện của Ôn Chỉ Đồng nàng nửa điểm là không biết.
Trương Gia Tuyền cố ý không có vội vã trả lời nàng, cúi đầu chặn lại cái trán Hà Mỹ San, dùng chóp mũi cọ cọ gò má của nàng, nhẹ giọng hỏi :"Lời của ta ngươi có nghe hay không?"
Gò má Hà Mỹ San đỏ ửng một mảng, nàng cắn môi nghiêng đầu, thanh âm nhỏ đến không thể nghe thấy :"Ta có chưa từng nghe hay sao?"







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận