Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu


chương 11: Tuy rằng kiếp trước cô làm quản lý cấp cao ở công ty đa quốc gia, nhưng cũng là phấn đấu từng bước đi lên từ một nhân viên kinh doanh bình thường mới có thể đi lên vị trí đó.

Nói theo cách khác, Minh Vi cảm thấy ngoại trừ làm buôn bán kinh doanh, thì cô cũng không biết làm gì, bởi vậy cô mới nghĩ tới đi bán đồ ăn bán sủi cảo.Những lời này Hạ Tri Nhai thực tán đồng, nhưng anh cảm thấy Minh Vi là đang trách cứ anh mỗi ngày chạy ở bên ngoài, không có thời gian bên cô ấy.

Áy này theo tới, Hạ Tri Nhai cũng đồng ýđể Minh Vi đi ra ngoài bày quán làm buôn bán.“Trung tâm y tế, trường học, những nơi đó đều rất ít người bày quán bán đồ ăn”Đường đi anh đã chỉ sẵn cho Minh Vi, còn lại là dựa vào bản thân cô.Nhưng Hạ Tri Nhai nghĩ nghĩ, lại nói: “Thực ra em không cần như vậy, chờ thêm một thời gian nữa, anh có thể nhận trợ cấp người khuyết tật, cũng sẽ không để em đói được đâu......”Minh Vi biết anh muốn nói điều gì, bắt lấy tay anh, nghiêm túc trách cứ: “Anh đừng nói mấy lời như vậy, hiện tại trình độ chữa bệnh ở trung tâm y tế huyện tốt như vậy, chờ tới khi chúng ta kiểm đủ tiền liền đi tới đó xem bệnh, không tới một khắc cuối cùng anh cũng đừng nói rằng bản thân là người tàn tật.”Hạ Tri Nhai nhìn đôi mắt thủy nhuận xinh đẹp của thiếu nữ, trong đôi mắt đong đầy sự tin tưởng, không khỏi chấn động trong lòng.Sau đó, khóe miệng anh hiếm khi nhếch lên, chất chứa ý cười, đôi mắt như đá quý lộng lẫy, cực kỳ câu nhân: “Được”Có lẽ là khoảng cách giữa hai người quá mức thân cận.Khi Minh Vi phục hồi lại tinh thần thậm chí còn cảm nhận nghe thấy được tiếng hít thở của Hạ Tri Nhai.Cô nháy mắt đỏ mặt nhanh chóng kéo ra khoảng cách, gắp mấy cái sủi cảo, có ý muốn chạy trốn thật nhanh, “Em mang sủi cảo qua cho mẹ, ba còn chưa về, dư lại để lát nữa nấu tiếp.”Nhìn theo bóng dáng của cô, Hạ Tri Nhai đột nhiên cảm thấy cuộc sống như vậy là có hi vọng.


Nhưng thực mau gương mặt anh lại khôi phục thành mặt than không cảm xúc, bình tĩnh ăn sủi cảo, anh sẽ không hoài niệm với cuộc sống hiện giờ, ai biết sau này Minh Vi có rời đi nữa hay không?Minh Vi nhớ tới lại ban nãy tự tay đút sủi cảo cho Hạ Tri Nhai ăn liền cảm thấy xấu hổ.

Bởi vậy, liên tiếp hai ngày, cũng chưa dám nhìn thẳng vào Hạ Tri Nhai.

Tuy rằng hai người nằm chung trên một chiếc giường, nhưng Hạ Tri Nhai rất quân tử, vẽ vĩ tuyến 38, nói nếu Minh Vi không đồng ý, thì sẽ không chạm vào cô, cái này để cho Minh Vi hơi chút an tâm.Hôm sau, ngay từ sáng sớm Hạ Tri Nhai đã thức dậy, chạy đến quán tạp hóa nhỏ cửa thôn mua một ít thực phẩm và trái cây, thu xếp cùng Minh Vi về nhà mẹ đẻ.Minh Vi là bị bán sang đây, nên có chút mâu thuẫn với nhà mẹ đẻ bên kia, lúc Hạ Tri Nhai nói tới chuyện này, cô theo bản năng lập tức cự tuyệt.


Ai ngờ cô còn chưa suy xét xong liệu có nên về nhà mẹ đẻ hay không, thì ngoài cửa đã trước tiện truyền tới tiếng gõ cửa.“Con gái! Vi Vi? Mở cửa! Ba tới thăm con đây!”Nghe được lời này, trong lúc nhất thời Minh Vi lập tức đen mặt.Nhưng thật ra Hạ Tri Nhai lại rất bình tĩnh, đi ra mở cửa, đánh đòn phủ đầu nói: “Ba sao lại tới đây, con và Vi Vi vừa mới tính toán về nhà mẹ đẻ thăm ba xong”Ba của Minh Vi tên là Minh Hữu Lương, là tên nghiện bài bác có tiếng ở làng trên xóm dưới.

Cũng bởi vì cái tánh mê cờ bạc của ông, nên hai năm trước mẹ Minh Vi liền bỏ chốn theo người đàn ông khác, trong nhà không có người quản, đầu trâu mặt ngựa cũng nhiều, Minh Hữu Lương đánh bạc thua tiền càng ngày càng nhiều, trả không nổi liền bán cả con gái, cho nên Minh Vi vô cùng chán ghét người cha này!Minh Hữu Lương như không có nhìn thấy Hạ Tri Nhai, trực tiếp bước lên chui vào phòng, nói: “Vi Vi à, gần nhất ba ba có chút eo hẹp, đưa cho ba 10 đồng tiền đi, trong nhà sắp không có gạo nấu nữa rồi.”Nhìn bộ dạng vô lại của Minh Hữu Lương, Minh Vi hừ lạnh: “Không có tiền!”Minh Hữu Lương bị cự tuyệt, chống nạnh trách mắng Minh Vi: “Tao nói cái con bé này sao có thể tuyệt tình như thế hả? Bày tư thế cho ai xem hả, mày quên ai là ba của mày hả? Đừng quên, cuộc hôn nhân tốt như này vẫn là nhờ ba tìm cho mày đó!”chương 12: “Con đương nhiên không dám quên!”Minh Vi hít sâu một hơi, “Con dù có quên cái gì cũng không dám quên người làm ba như ba! Vì mấy chục đồng tiền liền trói con gái đem đi bán, vốn dĩ việc này ba không nhắc con cũng coi như cho qua, hiện tại khen ngược, còn dám tới đòi tiền với con? Ba rốt cuộc có phải vì muốn tốt cho con hay không, trong lòng ba chẳng lẽ không rõ ràng hay sao?”Minh Hữu Lương thấy Minh Vi nhất quyết không chịu đưa tiền, liền quay sang nhìn về phía Hạ Tri Nhai.Nào ngờ Hạ Tri Nhai đánh đòn phủ đầu, nhàn nhạt nói, “Ba à, tiền của nhà con không phải đều đưa cho ba rồi hay sao? Ha hả, 300 đồng tiền......!Cũng không ít đâu”Một cái nói không cho, một cái nói không có tiền, hai vợ chồng kẻ xướng người hoạ, rõ ràng là đang bắt nạt ông mà!Minh Hữu Lương chà xát tay sau đó gào lên: “Ai da uy Minh Vi con bé chết tiệt này, tao phải đi ra ngoài để người bên ngoài tới đầy bình xử, ngươi cái con bé này tâm địa xấu xa nhừng nào.

Hiện tại gà chồng liền không cho người làm ba này vào cửa? Được! Được lắm, tao phải cho tất cả mọi người thấy được gương mặt thật của mày ––”Cô nhìn bộ dáng vô lại khóc lóc la lối của Minh Hữu Lương, trong lòng ngũ vị tạp trần.Nói cho cùng, thì cũng là cha ruột của thân thể này, có mượn xác hoàn hồn hẳn phải là giúp người ta chăm sóc thân nhân, nhưng đám người nhà mẹ đẻ một người một người đều là đỉa hút máu, cô nếu như đồng ý, ngày hôm sau lập tức bị hút thành thây khô.Nhìn Minh Hữu Lương, đàn ông ngoài 40 rồi mà còn la lối khóc lóc thành như vậy.Minh Vi cười lạnh, có đôi khi, không phải cứ khóc liền có đường ăn!Minh Vi ngoài cười như không cười chọc thủng Minh Hữu Lương, nói: “300 đồng tiền kia bị thua sạch, tiền thiếu nợ tự ba đi mà nghĩ cách trả, bằng không ba cũng có thể thử đi hỏi mượn các thím các bác các chủ nhà ta, xem xem bọn họ có tiền cho mượn để ba trả nợ hay không?”Những lời này quả thực là chọc giận Minh Hữu Lương, ông cảm thấy mất hết mặt mũi, lập tức giơ lên tay tát thẳng vào gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Minh Vi: “Giống y như mẹ mày vậy, đều là kẻ tai họa! Nuôi cái loại con gái như mày đúng là vô tích sự, giúp ba ruột trả nợ cũng không chịu!”Hạ Tri Nhai thấy ông ta muốn đánh người, trong đôi mắt hẹp dài hiện lên một tia không vui, lập tức bắt lấy tay ông, động thần che ở trước mặt Minh Vi, “Ba! Vợ con cũng không phải là ai muốn đánh là có thể đánh!”Minh Vi kiếp trước kiếp này đều là lần đầu tiên được người khác bảo hộ, trong lòng dần dần dâng lên dòng nước ấm.Hạ Tri Nhai dáng người vốn dĩ liền cao lớn, cao hơn Minh Hữu Lương hẳn hai cái đầu.Hơn nữa anh vẫn luôn dựa vào săn thú kiếm sống, lớn lớn bé bé, thú hoang nào cũng đều đã từng bắt cả, trên người tự mang một chút lệ khí nhè nhẹ, cho nên giờ phút này nhìn thẳng vào Minh Hữu Lương, trực tiếp dọa sợ tên vô lại này sợ tới mức nhũn cả chân.Giờ phút này Minh Hữu Lương rất muốn chạy, nhưng bên cho vay nặng lãi nói, ngày mai nếu là lại không có tiền trả, liền sẽ đánh gãy chân ông ta!Minh Hữu Lương không có biện pháp, chỉ có thể hất tay của Hạ Tri Nhai ra chạy đến cửa, chống eo gào thét: “Mọi người mau đến xem đồ con gái bất hiếu này, ô ô ô, tôi nuôi dưỡng nó lớn tới như vậy, thấy nó ba ngày không kịp thời hồi môn liền đến xem có phải bị bắt nạt rồi hay không, thế vậy mà nó lại đuổi tôi ra ngoài, ổng trời ơi! Hiện tại là thế đạo gì thế này, nuôi con chó còn hơn nuôi cái đồ bội tiền không biết thân sơ này!”Thực mau, tiếng kêu khóc của Minh Hữu Lương thu hút không ít người tới, trong đó đương nhiên bao gồm cả Trương Hương Mai nghe được tin liền chạy tới, trốn ở chỗ cách không xa với nhà họ Hạ, tùy thời chờ xem kịch vui.Nhìn thấy Minh Hữu Lương khóc thảm như vậy, bà nhịn không được cảm thấy đắc ý trong lòng, không chế sự đại chỉ trích Minh Vi, “Vợ của Tri Nhai à, cháu làm như vậy ông trời nếu là biết được, xuống địa ngục đều bị cho vào chảo dầu, dẫm lưỡi dao đó, sao có thể đuổi cha già của mình ra ngoài cửa như vậy chứ? Tri Nhai mau mau quản một chút vợ của cháu đi, đừng để đến lúc, hôm nay nó có thể đuổi cha ruột ra ngoài cửa thì ngày mai cũng có thể đuổi mẹ cháu ra ngoài đó!”chương 15: Minh Vi lạnh lùng trừng mắt nhìn Trương Hương Mai, nhắc nhở thiện ý: “Thím à à, cũng nên tích chút đức nơi cửa miệng đi là vừa, đừng có mà nhà ai có chuyện liền nhanh nhảu nhảy vào nói hai câu.


Miệng thối như vậy, thím không xuống địa ngục dẫm lưỡi dao thì còn có ai nữa? Cũng khó trách con trai thím mãi không tìm được vợ, có khi chính là vì ông trời có mắt, sai nguyệt lão cắt đứt dây tơ hồng của con trai thím đó!”Giọng nói Minh Vi vừa dứt, Trương Hương Mai tức khắc cảm thấy trước mắt tối sầm, bà ghét nhất chính là người khác lấy chuyện con trai bà ra nói, đặc biệt là chuyện không cưới được vợ, nhưng càng kiến bà tuyệt vọng chính là lời nói kế tiếp của Minh Vi.“Đúng rồi thím à, hinh như con trai thím còn lớn hơn chồng cháu 1 tuổi phải không? Nhà cháu đều đã lấy vợ, mà con trai thím còn chưa kết hôn nữa, không phải có bệnh kín gì khó nói đó chứ?” Minh Vi nói tiếp.Sắc mặt Trương Hương Mai tức khắc trắng bệch một mảnh, khi bà nghe được Minh Hữu Lương tới náo loại, liền lập tức triệu tập đám bà tám có tiếng trong thôn tới.

Nhưng hiện tại lại bị Minh Vi phản thắng một nước cờ, đám bà tám bà kêu tới đều là những nhân vật tàn nhẫn nhất!Nếu chuyện con trai bà có bệnh kín bị truyền ra ngoài, 27 tuổi vẫn chưa lấy được vợ, giờ mà bị truyền đi khắp xóm thì dù có nói sùi bọt mép cũng tẩy không sạch!Trương Hương Mai lập tức phủ nhận: “Ta đều nói! Con trai ta là còn chưa muốn bàn chuyện trai gái mà thôi!”“Phải không? Con trai thím không nóng nảy, vậy cần gì mỗi ngày đều ra ngồi xổm ở cửa thôn nhìn chằm chằm chân con gái nhà người ta, chẳng lẽ để tiện như vậy?” Minh Vi lạnh lùng chế giễu Trương Hương Mai.Hạ Tri Nhai nghe được mấy lời nói sát thương cao của Minh Vi liền nhịn không được nhếch môi mỉm cười, chỉ nói mấy cầu liền đưa Trương Hương Mai vào tròng, xem ra sẽ không bị đám bà tám này bắt nạt.

Nhưng thực mau, ý cười trên mặt Hạ Tri Nhai liền tan đi.Đám phụ nữ chung quanh xem náo nhiệt không chế sự đại, liên tục chỉ vào Trương Hương Mai nói con trai bà “không được”, khiến Trường Hương Mai tức giận muốn nổ tung.Trương Hương Mai nóng nảy, bỗng nhiên trong mắt vừa chuyển, chống nạnh mắng: “Minh Vi mày có mặt mũi mà nói con trai bà sao? Chuyện này dây dưa với người đàn ông khác còn chưa nói rõ ràng đầu, bớt ở đây lôi chuyện con trai bà ra làm bình phong chắn lời gièm pha đi!”“Cháu có gièm pha hay không chính cháu tự biết, chẳng lẽ thím à tận mắt nhìn thấy cháu với người đàn ông khác làm chuyện xấu hay sao?” Minh Vi khoanh tay, tự tin đến mức khiến người khác không dám hoài nghi, “Thím à cần phải nghĩ cho kỹ nha, vô cớ bôi nhọ danh dự người khác chính là phạm vào tội phỉ báng đó, sẽ bị bắt đi lao động cải tạo nha!”Trương Hương Mai hoảng sợ, nhưng thực mau lại ha ha phục hồi tinh thần lại, “Tao có bôi nhọ hay không, trong lòng mày không rõ ràng sao! Làng trên xóm dưới mọi người đều nhìn ở trong mắt, mày chính là thông đồng với thanh niên tiến bộ, xùy, đồ để tiện dơ bẩn!”Minh Vi khí đạm thần nhàn như cũ, “Thím à có tự tin như vậy, xem ra cháu vẫn là nên đi Cục Công An tố cáo hai tiếng, liền nói trong thôn chúng ta có kẻ phạm tội lưu manh, để người xuống bắt đi lao động cải tạo! Cái người phạm tội lưu manh này là ai, mọi người đều biết.Lúc này Trương Hương Mai xem như bị hù dọa không nhẹ, con trai bà đã làm những chuyện gì, trong lòng bà rõ ràng.Tức khắc nhịn không được, chụp đùi dậm chân, “Minh Vi mụ đàn bà xấu xa, ngươi, bản thân mày không cần mặt mũi cũng thôi đi, còn muốn hắt nước bẩn lên đầu con trai bà, mày lòng dạ ác độc, loại người như mày nên bị đào hết phần mộ tổ tiên, chồng bị người đoạt, cẩn thận bị thiên lôi đánh xuống đó!”Minh Vi sắc mặt khó coi, nhưng vẫn chịu đựng không nói chuyện.Trương Hương Mai thấy Minh Vi không cãi lại, liền bắt đầu đắc ý dào dạt, tiểu tiện nhân dám chửi nhau với bà? Hừ, còn chưa đủ lông đủ cánh đầu!Chính là Trương Hương Mai xem nhẹ đám bà tám phía sau đồng thời tránh ra, cả đám cũng đều ngậm miệng lại.Trương Hương Mai nghiêng đầu, “Mấy bà sao đều không nói gì thế? Mọi người cùng nhau tới nói nói chút chuyện củaMinh Vi đi này, để nó đừng có mà kiêu ngạo như vậy, về sau an phận làm người!Cha của Minh Vi này, xem như ông đã nuôi phải cái đồ bôi tiến hóa bạch nhãn lang rồi, ngày hôm qua nhà nó còn làm sủi cảo nữa kìa, tấm tắc, hương thịt heo thơm phức, nói không có tiền cho ông? Ai tin a!"chương 15: Bà vẫn còn đang đắc ý dào dạt nói tiếp, ai ngờ bỗng nhiên bên tai có một trận gió, giây tiếp theo một cái tát liền rơi xuống vang lên một tiếng vang dội.“A --” Trương Hương Mai chịu không được đau, trực tiếp kêu lên, “Con mụ nào đánh bà!”Trương Hương Mai quay đầu lại, chính là thấy Lý Xuân Hoa vẻ mặt hầm hầm đi về phía bà ta.Vừa muốn chạy trốn, Lý Xuân Hoa liền phác tới, túm lấy tóc trên đầu Trương Hương Mai.“Mụ đàn bà để tiện, bà đánh nát cái miệng chó phun không ra ngà voi của mụ, chuyện nhà bà đến lượt mụ nơi nơi bịa đặt hay sao? Con dâu bà đã nói là không có liên quan gì với thằng tiểu bạch kiểm đó, mụ còn dám đặt điều bậy bạ nói hai đứa nó có gì, mụ như thế nào cứ muốn để người khác phải đi đổ hai cốc phấn heo vào miệng mụ mới có thể câm miệng!” Lý Xuân Hoa nhưng không có tốt tính như Minh Vi, trực tiếp ra tay ấn Trương Hương Mai xuống mặt đất, đôi tay hàng năm làm việc nặng nên có rất nhiều sức lực, “Mụ đàn bà xấu xa không biết xấu hổ, nhà bà mới được yên ổn hai ngày, mụ liền tới quấy rối! Con trai mụ tính nết như thế nào mụ còn không rõ ràng lắm nhưng người khác đều nhìn rõ hết cả đó! Bà đánh chết mụ––“Minh Vi biểu hiện trong khoảng thời gian này bà đều xem ở trong mắt, cho dù bà không thích Minh Vi, nhưng cũng không tới phiên người khác chỉ chỉ trỏ trỏ với con dâu của Lý Xuân Hoa này đâu!Minh Vi nuốt nuốt nước miếng, nhìn cường hãn Lý Xuân Hoa đánh cho Trương Hương Mai không có sức đánh trả, liền nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua Hạ Tri Nhai, “Đi khuyên nhủ mẹ anh đi? Nếu cứ đánh tiếp như vậy lỡ như đánh thương người ta rồi phải làm sao?”Hạ Tri Nhai nhưng thật ra lại rất bình tĩnh, bao nhiêu năm nay, anh cũng không phải chưa từng thấy sức bưu hãn của mẹ mình, duỗi tay ra, kéo Minh Vi lại bên cạnh mình, miễn cho lan đến gần chiến hỏa.“Mẹ có chừng mực, mẹ đấu với Trương Hương Mai hơn hai mươi mấy năm rồi, nếu không biết chừng mực thì đã sớm đánh cho tàn phế từ lâu rồi.”Minh Vi nghe nói vậy, khóe miệng nhịn không được giật giật.Cô cứ cảm thấy Hạ Tri Nhai bình tĩnh quá mức, còn tưởng rằng là tố chất tâm lý cường đại, ai ngờ thì ra là từ bé đã quen nhìn những cảnh như vậy.Quả nhiên, Lý Xuân Hoa nắm đầu tóc của Trương Hương Mai quăng cho mấy cái tát xong liền buông ra Trương Hương Mai.

Hai má Trương Hương Mai sưng to như cục bột ủ làm bánh bao, buông lời cảnh cáo mơ hồ không rõ, liền khóc lóc chạy đi, ý tứ đại khái là bảo Minh Vi cùng Lý Xuân Hoa hãy chờ, bà ta phải về nhà mẹ đẻ tìm viện binh!Ngoại địch giải quyết xong rồi, hiện tại nên giải quyết một chút nội loạn.Minh Vi nhìn Minh Hữu Lương co rúm lại một góc, ông ta nhìn thấy sức chiến đấu của Lý Xuân Hoa liền sợ tới mức không dám nhúc nhích.


Nhưng Minh Vi cũng không tính toán cứ như vậy mà buông tha cho ông ta liền đi tới trước mặt ông ta, túm lấy cổ áo ông ta.Lạnh giọng quát: “Ba! Con nói với ba một lần cuối cùng! Con kết hôn, cũng không đại biểu rằng con vẫn là đứa con gái vụng về mặc cho ba bài bố, ba muốn mượn tiền đi đánh bạc cũng được thôi, nhưng tự ba nghĩ cách mà trả!Trong đầu Minh Hữu Lương bông hiện lên một màn, lập tức khóc lóc cầu xin Minh Vi, “Vi Vi à, nếu như con không giúp ba trả tiền, đám người đó sẽ đánh chết ba đó! Ô ô ô.....!Ba cho rằng còn có thể thắng hồi vốn, kết quả.”“Kẻ thu bài luôn đều cho rằng ván tiếp theo bản thân có thể thắng hồi vốn!”Minh Vi khinh thường vạch trần chút tâm tư của Minh Hữu Lương, “Ba trở về đi, chỗ thực phẩm và trái cây do anh Hạ mua ba cũng mang về đi, miễn cho người khác nói nhà họ Hạ không tận chu đáo lễ nghĩa.”“Con thực sự mặc kệ ba hay sao?” Minh Hữu Lương khóc lóc.Minh Vi không kiên nhẫn, “Ba nếu còn chưa đi, hiện tại con sẽ nhờ người gọi đám cho vay nặng lãi tới đó!”“Mày! Mày chờ đó cho tao! Nha đầu thúi, tao là ba ruột của mày, mày nếu mà dám thực sự mặc kệ không lo, tao với mày cũng không yên được đâu!”Minh Hữu Lương không muốn đi, nhưng ánh mắt Lý Xuân Hoa quá có lực áp bách, làm ông ta cảm thấy, nếu ông ta còn chưa đi, người tiếp theo bị đánh chính là bản thân ông ta.chương 15: Này đây, Minh Hữu Lương tính toán cứ rời đi trước đã, đợi khi Minh Vi chỉ có một mình lại nghĩ cách.Rốt cuộc hai mẹ con Hạ Tri Nhai cùng Lý Xuân Hoa đều không phải dễ chọc!“Mẹ, thực xin lỗi, chuyện hôm nay đều vì con mà ra.” Minh Vi trước tiên nhìn về phía Lý Xuân Hoa, bảo đảm nói: “Con hứa với mẹ, về sau nhất định sẽ không để xảy ra chuyện gièm pha như vậy nữa!”Lý Xuân Hoa thật là tính toán mắng Minh Vi một đốn chuyên gây chuyện thôi, nhưng thấy thái độ ngoan ngoãn nhận sai của cô, nếu lại mắng thì thành ra bà là bà mẹ chồng ác độc.

Mặc dù tính tình bà táo bạo, trong mắt không thể chứa những sai lầm nhỏ như hạt cát, nhưng không thể không nói cách làm của Minh Vi đối với Trương Hương Mai ngày hôm nay rất hợp ý bà.Cho nên giờ khắc này, Lý Xuân Hoa cũng mặc kệ Minh Vi, nói: “Biết sai là tốt, nhưng đừng chỉ nói mà không làm, nếu để mẹ biết con nghĩ cách kiếm tiền đưa cho con ma bài bạc đó của con, mẹ lột da con ra đó! Còn có, Tri Nhai, đừng cho vợ con tiền, cho cũng là đang trọ cấp Minh Hữu Lương cái động không đáy!”“Mẹ! Minh Vi không phải là người như vậy,” Hạ Tri Nhai nhịn không được vì Minh Vi nói chuyện, đã nhiều ngày nay, thay đổi của Minh Vi anh đều xem ở trong mắt, tuy rằng trong lòng vẫn còn một chút hoài nghi, nhưng trong tiềm thức có một thanh âm không ngừng nói cho anh, Minh Vi thật sự muốn sống thật tốt với anh.Lý Xuân Hoa mắt trợn trắng, cũng không cố kỵ Minh Vi cũng đang ở đây, “Nó có phải người như vậy hay không, con mổ ngực nó ra nhìn tim nó đen hay đỏ? Không chừng mấy ngày nay nó đối tốt thân thiết với con như vậy, chính là đã thương lượng sẵn với ba bài bạc của nó rồi, hợp lại lừa gạt tiền của con đó! Cũng liền tên tiểu tử như con mới thích nó, mới có thể bị nó mê hoặc!”Thích? Lý Xuân Hoa nhìn như thế nào mà ra được rằng Hạ Tri Nhai thích cô? Minh Vi sửng sốt một chút, đôi mắt đào hoa nhìn về phía Hạ Tri Nhai, chỉ thấy giờ phút này trên gương mặt vẫn luôn lạnh lùng của anh lại nổi lên mấy dặng mây hồng khả nghi.“Mẹ! Con tuyệt đối sẽ không lừa gạt anh Hạ!” Minh Vi nghiêm túc lại chân thành nói ra lời hứa hẹn, tiếng nói chan chứa sự thành kính đó khiến cho Hạ Tri Nhai cả người chấn động.Lý Xuân Hoa cũng liền nghe một chút liền thôi, khoanh tay đi vào trong phòng, nói chuyện cũng khó nghe, “Con trai à, con nhưng đừng có mà bị con hồ ly tinh này bán đi rồi còn giúp nó đếm tiền nha, mẹ già rồi, là quản không nổi con nữa rồi!”Lý Xuân Hoa mắng thì mắng, nhưng đã không còn căm thù cô như trước, Minh Vi cảm thấy đây là một bước tiến rất lớn.Minh Vi kích động, lại nhào lên trên người Hạ Tri Nhai.Cả người anh lập tức cứng đờ, mím môi nhìn đỉnh đầu đen nhánh của Minh Vi.Minh Vi cũng mặc kệ Hạ Tri Nhai sẽ nghĩ như nào, ôm Hạ Tri Nhai một cái, liền trở về phòng bắt đầu chuẩn bị đồ buôn bán vào ngày mai.Cô đã làm quyết định, ngày mai trước tiên sẽ mang nồi hấp lớn đi tới trung tâm y tế huyện xem tình hình, nếu bán tốt, lại dùng số tiền trong tay mua một chiếc xe đẩy nhỏ chính thức kinh doanh đồ ăn bữa sáng, như vậy cũng có thể tránh được rủi ro lớn.Cứ như vậy, sáng sớm tinh mơ Minh Vi liền rời giường chuẩn bị làm sủi cảo, nhưng cô lại phát hiện trong phòng bếp đã đặt sẵn các vị sủi cảo xếp gọn gàng chỉnh tề, tùy tay phiên nhiên vừa thấy, tuy rằng đa phần đều méo méo siêu vẹo, hiển nhiên là bắt chước cách làm sủi cảo ngày hôm qua của cô, không mấy đẹp mắt nhưng nhân bên trong đều là thịt heo sống và lá hẹ, rau xà lách băm nhỏ, hoàn mỹ kế thừa cách làm ngày hôm qua của cô.Lúc này mới 5 giờ sáng, lúc cô thức dậy Hạ Tri Nhai vẫn còn ở trong phòng ngủ, sủi cảo sẽ là ai gói đây?Minh Vi nghĩ tới nghĩ lui, Lý Xuân Hoa đi ra khỏi phòng, trên người mặc chỉnh tề, trong miệng càm nhàm, sau đó liền đi tới công trường bắt đầu làm việc.

Minh Vi có ngốc cũng có thể đoán ra được chỗ sủi cảo này là do ai gói, bà mẹ chồng này......!Cũng không tệ lắm!Minh Vi thở phào nhẹ nhõm, mang theo ý cười bắt đầu chưng sủi cảo.Lý Xuân Hoa không chỉ giúp cô gái sủi cảo, còn thực tri kỷ đặt sẵn một xô sắt và bình nước nóng ở cửa, bình nước nóng cũng được rót đầy nước nóng mới vừa đun xong, hiển nhiên là Lý Xuân Hoa giúp cô chuẩn bị để cô mang tới trung tâm y tế huyện..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận