Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu


“Các bạn học, tiết mục này trước kia chúng ta đều chưa từng nhìn thấy qua, có thể nói kỹ càng tỉ mỉ hơn một chút cho chúng ta biết có được hay không?” Một đồng chí trong đoàn văn công cầm microphone dò hỏi, cảm xúc phập phồng quá lớn, hiện tại vẫn còn có chút đỏ mặt.

Lâm Gia Nghê tính tình nóng nảy, nhanh chóng nói: “Đây là do Vi Vi nhà tôi tự viết đó ạ, chúng tôi đã cùng nhau tập luyện ở trên sân thượng của trường rất lâu đó ạ!”“Ồ? Tự mình biên soạn?” Nghe được lời này, người của đoàn văn công lập tức nhìn về phía Minh Vi, giống như đã nhìn thấy được một ngôi sao sáng thiện lương vậy, đoàn văn công của bọn họ, thiếu nhất chính là nhân tài về phương diện sáng tác này nha!Minh Vi liền đơn giản kể lại lý niệm sáng tác của mình, cũng không có bao nhiêu xuất sắc, chỉ là dựa vào những kinh nghiệm mà các tiền bối đi trước phấn đấu đạt thành, hơn nữa cũng từng xem qua không ít xuân vãn, mới có thể biên soạn ra được một tiểu phẩm như vậy.

Đồng chí trong đoàn văn công tiếp tục vỗ tay, suy nghĩ một hồi, quyết định tung ra cành ôliu, “Bạn học Minh Vi, em có đồng ý sau khi tốt nghiệp liền gia nhập đoàn văn công của chúng ta hay không? Chúng ta có thể giúp em thi đậu vào trường Học viện điện ảnh!”Phương Tây Khê nghe thấy câu nói này, không dám tin mà quay sang nhìn, nếu không phải chính tai nghe thấy, cô ta căn bản không dám tin loại người như Minh Vi đều có thể tiến vào đoàn văn công! Phải biết rằng có thể gia nhập vào đoàn văn công, đó là một việc vô cùng quang tông diệu tổ, còn có thể diện hơn cả việc thi đậu đại học!“Chỉ sợ là phải cô phụ ý tốt của ngài rồi, miệc tiêu của tôi là thi đậu vào đại học, học tập kinh thương chi đạo.


” Minh Vi khom lưng cúi đầu cảm ơn, sau đó cùng mọi người đi xuống sân khấu, cô cảm thấy bản thân ở phương diện này không có thiên phú, cho nên vẫn là không cần dấn thân vào cái nghề này làm gì.

Nhưng mà trước khi xuống dưới, cô nhìn thoáng qua Phương Tây Khê vẫn còn đang tức giận tới mức nổi điên ở bên cạnh, nhỏ giọng nhắc nhở nói: “Bạn học Phương Tây Khê, giới thiệu chương trình cần phải chính xác hơn chút nữa nha!”“Tiện nhân!” Phương Tây Khê rặn ra hai chữ, cũng may microphone để cách khá xa, nếu không bị phóng đại ra cho mọi người nghe thấy, cô cũng đừng mong tiếp tục lăn lộn ở trong trường trung học số 2 này!Minh Vi vừa xuống tới nơi liền bị Hạ Tri Nhai ôm lấy, thừa dịp không ai chú ý, dùng áo khoác che khuất, hôn một cái lên trên má Minh Vi, “Bà xã, em lợi hại quá!”Khóe miệng anh treo nụ cười đầy tự hào, anh rốt cuộc cưới được tiên nữ gì vậy, vừa biết kiếm tiền, biết đọc sách, hiện tại còn biết sáng tác và diễn tiểu phẩm.

Đứng trước lời mời của đoàn văn công thế nhưng còn kiêm tốn từ chối, vốn dĩ anh còn muốn tiến lên giải vây giúp bà xã nữa!“Nào có gì lợi hại đâu, em vốn dĩ cũng không có đăng ký biểu diễn múa ballet, Phương Tây Khê muốn hãm hại em, cũng phải xem em có đồng ý hay không!” Minh Vi hừ một tiếng, cô không phát uy, Phương Tây Khê đúng thật là cho rằng cô dễ bắt nạt chắc.

Chỉ là trước kia cô kết thù với Dương Hoan Lị, Vu Diểu Diểu, đều là vì đàn ông, hiện tại cô đã điệu thấp khiêm tốn hơn rất nhiều, cũng chưa từng có xung đột gì với Phương Tây Khê, càng không có quen người đàn ông nào chung với cô ta, vì sao cô ta lại muốn nhắm vào cô chứ?Ai, thật là người ngồi yên ở trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống!Hạ Tri Nhai lại nhân cơ hội hôn tiếp một cái lên má Minh Vi, sau đó ôm chặt lấy cô tiếp tục xem biểu diễn.

Hãm hại không thành, Phương Tây Khê chẳng còn tinh thần, lúc giới thiệu chương trình cũng không còn nhiệt tình như ban đầu, ngược lại làm mọi người cảm thấy có chút không nghiêm túc, các lãnh đạo đều âm thầm nhíu mày.

Mãi cho tới tiết mục áp trục cuối cùng, còn là tiết mục do Phương Tây Khê đăng ký.


Lần này là khiêu vũ, mọi người đều còn đắm chìm trong tiết mục của Minh Vi, cho nên vô cùng kỳ vọng cũng như có yêu cầu rất cao đối với tiết mục áp trục cuối cùng này, bởi vậy càng thêm chăm chú.

Phương Tây Khê nhảy, trong lòng lại nhớ tới mọi người vô cùng vừa lòng với tiết mục biểu diễn của Minh Vi, hơn nữa hiện tại quần chúng khán giả đều chăm chú theo dõi phần trình diễn của cô ta, một cái không cẩn thận, ngay khi âm nhạc dần trở nên dồn dập, bước nhảy không theo kịp, sai lầm chồng chất, cả người mất cân bằng, ngã trẹo chân lăn ra đất, khiến cô ta đau tới mức khóc ngay trên sân khấu, nói chân mình bị gãy hỏng rồi.

Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn, Minh Vi than nhẹ một tiếng, nắm chặt tay Hạ Tri Nhai, “Tiệc tối liên hoan hữu nghị thanh niên học sinh cũng đã đi tới hồi kết, chúng ta đi về nhà thôi.


”“Được, chúng ta đi thôi!”Hạ Tri Nhai lo lắng cô biểu diễn quá mệt mỏi, sau khi đi ra tới cổng trường dứt khoát đĩnh đạc cõng Minh Vi lên trên lưng, để cô nằm ở trên lưng anh, thong dong đi về nhà.

Ngày hôm sau Phương Tây Khê không có gì bất ngờ xảy ra trở thành đề tài thảo luận của cả trường, đặc biệt là các bạn cùng lớp, phá lệ náo nhiệt, nhân lúc nghỉ giải lao 10 phút giữa hai tiết học, mọi người đều bày tỏ lòng căm phẫn trước hành động cố tình đọc sai tên tiết mục để hãm hại Minh Vi của cô, còn nói chính là bởi vì trong lòng mang ý nghĩ xấu, cho nên mới bị ngã trẹo chân, nghe nói hiện tại vẫn còn ở trong bệnh viện theo dõi điều trị, cũng không biết có phải bị ngã gãy chân hay không, nhưng dù sao thì khẳng định sẽ phải xin nghỉ một đoạn thời gian!Mà không thể không nhắc tới Mã Tiên Tiên, thành tích của cô từ trước tới nay đều xếp cuối lớp, nhưng sau khi tham gia biểu diễn tiểu phẩm, người của đoàn văn công lại trực tiếp tới tìm cô, hỏi cô có nguyện ý tham gia đoàn văn công hay không.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận