Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu


Phương Tây Khê nhìn xem mọi người ở dưới sân khấu đều cùng hát với cô, bốn phương tám hướng đều đổ dồn lại những ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, sùng bái, không khỏi cong cong môi, tiếp tục thâm tình hát vang: “Đợi khi ánh bình minh nhuốm đỏ mặt biển, nhìn thấy chiến hạm của chúng ta nhổ neo!.

.

”Âm rung cuối cùng, đều khiến mọi người hoan hô theo, ngay cả Hạ Tri Nhai cũng nhịn không được mà bị cuốn theo, thông qua bài hát miêu tả về cuộc sống của binh lính hải quân này mà nhớ tới những năm tháng đã qua của mình.


Anh mắt của Phương Tây Khê vẫn luôn dõi theo động tĩnh của Minh Vi bên này, từ trong ánh mắt của Hạ Tri Nhai, cô ta có thể biết được một loại tin tức: Người đàn ông ngồi bên cạnh Minh Vi này rất thích cô hát, thậm chí có thể nói…… Rất thích cô ta!Nghĩ tới việc đoạt lấy được nam đồng chí đẹp trai ngời ngời bên cạnh Minh Vi, tâm tình của Phương Tây Khê càng thêm thoải mái, ngay sau đó lập tức đảm đương vị trí MC, ở trên sân khấu tiếp tục giới thiệu chương trình, không có cố ý khen ngợi tiết mục của mình tốt như thế nào, khiến cho không ít người có thiện cảm, ngay cả lãnh đạo tới từ thành phố Đại An, đều nhịn không được mở miệng tán thưởng Phương Tây Khê.

“Hát cũng khá hay, phải không?” Minh Vi nhịn không được nói với Hạ Tri Nhai, cô cũng chẳng phải cố ý muốn thăm dò điều gì, mà thật sự là cảm thấy Phương Tây Khê hát rất hay.

Hạ Tri Nhai gật gật đầu, lại nói: “Cũng tạm được, có mấy nốt hát sai rồi.

”“Anh còn hiểu cả âm nhạc? Sao biết người ta hát sai?” Minh Vi kinh ngạc.

“Không hiểu, nhưng người hát bài này đầu tiên là đồng chí Tô, cũng là bạn tốt của chú Ninh, trước đó lúc qua thăm chú Ninh, tụi anh cũng có mặt, ông ấy liền hát qua một lần, cho nên anh nhớ kỹ.

” Hạ Tri Nhai giải thích ói, Minh Vi không ngờ anh từng gặp qua đồng chí Tô, người hát bài hát Đêm hành quân qua cảng này, lập tức bội phục rất nhiều.


Trên sân khấu lục tục trình diễn mấy tiết mục, hoặc là ca hát, hoặc là khiêu vũ, hoặc là đọc thơ diễn cảm thre hiện tình yêu nước, sáng tạo hơn chút thì chính là có một nhóm lên biểu diễn rock 'n roll, nhưng hiển nhiên không được các lãnh đạo hoan nghênh.

Rốt cuộc tới tiết mục thứ năm lên sân khấu, Minh Vi cũng phải tới hậu trường xếp hàng làm chuẩn bị, liền tạm biệt Hạ Tri Nhai, sau đó tới hậu trường tìm đám người Lâm Gia Nghê cùng Mã Tiên Tiên, cổ vũ lần cuối cho mấy người còn đang khẩn trương, dù sao tiểu phẩm của bọn họ còn phải muốn ở trên sân khấu mười mấy phút, có khẩn trương tới mấy cũng phải nhịn một chút!Phương Tây Khê cầm microphone đứng trên sân khấu đi qua đi lại bồi hồi, “Tiết mục thứ năm bạn học đọc diễn cảm bài 《 thấm viên xuân 》 thật sự mang tới cho chúng ta một hình ảnh tuyệt vời.

Kế tiếp chúng ta cùng nhau hoan nghênh tiết mục thứ sáu, hơn nữa, người biểu diễn tiết mục thứ sáu này có thể nói là đã có cống hiến vô cùng lớn cho trường trung học số 2 của chúng ta, ngay cả đồng phục của trường cũng đều là tự cô ấy thiết kế! Hơn nữa, cô ấy còn là người làm buôn bán nổi tiếng của huyện An Bình nha, mọi người có chờ mong không ạ?”Nghe thấy tiếng ồn ào của mọi người, cùng với vẻ mặt hứng thú của các lãnh đạo lớn, Phương Tây Khê câu môi cười: Minh Vi à Minh Vi, đêm nay, chính là đêm mất mặt của cô!Phương Tây Khê cũng không đợi lâu, hùng hồn tuyên bố: “Không sai! Người biểu diễn tiết mục thứ sáu chính là bạn học Minh Vi của lớp số 1 năm cuối cấp ba, tiết mục này cũng rất lợi hại nha, chính là vở múa ballet Hồ Thiên Nga, người biểu diễn Minh Vi, chúng ta cùng nhau vỗ tay hoan nghênh nào!”Tiếng vỗ tay đinh tai nhức óc bên dưới sân khấu, nâng Minh Vi lên tận mây xanh.

Nếu giờ phút này mà ngã xuống dưới, nhất định sẽ trở thành trò cười!“……”Hồ Thiên Nga là cái quỷ gì?Mấy diễn viên chuẩn bị diễn tiểu phẩm còn đang khẩn trương đều không khỏi sửng sốt.


Minh Vi cũng híp mắt, cô đăng ký diễn tiểu phẩm nha, diễn tập từ ngày hôm qua cho tới tận sáng nay cũng đều là tiểu phẩm, tất cả mọi người tới tham gia biểu diễn tiệc tối đều biết, sao hiện tại lại biến thành múa ballet chứ?Chỉ có một giải thích, Phương Tây Khê cố ý hãm hại cô!Minh Vi lập tức ngẩng đầu lên nhìn Phương Tây Khê ưu nhã ở trên sân khấu, mà cô ta cũng nhìn sang phía bên này, gương mặt tràn đầy ý cười, giống như đối việc này không hay biết gì.

Phương Tây Khê được lắm!Tôi không chọc cô, cô nhưng thật ra tự mình tìm đường chết!Minh Vi ngẩng đầu ưỡn ngực tự tin bước lên sân khấu, Lâm Gia Nghê hô lên mấy câu ở phía sau cô, nhưng cũng không thể ngăn được cô lại.

Minh Vi vừa đoạt vừa cầm lấy microphone trong tay Phương Tây Khê, cười tủm tỉm nói với khán giả dưới sân khấu: “Xin chào các đồng chí, tôi là Minh Vi, tôi không biết múa ballet!”“Không biết thì cô đăng ký tiết mục biểu diễn làm cái gì nha!”“Đi xuống đi!”“……”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận