Hàn gia chủ nghe vậy, vẻ mặt tiếc nuối an ủi: " Mạc gia chủ bớt bi quan, chuyện vẫn chưa đi đến giây đoạn cuối cùng, vẫn còn cứu chữa được.
Dẫu gì chúng ta hai nhà đều là đại gia tộc, chút kinh phí mời luyện đan sư thượng phẩm tam cấp , ta vẫn chi trả được."
Mạc gia chủ nghe Hàn Quốc Kiên nói vậy, trong lòng giật mình không thôi, phải biết rằng thuật luyện đan ở Xích Quỷ quốc đang dần bị may một, thậm chí là rất tệ, luyện đan sư nhị cấp đã hiếm, hạ tam cấp luyện đan sư càng hiếm, thậm chí giá cả còn rất lớn, huống chi là thượng tam cấp.
Hàn gia đây là...!thật sự hạ đủ vốn lẫn gốc.
Mạc Hồng Yên Mạc gia gia chủ lập tức đáp lại, khuân mặt xấu hổ lại kiên quyết:" Như vậy sao được, Hàn gia và Mạc gia là thế giao bao năm, nay lại dùng hôn ước cũ kĩ ràng buộc, khiến Hàn gia phải hao công tổn phí như vậy, nếu thật sự làm vậy, mặt mũi Mạc gia chúng ta còn đâu mà nhìn đời.
Huống hồ chi, Hai hài tử chưa chắc đã thích nhau, bức ép quá ngược lại lại phản tác dụng, làm khó đôi bên."
Hàn Quốc Kiên nghe vậy nhướng mày, quả nhiên là có mục đích..., chỉ là, tìm người làm tấm mộc cũng thật giỏi, vậy mà dám lôi Ân nhi vào, lá gan cũng thật lớn.
Hàn Quốc Kiên sắc mặt bất biến, trong lòng muôn phần chửi rủa Mạc Hồng Yên không biết xấu hổ, lợi dụng tiểu bối.
Lại vạn phần lo lắng, Hàn Ân là nhi tử hắn, hắn tất nhiên hiểu rõ y muốn gì.
Ai ai trong kinh đô Diễm Châu này lại không biết, Hàn Ân, nhi tử quý báu của hắn một lòng say mê Bạch gia tiểu tử Bạch Nghị, thề sống thề chết theo đuổi.
Nếu giờ để nó nói bậy ở đây, quả thật là rước phiền phức vào người, danh tiếng chắc chắn sẽ bị xấu đi vài phần, trở thành song nhi bạc tình, mất mặt lại mất giá.
Hàn gia chủ mang nỗi lòng phụ thân, cắn răng muốn chuyển hướng đi nhưng Mạc gia chủ sao lại cho phép, lập tức điểm danh Hàn Ân:
" Ân nhi, ngươi cảm thấy tiểu tử Mạc Viễn thế nào, bây giờ nó thân trọng thương, có phần không xứng với con, nếu con có ý kiến, ta làm chủ giúp con.
"
Lý Mộ Phong từ lúc đi vào đến bây giờ vẫn luôn làm cảnh, nghe thấy bản thân được điểm danh, lập tức lên sàn:
" Thưa Mạc gia chủ, từ xưa đến nay, phụ mẫu đặt đâu, con cái nằm đó.
Huống hồ chi phụ thân ta luôn yêu thương ta nhất, tất nhiên sẽ không hài con, vì vậy, Ân nhi mọi việc đều nghe theo phụ thân."
Mạc gia chủ nghe vậy, không cho là đúng:
" Hàn Ân, ta cảm thấy chuyện hôn nhân đại sự bản thân con vẫn nên chú ý một chút, như nào lại để phụ mẫu toàn quyền quyết định.
Cuộc sống sau này của con, đều phụ thuộc vào quyết định bây giờ, phụ thân con cũng không thể thay con mà sống, sau này lỡ như hối hận, quả thật đã muộn."
Hàn Quốc Kiên nãy giờ vẫn âm trầm nhìn Mạc Hồng Yên, nghe nhi tử hiếm khi lại nghe lời, thoáng thở phào nhẹ nhõm, sau lại nghe thấy Mạc Hồng Yên kiên trì dụ dỗ, lập tức cười lạnh trong lòng:
" Mạc huynh nói vậy là sai rồi, nhi tử của ta, ta thương còn không hết, sao có thể hại nó? Hài tử còn nhỏ, nhiều quyết định trọng đại khi đưa ra câu trả lời nhiều lúc sẽ nông cạn sai lầm, huống hồ chi Ân nhi đơn thuần như vậy.
Ta thân là phụ thân, sao có thể để nó lầm bước, bị tiểu nhân dụ dỗ..."
Hàn gia chủ cười hì hì làm lành, vẫn bộ dạng dễ gần thân mật:
" Phải, phải, Hàn huynh nói đúng, nhưng ta nghe đâu, Bạch Nghị tiểu tử Bạch gia sắp cưới thê, hiện giờ mà không nhanh chân chạy đến, chắc chắn sẽ không kịp a."
Hàn Quốc Kiên nghe Mạc Hồng Yên nói vậy, tức đến nghẹn người, hay, quả thật rất hay.
Vậy mà dám ám chỉ nhi tử ta vội vàng muốn xuất gia, một chút tôn nghiêm cũng không có.
Thật hay!!!
Lý Mộ Phong từ nãy đến giờ vẫn đứng một bên, yên lặng lắng tay nghe, khi nghe đến lúc này, trong lòng nhịn không được tức giận.
Nhưng hắn tức giận thì như thế nào? Nếu mà nguyên chủ ở đây, tất nhiên sẽ không tức giận, thậm chí còn sốt sắng nữa kìa.
Lý Mộ Phong bắc đắc dĩ, không thể không diễn theo.
Một bộ sốt ruột đến đỏ mắt, nôn nóng không thôi mà nhìn Hàn Quốc Kiên.
Hàn Quốc Kiên quay đầu thấy vậy, răng ê không thôi, "Bạch Nghị" đúng thật là tâm cang bảo bối a...
" Bạch Nghị gia hỏa kia vậy mà muốn cưới thê tử, ta sao lại chưa nghe chút thông tin nào nha."
Mạc Hồng Yên từ nãy đến giờ cùng Hàn Quốc Kiên đấu đá, trong âm thầm vẫn luôn chú ý đến Hàn Ân, thấy y biểu hiện sốt ruột như vậy, trong lòng cười lạnh với Hàn Quốc Kiên, thậm chí còn châm chọc không thôi.
Biết chắc Hàn Quốc Kiên thùng rỗng kêu to, trong lòng sớm đã sốt ruột, cũng không kiên nể như trước.
Chậm rì rì lại đủng đỉnh nói:
" Haiz, chuyện cũng là do ta vô tình biết được vào ngày hôm qua, hôm nay vừa hay đến đây bàn chuyện với Hàn gia chủ, thuận tiện lại nhớ tới, không nhịn được mà nói ra."
Gân xanh trên trán Hàn Quốc Kiên vì tức giận mà không nhịn được nổi lên, vô tình? thuận tiện? quả thật vô tình rất đúng lúc, đúng lúc đến dữ dội!!!
" Ân nhi, con nghĩ sao?" Mạc Hồng Yên xảo trá hỏi..