Xuyên Thư Ta Là Anh Của Nam Chính


La Tình đang rầu rĩ làm thế nào để quấy nhiễu hôn sự, hoặc nói là làm như thế nào để đổi đối tượng đính hôn từ trưởng tử Uy Ninh hầu Phó Nguyên Gia thành con thứ Phó Nguyên Trạch.

Đang đi dạo hoa viên bỗng nàng ta nhìn thấy phía trước một bóng dáng yểu điệu, bèn hỏi nha hoàn bên người: “Kia có phải là biểu tỷ?”

Nha hoàn trả lời nói: “Dạ, đúng là biểu tiểu thư đang dạo tại hoa viên ạ.”

La Tình nghe vậy mắt lóe sáng, sau đó bước nhanh đến cạnh thân ảnh kia.

Đến ngày chỉ thấy một cô gái y phục mộc mạc, dung mạo thanh tú nhưng có khí chất đặc biệt của dòng dõi thư hương thế gia.

Tướng mạo không tính là xuất chúng, kém xa với La Tình mang đến cho người khác cảm giác kinh diễm, nhưng là loại khí chất ưu nhã càng xem càng không kìm nén được mà nhìn nhiều hơn.


La Tình nhiệt tình hô một tiếng: “Biểu tỷ”.

Nàng nhớ tới đời trước người biểu tỷ này phụ mẫu đều mất, bị mẫu thân nàng gả đi xa, nhưng đáng tiếc số mệnh không tốt, còn chưa có bái đường liền bởi vì khí hậu khắc nghiệt mà bạo bệnh qua đời, sau khi chết cũng không thể vào mộ tổ nhà chồng, cũng không ai nguyện ý đưa thi thể nàng về nhà mẹ đẻ, thế là liền mai táng ở bên ngoài, thành cô hồn dã quỷ.

Ánh mắt La Tình nhìn Phương Yên có chút nóng bỏng, mặc dù nàng không thể dùng phương pháp cực đoan để quấy nhiễu hôn sự giữa mình và Phó Nguyên Gia, dù sao nàng còn muốn gả cho Phó Nguyên Trạch, nhưng không phải còn có thể đổi hôn thê của Phó Nguyên Gia hay sao!

Mặc dù không muốn, nhưng La Tình cũng phải thừa nhận rằng, dù biểu tỷ Phương Yên phụ mẫu đều mất nhưng thân phận cao hơn nàng nhiều.

Bởi vì lúc trước cô mẫu nàng xuất giá, tổ phụ còn chưa lui về sau, La gia vẫn là dòng dõi thư hương thế phiệt, cô mẫu nàng lại gả cao đến Phương gia, cô phụ năm đó là nhị giáp tiến sĩ, trước khi chết cũng là quan to tam phẩm.

Cho nên La Tình nàng dù là đích nữ nhưng chỉ là đích nữ của gia môn quan tứ phẩm, mà biểu tỷ Phương Yên lại là độc nữ quan to tam phẩm.

Điều duy nhất nàng có thể hơn được Phương Yên chính là nàng còn cha mẹ khỏe mạnh, còn huynh đệ làm chỗ dựa, Phương Yên lại phụ mẫu đều mất, không có huynh đệ, chỉ có thể sống nhờ nhà nàng, dù cho tổ phụ yêu thương đứa cháu ngoại này nhưng lại có thể như thế nào? Đời trước sau khi tổ phụ qua đời, Phương Yên còn không phải rơi vào tay mẫu thân nàng, lấy chồng ở nơi xa xôi, còn là gả thấp cuối cùng tha hương mất vì bạo bệnh.

La Tình cảm thấy mình đem Phó Nguyên Gia tặng cho Phương Yên, là cho Phương Yên một đường sinh lộ, dù sao ở Uy Ninh hầu phủ thủ tiết vẫn hơn so với bạo bệnh mất nơi đất khách quê người nhiều.

Tương lai nàng trở thành Uy Ninh hầu phu nhân, sẽ chiếu cố thật tốt vị góa phụ biểu tỷ này.

Phương Yên nhìn thấy La Tình đang dương dương tự đắc cùng ánh mắt thương hại nhìn nàng, trong lòng suy tư không biết vị biểu muội này lại nghĩ ra chủ ý xấu gì nữa, mà nàng phải làm sao để không dấu vết tránh bị mưu kế của biểu muội còn không được chọc giận cữu mẫu.


Bất quá khiến Phương Yên ngoài ý muốn chính là thái độ của La Tình đối với nàng cực kỳ thân mật, Phương Yên cảm thấy La Tình muốn từ chỗ nàng lại muốn lấy cái gì.

Phương gia gia sản đều do nàng quản lý, Phương Yến lúc đến La Gia đã chủ động giao ra một phần gia sản xem như chi phí ăn ở, để tránh bị xem như thân thích ít tiền tới ăn bám.

Còn lại phần gia sản nằm trong tay nàng quản lý.

Bất quá Phương Yên biết cữu mẫu vẫn còn nhăm nhe phần gia sản nằm trong tay nàng, chỉ là do có tổ phụ che chở nàng nên không dám làm càn, nhưng cũng sẽ để La Tình thỉnh thoảng đến lấy đi một vài món đồ trang sức quý giá hoặc là bài trí trong phòng.

Phương Yên cũng không quan tâm, xem như bỏ tiền tiêu tai, nhưng nàng rõ ràng nếu mình không có lấy nửa điểm tiền tài, bản thân cũng chỉ có thể mặc cho cữu mẫu chà xát mà nắm bóp tùy ý.

Bởi vậy nàng đã sớm lặng lẽ đem phần gia sản trong tay mình chia làm 03 phần, một phần giấu đi, một phần thường ngày tiêu xài, còn dư một phần dự định tại thời điểm phù hợp lưu lại cho cữu mẫu, thoả mãn lòng tham của cữu mẫu, miễn cho tai họa dẫn thân.

Lúc phụ mẫu tạ thế nàng đã mười ba tuổi, trong lòng đã sớm có tính toán, cũng hiểu được dự định tương lai của mình.

Nàng rõ ràng tại La gia người có thể tín nhiệm chỉ có duy nhất ngoại tổ phụ, nhưng tổ phụ không quản nội trạch, lại tuổi tác đã cao, cho nên cữu mẫu tại La gia tuyệt không thể đắc tội, nàng làm vãn bối, có đôi khi chỉ có thể cắn răng chịu thiệt, đổi lấy bình yên nhất thời.

Cho nên lúc này Phương Yên đã chuẩn bị lại tốn tiền tiêu tai, nhưng không nghĩ tới La Tình đột nhiên đổi tính, thế mà không có tìm đến nàng muốn cái gì, chỉ cùng nàng tâm sự Phong Hoa Tuyết Nguyệt, tâm sự trang dung nữ công.

Mãi cho đến khi La Tình rời đi, Phương Yên cảm thấy có chút kỳ quái, ngày hôm nay biểu muội của nàng thật khác thường.

Phương Yên coi là La Tình chỉ có hành đồng khác thường ngày hôm nay, không nghĩ tới mấy ngày nay nàng ta vẫn cư xử không giống mọi ngày.

Một bên nghĩ cách tránh xa nhưng La Tình lại chủ đồng mời nàng ra ngoài đạp thanh, tham gia yến hội trao khăn tay, tựa như cùng nàng là tỷ muội khăng khít tình cảm.

Ngay từ đầu Phương Yên còn cảnh giác La Tình đang muốn dùng chiêu gì, nhưng một mực mấy tháng liền, La Tình đều không có một động tác gì, Phương Yên liền không còn đề phòng như trước.

Nàng cảm thấy có lẽ La Tình muốn ở trước mặt người ngoài duy trình hình tượng biểu muội tình thâm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận