Minh Vi đại khái nhìn lướt qua liền nở nụ cười, chỉ sợ là Phí Phát Đạt sớm đã có quyết định về số phận của bài báo này rồi, chỉ là phần ký tên!.
.
Vẫn là người quen, thật là oan gia ngõ hẹp.
Phí Phát Đạt bật cười: “Nào có khảo nghiệm gì đâu, chính là muốn chứng thực một chút ý kiến của ngôi sao mới giới kinh doanh của huyện An Bình là cháu đây một chút mà thôi.
”“Ngôi sao mới của giới kinh doanh?” Minh Vi kinh ngạc nhìn ông, có chút không hiểu ra làm sao, cô chỉ là mở một tiệm cơm với một tiệm quần áo, nhiều lắm lại tiếp thêm một chút công việc thiên về mảng thiết kế hợp tác làm chung với Kim Lan mà thôi, sao lại biến thành ngôi sao mới trong giới kinh doanh cơ chứ.
Khó hiểu thật sự!“Gần nhất không đọc báo phải không?”Minh Vi lắc đầu, cô gần nhất bận rộn thầu núi làm Nông gia nhạc, sau đó lại một đống chuyện lông gà vỏ tỏi chờ cô tới giải quyết, nào có thời giờ mà đọc báo chứ, sách giáo khoa đều lâu không đụng tới, có mấy lần đều không trả lời được câu hỏi của thầy cô.
Nhưng cô cũng không ngờ bản thân lại có vinh dự như vậy, rốt cuộc nhà giàu số một ở huyện An Bình này là ba của Lâm Gia Nghê, Lâm Ký Đông, cá sấu lớn trong ngành xuất nhập khẩu còn chưa từng được lên báo được khen ngợi như vậy, cô chỉ là con tép riu, được lên báo được khen ngợi là ngôi sao mới trong giới kinh doanh, chẳng phải là súng bắn chim đầu đàn đó sao!“Ông Phí, gần nhất không có tiền mua báo chí.
” Minh Vi nói đùa, ngồi trước mặt ông, giúp ông xem xét bản thảo.
Mà Phí Phát Đạt cũng tin tưởng vào trình độ cùng tu dưỡng của Minh Vi, cho nên yên tâm lớn mật để cô hỗ trợ sơ thẩm.
Cả giờ nghỉ trưa, Minh Vi đều ngâm mình trong văn phòng hỗ trợ sơ thẩm các bản thảo.
Trong những tác giả gửi bài nửa tháng một lần tới tòa soạn báo của huyện, có không ít người là học sinh, thầy giáo cùng quân nhân.
Dù sao cũng là đối mặt với quần chúng nhân dân, chỉ cần viết hay viết tốt đều có cơ hội, cho nên số lượng bài viết gửi về có rất nhiều.
Minh Vi duỗi người, ngáp một cái, trong lòng chỉ nghĩ tới các bạn học đang tập luyện tiểu phẩm, nhanh chóng nói chuyện xin nghỉ, trở về tiếp tục tập luyện cùng mọi người mới phải.
“Ông Phí, không có việc không đăng tam bảo điện, cháu đều đã làm việc giúp ông, ông dù sao cũng nên đồng ý với cháu một yêu cầu có phải không? Là như vậy, cháu muốn xin nghỉ hai ngày! ! !.
”“Minh Vi này! Người già rồi chính là vô dụng mà, hì hì!” Phí Phát Đạt vội vàng đánh gãy lời Minh Vi nói, bưng chén trà tráng men đi tới trước cửa sổ, “Vừa mới cháu nói gì thế? Haiz, nếu là chuyện học hành thì cháu đi nói với thầy chủ nhiệm, ông chỉ là ông cụ mặc kệ hết thảy không nhúng tay vào.
”Lời này nói có chút làm quá, khiến Minh Vi dở khóc dở cười, chuyện cô thường xuyên xin nghỉ, đều khiến Phí Phát Đạt cảm thấy sứt đầu mẻ trán tới vậy sao? Xem ra các thầy cô giáo bộ môn cùng thầy chủ nhiệm hay tới tìm ông lải nhải, một khi đã như vậy, Minh Vi cũng không cưỡng ép, đành phải thất vọng cáo từ rời đi.
Uể oải rời đi, cân nhắc xem nên xin nghỉ với thầy chủ nhiệm như thế nào.
Minh Vi mới vừa đi, Phí Phát Đạt liền lập tức gọi Mã Lương Đống tới truyền lời.
“Bạn học Minh Vi lớp 1 năm cuối cấp ba lại cân nhắc muốn xin nghỉ học!”Tin tức này truyền tới văn phòng của các thầy cô, các thầy cô lập tức luống cuống.
Lại xin nghỉ? Không cho phép!Hạt giống tốt có cơ hội cao thi đỗ được đại học, cũng không thể để chuyện thường xuyên xin nghỉ làm ảnh hưởng!Minh Vi có nằm mơ cũng không ngờ, Phí Phát Đạt thế nhưng bị các thầy cô giáo khác làm phiền tới mức giống như trẻ con, cũng biết mách lẻo!… Sau khi Nhạc Vân biết Minh Vi làm kinh doanh kiếm được nhiều tiền, liên tiếp mấy ngày đều cảm thấy không thoải mái, mất ăn mất ngủ, thường xuyên ngủ tới giữa đêm liền bừng tỉnh.
Bà ta vẫn không tin Minh Vi có thể làm kinh doanh, con bé chết tiệt đó nhìn qua trông rất ngốc, là kiểu người lớn lên sẽ bị đàn ông lừa tiền lừa sắc! Hơn phân nửa là tên đàn ông thối nào đó thấy vẻ bề ngoài của nó không tồi, cho nó làm bà chủ tiệm cơm để ngụy trang, ăn không uống không một trận mà thôi!Này không, Nhạc Vân nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định giả dạng một phen, sau đó tới trước cửa tiệm Thực Vi Điềm ngồi canh, chỉ cần người đàn ông lừa Minh Vi kia xuất hiện, bà ta lập tức xông lên, để mọi người biết anh ta là kẻ lừa đảo, chuyên đi lừa gạt các nữ đồng chí nhẹ dạ cả tin.
Đến lúc đó vì muốn bản vệ bản thân, đối phương sẽ đá Minh Vi đi, bà ta lại đứng ra giúp Minh Vi, đưa Minh Vi trở lại Bắc Kinh, hứa hẹn cho Minh Vi cơm ngon rượu say, như vậy không phải là nắm chặt Minh Vi trong lòng bàn tay rồi hay sao?.