Năm 1973, thôn Đại Hòe.
Đêm, bên trong căn nhà bùn đất nóng nực khó chịu.
Khương Vãn Đồng nằm trên giường, hai má ửng hồng, đầu óc hỗn loạn, cả người bủn rủn hệt như không có xương.
Đôi mắt xinh đẹp mở he hé, sóng nước nhẹ chuyển, chỉ thấy trên vách tường trong nhà có mấy cái cán do bùn trộn lẫn cành cây tạo thành, tủ lớn gồ ghề, ở trong góc có một cái thùng chứa mấy linh kiện đã hư hỏng linh tinh, cửa sổ không lớn bị dây tường xuân che khuất phân nửa.
Còn chưa kịp suy nghĩ nhiều, chỗ cửa gỗ thấp bé, Hoắc Chiến Thần như đang cố gắng đè nén gì đó, sắc mặt tái nhợt, trán đầy mồ hôi hột cãi nhau với Hoắc Kiến Căn.
“Sao con có thể động phòng với loại phụ nữ này được? Nhà cô ta ép con cưới cô ta, con đã cưới rồi, nhưng chuyện động phòng thì đừng mơ tưởng nữa.
”
“Tiền lễ hỏi cũng chi rồi, con tính bỏ trong nhà trưng sao? Coi như cha cầu xin con, chỉ một lần này thôi.
”
“Con bé thân tốt, ai nhìn cũng nói con bé có thể sinh dưỡng, rất có thể một lần đã mang thai.
Qua đêm nay rồi con muốn làm gì, cha với mẹ cũng sẽ không quản, như vậy còn chưa được ư?”
Hoắc Chiến Thần mím chặt đôi môi mỏng, màu mắt sâu thêm.
Khi liếc nhìn gương mặt sáng rỡ xinh đẹp của thiếu nữ đang nằm trên giường, thân thể hắn lại càng nóng hơn, cảm giác như máu huyết khắp người đều đang sôi trào.
Cuối cùng, không ngăn được cảm giác phiền táo trong cơ thể, hắn nói:
“Vậy tốt nhất cha nên cầu khẩn cô ấy có thể mang thai ngay lần đầu tiên, dù sao sau này con cũng sẽ không bao giờ chạm vào cô ấy lần thứ hai!”
Nói xong, hắn đi vào trong nhà, hung hãn đóng sập cái cửa gỗ tan hoang lại, tạo ra tiếng rầm đinh tai nhức óc.
Khương Vãn Đồng tỉnh táo hơn một chút, con ngươi trợn trừng lớn, trong đầu đã dần hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện.
Cô vốn là thiên kim đại tiểu thư cha mẹ mất sớm, kế thừa tài sản mười ức, nhưng trong lúc vô tình cô phát hiện chị họ lại lấy tên cô đặt cho nhân vật trong tiểu thuyết.
Vừa mở ra xem, hay lắm chị họ, khởi đầu như thiên băng địa liệt, ở căn nhà bùn đất nghèo tới mức gió thổi là có thể sập, còn có một cặp cha mẹ trọng nam khinh nữ cùng với một đứa em hết ăn lại nằm.
Sau khi gian nan trưởng thành, tính cách lại bị chị họ viết thành một người không biết xấu hổ, thích trộm chiếm hời của người khác, đầu óc chỉ có yêu với đương, không ngừng đeo bám nam chính Liễu Thanh Thư.
Thậm chí cô còn không từ thủ đoạn để chiếm lấy nam chính, ngay cả bỏ thuốc cũng có thể làm được, là tồn tại vạn người ghét trong thôn.
Mà Liễu Thanh Thư trong thế giới thực vốn là anh trai nhà bên yêu thích cô, nhưng vì chị họ thích Liễu Thanh Thư cho nên viết bản thân thành nữ chính, cùng Liễu Thanh Thư tạo ra một câu chuyện tình yêu trong bộ truyện niên đại này.
Cô cực kỳ tức giận muốn đi tìm chị họ lý luận, lại bị chị họ đánh ngất xỉu sau đó mang tới bên vách núi đẩy xuống, còn công bố sẽ kế thừa tài sản 10 ức của cô, tiêu sái tiêu xài tới chết.
Ly kỳ là, đột nhiên lúc đó có một vệt sáng vàng lóe lên, vậy mà Khương Vãn Đồng lại xuyên vào trong sách thật.
Khi rơi xuống sông, thuận theo dòng nước trôi xuống, vừa lúc đập trúng lưng Hoắc Chiến Thần đang tắm rửa.
Vậy là sau đêm đó, tin đồn “cô nam quả nữ cùng tắm trong đêm tối” đã lan truyền khắp trong thôn.