Cái chết của Cơ Thiếu Khiêm luôn ám ảnh Cơ Y Lệnh, có một giọng nói cho y biết, là y hại Cơ Thiếu Khiêm...
Y giống như lọt vào một bàn cờ thật lớn, mà người đánh cờ là hướng về y mà tới, để khiến y sụp đổ, người đánh cờ sẽ vứt đi vài con cờ...!mà vài con cờ đó....!chính là những người bên cạnh y.
Tựa như mèo vờn chuột, con mèo biết chắc chắn con chuột sẽ không thoát khỏi tay mình, nhưng cứ chơi đùa, cho con chuột vài phần hi vọng, hứng thú ác liệt mà nhìn vẻ mặt giãy giụa chật vật của con chuột, sau khi chơi chán...
Cơ Y Lệnh rũ mắt, tâm trạng vô cùng nặng nề khó chịu, có lo lắng cho Linh Ly không biết nó hiện tại đã thế nào, có lo lắng cho Sở Liêu Vũ không biết bọn họ có bình an không, tâm trạng thấp thỏm như vậy khiến y không thể ngủ ngon giấc.
Vừa mới chớp mắt chính là nhìn thấy những cảnh tượng mà y cực khổ chôn dấu dưới đáy lòng, ngay cả chính mình cũng không dám xem lại , bởi vì một khi chạm đến...!chính là từng trận tra tấn dằn vặt đau khổ.
Cốt truyện hoàn toàn không giúp ích gì, bởi vì bây giờ thế giới này đã loạn tùng phèo, phản diện không xuất hiện đương nhiên Nguyệt Hồn của Cố Hân Vy không hoàn thiện , kéo theo việc Cố Hân Vy không hiểu sao lại bị trúng độc, tình trạng nguy cấp vô cùng, khiến nam chính Vệ Sở Thần chạy dọc chạy xuôi, tìm kiếm dược liệu, đan dược cứu nữ chính.
Về phần rốt cuộc là nữ chính cần đan dược gì...!trong truyện không nhắc đến, chỉ mơ hồ nói Túc Liễm \- nhân vật phản diện trong một ngày trời mưa to gió ầm ầm đã mang đến giải dược cho nữ chính..
nữ chính uống vào liền tựa như chúng xuân dược, lăn giường cùng phản diện..
Càng nghĩ tâm trạng càng bực bội, Cơ Y Lệnh rời giường, đi ra bên ngoài.
\(Bọn họ dựng lều, ngủ trong rừng\)
Đầu hạ trăng sáng , vì bây giờ đã là giữa nửa đêm, vì vậy mặt đất cũng phủ sương lạnh, Cơ Y Lệnh cũng không mặc y phục dày, vậy nên bị không khí làm cho rùng mình, thật lạnh.
Nhưng không khí lạnh lẽo lại càng làm y tỉnh táo, nghĩ kỹ, nếu những người kia là hướng về y mà đến , vậy nếu thật sự không còn cách nào khác, y đi ra nộm mạng là được.
Trọng sinh đến nơi bày, 3 năm ở trong Cơ gia chính là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời này của y, là khoảng thời gian không cần lo nghĩ, không cần lo lắng , không cần bất an...!lại càng không cần nghe những lời chửi mắng ghét bỏ kia.
Cơ Y Lệnh không quản dưới đất ẩm ướt mà ngồi xuống, ánh mắt xa xăm, thực tế là ngẩn người.
Thế mà trong tâm bất chi bất giác liền nghĩ về Cơ Vong, nhớ đến từng động tác ánh mắt lời nói của Cơ Vong, Cơ Y Lệnh không thể không thừa nhận, thì ra trong vô thức, y đã chú ý người này để tâm người này đến như vậy.
Nhưng tình cảm của Cơ Vong đối với y...!càng giống như trưởng bối đối với vãn bối, không giống yêu thương, có thì cũng chỉ là một chút thích.
Có lẽ chính Cơ Vong không nhận ra, nhưng hành động của hắn đối với y, giống như một người lớn lo lắng quan tâm một đứa trẻ...hoặc cũng có thể là y quá mẫn cảm...
Bởi vì, Tiêu Mị kiếp trước...!cũng từng thích, từng yêu một người.
Nhưng đổi lại, y chỉ bị người kia lợi dụng, dùng xong thì vứt bỏ....
\-Không ngủ được sao?
Cơ Vong bước ra cởi ngoại bào của mình xuống, khoác lên cho Cơ Y Lệnh.
Cơ Vong cũng không ngủ được, mỗi khi nhắm.
mắt, hình bóng Cơ Y Lệnh lại vây quanh...!nghĩ người trong lòng ngủ ngay lều bên cạnh, hắn càng không ngủ, huống hồ nơi này có chút hoang vắng, tuy là khả năng có dã thú hay huyễn thú vô cùng thấp, nhưng cũng cần đề phòng.
\- Có chút lo lắng.
Hôm trước bọn họ có đi qua một thành trì, nghe được tin tức Cơ gia trục xuất họ, đồng thời cũng phái người cắt đứt quan hệ với cha mẹ y, bởi vậy bây giờ y , Cơ...!Không bây giờ nên lấy lại họ ban đầu, là Lâm Vong và Sở Thần đang định quay về chỗ phụ mẫu y.
\(Đổi đi đổi lại loạn quá luôn, haizzz.\)
\-Đừng quá lo lắng, Linh Ly là linh vật muốn khống chế nó không dễ, Sở Liêu Vũ và ca ca của hắn dù sao cũng là người cùng một nhà, phụ mẫu đệ...!Cơ gia chỉ trục xuất họ, cũng không tổn thương họ.
\-Ừm.
Mong là vậy.
\-Lạnh không?
Lâm Vong bước qua, ôm Cơ Y Lệnh vào lòng, hỏi nhỏ.
Cơ Y Lệnh cũng không sợ lạnh, y chỉ sợ đau...!thế nhưng quá mệt mỏi, y tựa vào lòng Lâm Vong, gật đầu.
Hai người ôm nhau một đêm.
Sáng sớm thứ hai Sở Thần bước ra, thấy trước lều có hai thân ảnh ôm ấp.
Sở Thần :.....!Chủ, chúng ta vẫn là đẩy nhanh kế hoạch, chia cắt bọn họ nhanh nhanh đi!.