Xuyên Thư Sống Lại Tôi Bạo Hồng Ở Giới Giải Trí


Khi máy quay quay đến Lăng Thời đã kịp điều chỉnh mà trạng thái còn đâu bộ dáng khuôn mặt vặn vẹo xấu xí kia nữa.
Sáng hôm sau chương trình lại phát nhiệm vụ : cắt cỏ, hái rau, bắt cá, quán ăn, hái lá chè
Nhìn thấy hai từ bắt cá Trương Thanh vô cùng hào hứng, lần trước nhìn thấy Lăng Vũ chỉ dùng vợt quơ quơ vài cá đã vớt được cá làm hắn cũng muốn học cái kĩ năng này.

Biết Trương Thanh nghĩ gì Lăng Vũ thở dài một hơi
" Trương tiền bối lần trước thật sự chỉ là vợt bừa thôi không có kĩ năng gì đâu, tôi thấy chúng ta nên chọn quán ăn thì tốt hơn "
 " Được đều nghe cậu "
Hai người bước vào quán ăn đã thấy một ông lão ngồi ở trên bàn
" Xin chào xin hỏi quán có cần tuyển nhân viên không " Trương Thanh lễ phép tiến lên chào hỏi ông cụ
" Quán tôi vừa lúc còn thiếu vị trí đầu bếp và bưng bê hai người các cậu muốn làm cái nào "
" Tôi là đầu bếp còn người này làm bưng bê " nghĩ tới Trương Thanh không biết nấu ă không Lăng Vũ xung phong đi vào trong bếp
Quán ăn rất nhỏ chỉ có 7,8 bàn ăn nhưng đều được lau dọn sạch sẽ, bếp nấu thì lại ở ngay phía ngoài cửa người đi vào đều trông thấy đầu bếp nấu nướng ra sao
" Quán tôi chỉ chuyên nấu cơm rang, cách nấu cũng dễ dàng " Ông cụ xắn tay áo lên làm mẫu cho Lăng Vũ , cậu cũng cẩn thận học hỏi cách làm của ông cụ

Sau khi ông cụ làm xong Lăng Vũ cũng đứng vào bếp làm lại món cơm rang vừa học được.

Thấy Lăng Vũ rất thành thạo rang cơm mùi vị còn ngon hơn của ông làm thì vô cùng yên tâm.

Khách bên ngoài nghe mùi thơm cũng tiến vào trong quán, là vị khách đầu tiên Lăng Vũ cũng nhanh tay rang cơm cho mọi người
Mùi thơm hấp dẫn nhiều người đều tiến đến xem chỉ thấy người trong quán đều vùi đầu ăn, ai cũng muốn vào niếm thử xem có ngon hay không.

Chẳng mấy chốc mà tiệm cơm rang đông khách nườm nượp, Trương Thanh chạy bàn đến hoa mắt chóng mặt, ông chủ đứng tính tiền thì mặt vui hớn hở như trúng sổ số vậy
Mở tiệm cơm rang hơn 10 năm lần đầu tiên thấy quán ăn đông khách như này, một ngày này đã bằng thu nhập nửa năm cộng lại của lão rồi.

Đến 12 giờ trưa quán mới dần ít khách đi ông cụ treo tấm biển tạm nghỉ rồi vào bếp nấu vài món cho ba người ăn
Ông cụ rất hào phóng nấu một con gà, làm mấy món rau nữa.


Làm việc vất vả đến bữa cơm ai nấy đều ăn rất ngon miệng , nghỉ ngơi đến ba giờ ông cụ mới mở quán lại.

Khách đã đứng đợi sẵn vừa mở cửa đã đi vào ngồi, đến tối muộn khi toàn bộ đồ ăn đều bán hết người đến đều rời đi
Cả một ngày vất vả hai người thu được 900 nghìn , 300 nghìn là tiền đã công đã bàn bạc cộng thêm tiền thưởng 150 nghìn thêm tiền dư hôm qua vậy hai người có tổng là 1.250 nghìn.
Đến lúc hai người về đến nhà các cặp đều đã trở về, đi tắm rửa rồi tìm một chỗ ngồi xuống.

Lăng Vũ quan sát xung bữa ăn hôm nay của mọi người được cải thiện một tí đã có thêm ít thịt.

Trừ cặp của Diệp Lâm và Lăng Thời vẫn là hai bát cơm trắng và một đĩa dưa muối.

Lăng Vũ cùng Trương Thanh cũng có hơi bất ngờ hai người này làm nhiệm vụ kiểu gì vậy trời.
Nhìn menu một lượt Lăng Vũ đưa cho Trương Thanh gọi món, Trương Thanh cũng là kẻ thích ăn biết rõ món nào ngon.

Đồ ăn được bưng lên là một con gà ăn mày , phật nhảy tường, sườn xào chua ngọt, rau cải luộc.

Vì gọi nhiều món hai người được giảm giá ưu đãi chỉ mất 1.000 nghìn, những người khác đang ăn cũng rất ngưỡng mộ hai người đại gia này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận