Xuyên Thư Tiểu Cương Thi Là Đoàn Sủng Quốc Bảo


Dương Ngọc Hoa xem xong ảnh chụp, tiến xuống phần bình luận.

Mà hiện tại ở khu bình luận, mọi người đã oanh tạc long trời lở đất!【 a a a a a! Cái giá trị nhan sắc này cũng quá cao rồi đi! Lại đây tỷ tỷ thương thương !! 】【 ô ô ô, tiểu muội muội này sau khi lớn lên đến chắc chắc sẽ là thanh xuân của không ít tiểu tử a! 】【 đây là nữ chính khi còn nhỏ trong phim truyền hình đi! Muội muội quá đẹp quá đẹp! Đẹp đến nỗi ta muốn biến gà luôn rồi! 】【 muội muội này có cái mũi nhỏ cao ưu việt! Quá tinh xảo! Mặt mày ngũ quan đều thật đẹp đẹp! 】【 a a a a! Xinh đẹp muội muội ta rất thích nha! Muốn trộm ôm về nhà!! 】【 lặng lẽ hỏi một câu, muội muội là diễn viên nhí sao? Muội ấy đẹp như vậy, không diễn phim thì rất lãng phí đó TVT】Dương Ngọc Hoa nhìn nhiều người thích Khương Khương như vậy, mặt bà không tự chủ được mà lộ ra nụ cười cao hứng.

Mà ở bên kia Khương Khương dựa gần vào Dương Ngọc Hoa, đầu nhỏ cúi lại đây tò mò nhìn nội dung trên màn hình di động.

Bởi vì không biết quá nhiều chữ, căn bản xem không hiểu QAQ.

“Mama, người đang xem cái gì nha?”, Tiểu gia hỏa lòng hiếu kỳ bạo gan hỏi.

Dương Ngọc Hoa động tác ôn nhu mà sờ đầu nàng, giải thích, “Mama đang xem Weibo ,trên đó có nhiều người đều nói thích con, khen ngợi con, nói rằng con siêu cấp đáng yêu”.

Nghe thế Khương Khương nhấp môi, cười thẹn thùng, mở giọng nũng nịu tiếp tục hỏi, “Mama, Weibo là cái gì?”.


“Đây là phần mềm trên mạng dùng để xã giao cùng giải trí ”.

Dương Ngọc Hoa click mở giao diện Weibo cho con bé xem.

Khương Khương nhìn màn hình di động, cảm thấy rất thú vị! Cho nên tò mò hỏi, “Mama! Con có thể có Weibo hay không nha?”.

Ở trong lòng tiểu cương thi, không khỏi khen con người cũng thật thông minh, đều có thể sáng tạo ra mấy đồ vật dùng thật tốt.

Dương Ngọc Hoa sửng sốt một chút, bà nhìn biểu cảm chờ mong của con bé, bà chỉ thầm nghĩ Khương Khương còn nhỏ,bà không muốn để con bé tiếp xúc với mạng xã hội quá sớm.

Bất quá nghĩ lại hiện tại tiểu gia hỏa đã bắt đầu đóng phim, kế tiếp sau khi đoàn phim đóng máy, nhất định sẽ dùng Weibo để làm tuyên truyền.

Cho nên Dương Ngọc Hoa sau khi tính toán một lát, ôn nhu nói, “Khương Khương, Mama sẽ giúp con đăng ký một cái Weibo.

Nhưng bởi vì con còn quá nhỏ, cho nên Weibo sẽ do Mama xử lý.

Hơn nữa con không thể thường xuyên xem di động, phải bảo vệ tốt đôi mắt”.

Dương Ngọc Hoa xem không ít tin tức, bởi vì các bạn nhỏ đam mê các trò chơi điện tử, xem điện thoại quá nhiều dẫn đến cận thị ngày càng sớm.

Cho nên Dương Ngọc Hoa phải đề phòng trước, sẽ không để Khương Khương xem di động quá nhiều.

Khương Khương dạ vâng một tiếng,gật gật đầu rồi vui đáp lại, “Con rất ngoan! Con sẽ nghe lời Mama!”.

Dương Ngọc Hoa nhìn bé con ngoan ngoãn đáng yêu, cười rồi hôn lên mặt nàng một cái, cảm khái nói, “Khương Khương thật ngoan, là bảo bảo ngoan nhất mà Mama từng gặp được”.


Sáng hôm sau, Dương Ngọc Hoa cùng Khương Khương ăn xong chân giò hun khói thơm ngào ngạt cùng bắp luộc.

Lấy cặp sách nhỏ ra giúp Khương Khương đeo vào, bên trong đã chuẩn bị đầy đủ đồ ăn vặt, ly nước cùng khăn giấy ướt.

Sau đó Dương Ngọc Hoa liền nắm tay tiểu Khương Khương đang vui vui vẻ vẻ cõng cặp sách ra xe, chở nàng đến đoàn phim.

Đoàn phim khoảng cách không gần, chở đi chở về thế này nếu là người khác khẳng định sẽ cảm thấy phiền phức nhưng Dương Ngọc Hoa vì Khương Khương lại một chút cũng không thấy phiền, ngược lại cảm thấy mỗi ngày được đưa đón Khương Khương đi về, thể nghiệm như này là phi thường hạnh phúc nha ~Từ đoàn phim trở về, Dương Ngọc Hoa trở về nội thành, lại không có lập tức về trường học, mà là lái xe đến toà nhà tổng bộ công ty thời trang trẻ em “Bla bla”.

Thời trang trẻ em “Bla bla” chỉ là một trong các nhãn hiệu của thương hiệu thời trang Y Nhuận, mà thương hiệu “Y Nhuận” ở quốc nội có mức độ nổi tiếng rất cao, thế nên tổng bộ công ty được thiết kế vô cùng cao cấp.

Hơn nữa bởi vì là thương hiệu thời trang, cho nên nhân viên công tác tại đây đều vô cùng chú trọng đến trang phục, phụ kiện , tất cả đều trông rất thời thượng.

Tuy ở Học viện điện ảnh bà đã nhìn quen soái ca mỹ nữ vô số, thế nhưng khi đi vào toà nhà văn phòng này Dương Ngọc Hoa cảm thấy nhân viên công tác ở đây đều có thể trực tiếp đi chụp tạp chí thời trang được rồi, trong lòng không khỏi giật mình.

Dương Ngọc Hoa dựa theo ước định, đi thang máy tới lầu tám.


“Dương nữ sĩ ngài hảo, ta họ Ngô, ta sẽ phụ trách ký hợp đồng hợp tác với bạn nhỏ Khương Khương cùng ngài,”, một nữ nhân viên mặt tươi cười niềm nở ăn mặc khá tinh xảo ra đón bà.

Tiếp theo đưa Dương Ngọc Hoa đến một phòng họp rộng mở sáng ngời.

“Ngài muốn uống gì? Trà hay là cà phê?”.

“Không cần phiền toái, nước ấm là được”, Dương Ngọc Hoa cười đáp lại.

Nhân viên công tác gật đầu, xoay người đi ra phòng họp, ngắn ngủi hai phút sau đã trở về, trong tay bưng một ly nước cùng với một bìa hợp đồng.

Dương Ngọc Hoa đem hợp đồng cẩn thận mà lật xem kĩ càng, phát hiện chỉ cần chụp ảnh ba bộ quần áo giá cả thù lao là một vạn, này cũng không tính là quá cao nhưng cũng không thấp so với thị trường hiện tại.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận