Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu


Bạch Tương Thiên cười ha ha, nói qua nói lại, biến thành anh hại Nhạc Vân vào trại tạm giam sao?Được rồi! Cái nồi này anh nhận!Bạch Tương Thiên không nói chuyện với Nhạc Vân, lập tức hoàn thành thủ tục, sau đó liền đạp xe trở lại thôn Kháo Sơn, cũng chẳng có ý định muốn đưa Nhạc Vân về!Nhạc Vân tức giận nghiến răng nghiến lợi, Minh Vi là cái đồ trời đánh, mà đứa con riêng Bạch Tương Thiên cũng là cái đồ bất hiếu, bủn xỉn.

Nhưng vẫn còn tốt, con gái chung của bà và chồng mới, Bạch Liên, đều ưu tú về mọi mặt.

Nghĩ tới đây, trong lòng Nhạc Vân cũng trấn an hơn nhiều.

Ngày 1/10, tuy rằng chưa có cách nói là ngày Quốc Khánh, nhưng vẫn chúc mừng, vô cùng náo nhiệt.


Trường trung học số 2 trang hoàng từ trên xuống dưới, rực rỡ cờ hoa, vô cùng phồn hoa rực rỡ.

Mà những học sinh đăng ký tiết mục tham gia biểu diễn của các lớp, từ ngày hôm qua cũng đã bắt đầu diễn tập liên tục, tránh cho tới khi biểu diễn chính thức xuất hiện sai lầm.

Đợi tới tối, không ít gia trưởng từ các thôn chạy tới, tình nguyện tiêu tiền ở trong nhà khách, cũng muốn nhìn con cái mình lên sân khấu biểu diễn, đương nhiên phần nhiều vẫn là muốn nhìn xem phong thái của người làm công tác văn hóa, cho nên có không ít dân chúng dẫn theo con nhỏ tới trường học xem tiệc tối.

Mà trong ngày này, cổng trường trung học số hai hoàn toàn rộng mở, để mọi người đều có thể vào trong trường xem biểu diễn, dàn đèn tụ quang được thuê tới, chiếu sáng cả sân khấu, lóng lánh lóa mắt.

Minh Vi ngồi dưới khán đài, chiếm cứ một vị trí khá tốt, cùng Hạ Tri Nhai ngồi cạnh nhau, đợi lát nữa tới phiên cô lên sân khấu, Lâm Gia Nghê cùng Mã Tiên Tiên sẽ tới gọi cô.

Thời tiết có chút lạnh, Minh Vi mặc trang phục biểu diễn, Hạ Tri Nhai nhanh chóng cởi áo khoác ngoài choàng lên người cho Minh Vi, dịu dàng trách cứ, “Bà xã, biết rõ tới tối sẽ lạnh, sao không mặc quần áo dày một chút chứ?”Minh Vi vội vàng từ chối: “Anh mặc đi, lát nữa em còn phải đi vào trong hậu trường chuẩn bị, mặc cũng không được bao lâu, lúc nóng lúc lạnh mới càng dễ bị bệnh ấy!”“Không có việc gì, em cứ mặc vào, anh khỏe lắm, không bị bệnh được đâu.

” Hạ Tri Nhai không để ý tới lời từ chối của Minh Vi, cứ thế mà khoác lên người cô, sau đó ôm cô thật chặt, còn mình thì mặc áo ngắn tay bị gió đêm thổi quét, cũng may là ôm Minh Vi, anh cũng không cảm thấy lạnh cho lắm.


Nhưng thật ra bộ dạng lo lắng cho bà xã như này, chọc cho mấy lão thái thái phía sau liên tục trêu ghẹo, nói hiện tại đàn ông tốt như Hạ Tri Nhai không có nhiều.

Ba mẹ của Phương Tây Khê đều là thành viên của đoàn văn công, mọi người đều biết, cho nên người ra sân khấu đầu tiên làm nóng sân khấu chính là cô.

Đứng ở trên sân khấu, Phương Tây Khê nhìn thấy Minh Vi ở bên dưới cười nói vui vẻ, không khỏi hừ lạnh trong lòng: Đồ đê tiện, đợi lát nữa xem cô còn cười nổi hay không!Minh Vi mải đùa giỡn với Hạ Tri Nhai, cho nên cũng không chú ý tới ánh mắt biến hóa của Phương Tây Khê.

Rất nhanh, tiệc tối giao lưu hữu nghị thanh niên học sinh liền bắt đầu, ngồi ở hàng đầu ngoại trừ người trong đoàn văn công, thì còn có không ít lãnh đạo thành phố tới dây, bởi vì tiệc tối là hoạt động thường niên, phô trương long trọng, mỗi người đều ăn mặc đẹp đẽ trịnh trọng, đặc biệt là các nữ đồng chí còn đang độc thân, cả đám đều mặc váy liền áo, dùng kẹp tóc tinh xảo đẹp đẽ, trong đó Minh Vi còn nhìn thấy được một vài người mặc mẫu váy chấm bi nổi tiếng của tiệm quần áo Vi Điềm nữa!Tầm mắt quay trở lại phía sân khấu, Phương Tây Khê cầm microphone đọc diễn văn cảm tạ mọi người tới chỉ đạo, trên người mặc chiếc váy liền áo màu trắng, băng đô trên đầu vuốt mái tóc dài gọn gàng ra sau đầu, phiêu đãng theo làn gió đêm thu, nhưng thật ra khiến Phương Tây Khê có thêm chút tiên khí, chỉ là Minh Vi nghĩ thầm, cô gái này đêm nay khẳng định bị gió lạnh thổi đủ thảm, vừa lộ tay vừa lộ chân, điển hình thời trang phang thời tiết.

Nhưng đây đều là Phương Tây Khê tự mình lựa chọn, không ai ép cô ấy phải làm như thế, phải mặc như vậy, Minh Vi cũng không chỉ trỏ, sau khi diễn văn đọc xong rồi, liền cùng mọi người vỗ tay.


Phương Tây Khê xách theo làn váy, ưu nhã làm một động tác lễ nghi phương Tây chào mọi người, sau đó cầm microphone, ngẩng đầu ưỡn ngực bắt đầu ca hát, cực kỳ giống một con thiên nga trắng tự tin tung bay.

Phương Tây Khê lựa chọn hát bài hát “Đêm hành quân bên bến cảng” do một ca sĩ trong đoàn văn công sáng tác làm mở màn, khơi dậy ký ức của không ít người, bài hát này được một đồng chí trong đoàn văn công trình diễn lần đầu tiên tại hội thi âm nhạc ngôi sao mới vào mùa thu năm 1980, chẳng sợ đã hơn ba năm trôi qua, ca khúc này vẫn có thể độc lãnh phong tao, chiếm cứ địa vị trong giới ca hát, không thể không nói, Phương Tây Khê chọn bài hát này vô cùng sáng suốt.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận